[YoonTae] ...

766 54 90
                                    

"Jin hyung, sao Yoongie hyung chưa về thế?" Taehyung nhíu mày hỏi nhưng mắt lại không rời khỏi cánh cửa kí túc xá vẫn một mực im lìm.

"Trời ạ, Taehyungie! Em đã hỏi câu này đến lần thứ ba mươi chín chỉ trong ba tiếng đó em có biết không? Tha cho anh đi mà!" Kim Seokjin khổ sở nói. 

Có trời mới biết, lỗ tai anh đã bị dày vò như thế nào bởi đứa em áp út này. Thằng nhóc ngóng trông anh người yêu của nhóc đến nỗi mà qua chưa đến năm phút thì lại hỏi một lần mà kí túc xá lại chỉ còn mình Jin với đứa em trai này nên mới có tình trạng oái ăm này xảy đến. Thánh thần thiên địa ơi, ai cho tôi lương thiện?

"Ah hyung~" Taehyung nghe câu nói này của Jin lại bắt đầu phụng phịu rồi. Đôi má vì được nuôi nấng kĩ càng mà đã có chút thịt giờ lại phồng phồng lên trông đáng yêu cực. Và như thế, baby boy của chúng ta lại thành công xoa dịu trái tim mỏng manh suýt nứt của anh cả.

Rốt cục thì Kim lớn vẫn không thể chống cự được sự ngốc manh của đứa em mà chỉ còn biết sủng nịnh xoa xoa đôi má mềm mại kia, dịu dàng bảo: "Thôi nào Taehyungie, thằng nhóc Yoongi và Namjoon phải đến studio duyệt lại album mà nên có lẽ hơi lâu thôi. Đừng lo nữa nhé!"

"Nhưng mà..." Không chịu! Không chịu đâu! Năm tiếng rồi em chưa được gặp Yoongie của em rồi đó. Hôm nay là ngày kỉ niệm sáu năm hẹn hò của tụi em mà!!! 

Thấy Kim nhỏ vẫn còn xù lông thì anh Jin chỉ còn cách thở dài, lôi điện thoại ra gọi cho đứa em nhỏ hơn mình một tuổi. Haiz, gặp thì muốn mà lại không chịu điện thoại, đòi làm giá cơ. Đến khi nào đứa nhóc này mới hết trẻ con đây?... Dù rất đáng yêu...

Thấy anh cả lôi quả iphone sang chảnh ra là mắt cún con như tỏa sáng, hí hửng chờ đợi. Mắt còn chớp chớp nhìn chằm chằm điện thoại như muốn nói "anh ơi, loa ngoài, loa ngoài của cún nữa". Thở dài rồi lại thở dài, ừ thì loa ngoài.

"Yoongie à, sao lâu thế em?" Anh cả mệt mỏi hỏi, thầm nguyện cầu nhóc em của mình gần về đến nơi rồi.

"Dạ bọn em đang chuẩn bị về mà tuyết lại rơi nên bố Bang bảo bọn em chờ chút xem tuyết có ngừng không. Nếu không thì có lẽ bọn em phải ở lại studio luôn nên mọi người không cần chờ bọn em đâu." Giọng nói trầm trầm ở đầu bên kia vang lên. Hí hửng a hí hửng, cún con đang cực kì hí hửng. Nhưng mà... gì a? Phải chờ tuyết ngừng nữa nha! Lỡ không ngừng thì sao... Hic.

"Ừ nhỉ, thời gian này bận quá, anh cũng quên xem dự báo thời tiết. Thôi thì hai đứa cứ ở lại studio đi, không khéo bệnh lại khổ." Tập trung vào cuộc đối thoại, anh Jin bỏ quên mất biểu cảm không bằng lòng của baby boy nhà mình.

Nhất thời, Taehyung nghĩ rồi lại nghĩ. Chờ tuyết ngừng rơi thì cũng muộn rồi a, không bằng chạy tới studio thử xem nhỉ. Dẫu sao đi xe tầm mười lăm phút, có tuyết thì muộn lắm cũng chỉ nửa tiếng thôi. Ừm, cứ vậy đi!

Thế rồi, không nói không rằng, Daegu nhỏ phi về phòng thay vội bộ quần áo dày cộm, còn không quên tí ton qua phòng anh người yêu vớ thêm cho anh chiếc áo lông ấm áp cùng cặp với áo mình đang đeo. Lướt nhanh qua phòng khách nơi có anh cả còn đang ú ớ nhìn mình, Taehyung thẳng tiến ra ngoài với con xe cũ kĩ đã theo mình bao năm.

[Series] [AllV/ AllTae] Cún conNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ