[KookV] Ánh sáng của tôi mang tên "Jungkook"

550 49 14
                                    

"Có một người từng là cả ánh mặt trời, là cả một ước mơ cháy bỏng trong giấc mơ thanh xuân..."

Những năm tháng tuổi trẻ, nói vui cũng không hẳn là luôn luôn hạnh phúc, nói buồn cũng chẳng phải một màu u sầu. Thanh xuân là một sự hòa quyện hoàn hảo nhất giữa những ngày đông buốt rét mang chút cô đơn và những ngày xuân ấm áp nhộn nhịp.

Thế nhưng... đó là tuổi trẻ của họ - tuổi trẻ của những con người được hưởng thụ trọn vẹn bên gia đình, bên bạn bè. Còn tuổi trẻ của tôi? Đó là những tháng năm bồng bột cùng với hằng giờ vật lộn trong guồng công việc nặng nề. Tuy thế, ở đâu đó trong cuộc sống này, vẫn lóe lên một tia sáng ấm áp cứu vớt tôi khỏi những mệt nhọc tưởng chừng như có thể bóp ngạt tôi bất cứ lúc nào. Ánh sáng ấy mang tên "tình yêu", một ánh sáng đầy hương vị của những người con trai cùng đồng hành với tôi suốt quãng thời gian trưởng thành.

Ở đó, có Jungkook - cậu chàng họ Jeon đến từ miền Busan chân chất. Jungkookie thua tôi hai tuổi nhưng nhóc ấy lại trưởng thành nhanh lắm và nhóc ta cũng rất mạnh mẽ nữa. Cậu nhóc này là người đã để lại ấy tượng sâu đậm nhất trong tôi vào lần đầu gặp mặt: một cậu nhóc với gương mặt trẻ con đáng yêu nhưng lại khá lạnh lùng và ít nói.

Jungkook nhóc ta là một cậu bé khá khép kín, cậu ta thậm chí còn không thể hát khi được yêu cầu và co mình lại khi bắt đầu tiết học nhảy. Và đương nhiên, vì thế mà cậu ta bị tách ra, lúc ấy tôi đã nghĩ: "Thì ra cũng chỉ thế thôi. Một gương mặt đẹp trai như thế... thật đáng tiếc." Vậy nhưng vài tháng sau, nhóc con ấy đã trở lại với một sức sống mới, hơi thở hoàn toàn khác - hơi thở từ vùng đất xứ cờ Hoa khỏe khoắn. Và chính cái thay đổi ấy của nhóc đã cuốn hút ánh mắt của tôi... Mọi chuyện bắt đầu như thế.

Những câu nói xã giao ban đầu dần được những lời tâm sự đêm khuya thay thế, những cái vỗ tay tiếp thêm động lực cùng cái ôm an ủi cũng theo năm tháng mà xuất hiện. Cậu nhóc Jungkook ấy, cậu bé lo cho tôi thật nhiều: nào là cùng tôi tập nhảy đến đêm khuya để chắc chắn tôi cũng có thể vượt qua kỳ sát hạch nghiêm khắc, nào là bao che cho sự cù rủ của tôi những lúc bị anh quản lý bắt vì đi chơi vượt giờ giới nghiêm,...

Cuộc sống thực tập sinh của tôi từ khi có cậu nhóc họ Jeon này, có vẻ đã tươi sáng hơn hẳn: bởi vì luôn có một nụ cười rạng rỡ chờ đợi tôi sau mỗi buổi tập, bởi vì luôn có một vòng tay ấm áp ôm tôi vào lòng những ngày đông lạnh giá, bởi vì luôn có một câu nói ngọt ngào thủ thỉ vào tai tôi về đêm để đưa tôi vào giấc ngủ - "Taehyungie hyung, cùng nhau debut nhé!"

Và rồi, những năm tháng trong bận rộn có ngọt ngào, trong ngọt ngào có bận rộn ấy cũng từng bước từng bước trôi qua. Rốt cục cũng đến ngày công bố danh sách debut... Thật tiếc làm sao, cái tên của tôi có vẻ quá mờ nhạt để có thể nhận cái vinh dự là được nằm trên tờ giấy định mệnh ấy. Khi anh quản lý bước ra, tôi chợt nghĩ: "À, thì ra mày cũng chỉ đến đó thôi."

Thế rồi, tôi lủi thủi cầm cặp muốn trở về kí túc xá, tôi không thể ở lại đây thêm nữa, tôi sợ bản thân sẽ òa khóc mất thôi. Và ngay giây phút tôi tuyệt vọng nhất, giọng nói ngọt ngào kia lại vang lên: "Taetae hyung, chờ em!" À, Jungkookie của anh, em được debut mà, thật hạnh phúc, nhỉ.

[Series] [AllV/ AllTae] Cún conWhere stories live. Discover now