Chương 27

14.7K 480 137
                                    

Chương 27: Trẫm cần ngươi có ích gì nữa? (1)

Đinh Tiễn đồng ý đi.

Gần tới giữa kỳ, tất cả các lớp học đều lan tràn bầu không khí đầy căng thẳng, hệt như mỗi người đều mang theo một cây đao bên mình, siêng năng mài dũi đến mất ăn mất ngủ, bất cứ lúc nào cũng có thể chuẩn bị ra chiến trường chém giết phấn đấu.

Vào lúc nguy cấp này, Đinh Tiễn bỗng ý thức được một vấn đề nghiêm trọng —— hình như cô bị cận thị rồi.

Có lẽ là bắt đầu từ tiết toán nào đó, trên bảng đen chằng chịt chữ số, mỗi lần nhìn cô đều phải rướn cổ lên không khác gì vịt dò đầu, híp mắt nhìn mới có thể thấy rõ.

Dần dà, chuyện viết bài trên bảng trở nên rất tốn sức.

Chu Tư Việt lại không thích ghi chép, cô muốn bỏ sung chỗ thiếu cũng không biết tìm ai.

Buổi tối về nhà ăn cơm, Đinh Tiễn nói chuyện đi cắt kính với Diệp Uyển Nhàn, Diệp Uyển Nhàn bưng bát, quét mắt nhìn cô, gắp cánh gà vào chén Đinh Tuấn Thông rồi hỏi ngược lại: “Mày bị cận thị rồi à?”

Đinh Tiễn gật đầu.

Diệp Uyển Nhàn quăng đũa đi, mất kiên nhẫn: “Đã dặn mày nhiều rồi, bình thường đừng có đọc sách sát như thế, hại mắt lắm, mà mày không chịu nghe, vốn mày đã chẳng đẹp gì rồi, bây giờ lại đeo mắt kính, để xem ai có thể nhìn trúng mày.”

Có bà mẹ nào lại chê con mình xấu xí không?

Nhưng có mấy lời nghe riết cũng tổn thương, có lẽ Diệp Uyển Nhàn biết rõ Đinh Tiễn nhẫn nhục chịu đựng, cho nên nói chuyện cũng không cố kỵ gì.

“Mày ngồi hàng mấy?” Diệp Uyển Nhàn hỏi.

“Hàng sáu.”

Diệp Uyển Nhàn không ngẩng đầu, nhàn nhạt nói: “Nói với thầy giáo đổi đến hàng đầu ngồi, có cận cũng không cần đeo kính, gần đây bận rộn công việc không thể đi mua mắt kính với mày.”

Là không muốn bỏ tiền ra mua thì có.

Đinh Tiễn không nói gì thêm, cúi đầu xuống ăn hai bát cơm rồi trở về phòng.

Cô không muốn đổi chỗ, nhưng Diệp Uyển Nhàn đã tỏ thái độ rồi, ngày hôm sau đi học Đinh Tiễn vẫn không thấy rõ, ngay cả mấy ví dụ mẫu thầy giáo bộ môn toán viết trên bảng cũng nghe không hiểu, chưa kịp chép xong thì đã bị người ta lau sạch.

Người đầu tiên phát hiện ra vấn đề vẫn là Chu Tư Việt.

Nghỉ trưa hôm nay, Chu Tư Việt và Tống Tử Kỷ đá banh đến độ cả người đầy mồ hôi mới trở về, nhìn thấy Đinh Tiễn nằm một chỗ coi đề bài, một bài làm rất đơn giản vậy mà trên tờ giấy nháp vẻ đầy biểu đồ, cứ như là không hiểu.

Chu Tư Việt không nhìn nổi nữa, ném quả bóng ra phía sau rồi cầm chai nước trên bàn lên, dốc ngược hai ngụm, đóng nắp chai, giọng nghiêm túc: “Đề này mà cậu còn không biết làm hả?”

Đinh Tiễn gục mặt xuống bàn, miễn cưỡng gật đầu.

Chu Tư Việt thấy thái độ cam chịu của cô như vậy thì càng tức giận hơn, cầm chai nước gõ lên đầu cô một cái: “Tôi nghĩ cậu đừng thi kỳ thi giữa kỳ này nữa, đến bài này cũng không làm được, ngộ nhỡ thi được kết quả quá thảm thương, tôi sợ cậu không còn tự tin để sống mất.”

Bí Mật Nơi Góc Tối - Nhĩ Đông Thố Tử [Hoàn]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ