[JinV] Thật đẹp!

779 69 6
                                    

"Con người sinh ra vốn bất toàn và để làm những điều lầm lỗi. Nó đẹp vì nó bất toàn. Nó đáng yêu vì nó lầm lỗi."

"Đã là năm thứ tư rồi nhỉ!" Tôi tự hỏi. Cùng tổ ấm này, chúng tôi từng bước từng bước dìu nhau trên con đường nghệ thuật. Tổ ấm này không chỉ giản đơn là các anh em thành viên cùng nhóm mà còn có cả các nhân viên, các giáo viên, các giám đốc và cả chủ tịch nữa. Ừ, quả thật là một gia đình đẹp đẽ, nhỉ?

Tự cười, tôi cảm thấy bản thân như một mặt hồ tĩnh lặng, chỉ biết lặng lờ trôi, không phương hướng nữa rồi. Cuộc sống trở nên vô vị với những bài hát lặp đi lặp lại hằng ngày, những trò đùa nhạt nhẽo trước máy quay, những xấp kịch bản thô kệch xáo rỗng, những lớp trang điểm mài mòn lớp da vốn đã mỏng,... Từ lúc nào, cuộc sống của tôi đã trở nên xám xịt với những nụ cười giả dối, những lời nói sướt mướt không chút tình cảm, những câu nói bông đùa vô vị,... Phải chăng, tôi đang dần dần đánh mất bản thân? Tôi nghĩ vậy! Gần đây, nhận định của tôi ngày càng chắc chắn.

"Tuyệt vọng là ma túy, nó ru ngủ trí óc vào sự dửng dưng"  

Vài đêm trước, tôi đã có một giấc mơ kì lạ. Tôi mơ thấy một buổi chiều trời mưa mùa hạ, cả 7 chúng tôi trở lại thời  thực tập sinh ngây thơ vô lo vô nghĩ, cùng nhau đứng dưới mái hiên tiệm tạp hóa cho chú cún bị bỏ rơi ăn chút thức ăn nhanh vừa mua. Lúc ấy, nụ cười của tôi...thật là chói mắt! Mọi người khi ấy vẫn còn vô cùng trẻ, vẫn còn mang nét ngây ngô tuổi mới lớn, nhất là Jimin và Jungkook. 2 người trông thực sự, thực sự rất đáng yêu!

Bỗng, cơn mưa hóa to như phát rồ, tiếng mưa to lộp độp trên mái hiên nghe thật chói tai, bầu trời vốn xanh thẫm đã đổ một màu tím hắc ám. Chú chó đột nhiên càng ăn càng lớn, biến thành một con chó sói to lớn màu đen với đôi mắt đỏ sáng rực đang lăm le đối mặt với tôi, người đang dần tan biến vào làn mưa nặng nề. Chú chó sói mất đi mục tiêu, nhảy sang Jimin - người nhỏ con nhất hội. Nó nhảy chồm vào người cậu, cắn vào yết hầu cùng động mạch... tôi vẫn còn đứng đó, chứng kiến hơi thở cậu nhạt dần rồi tắt hẳn, vẻ mặt thật bình thản đến lặng người.

5 người còn lại bỏ chạy tán loạn, anh Hoseok vì quá hoảng sợ mà không chú ý xe cộ cho đến khi chiếc xe tải to lớn đang lao nhanh đến gần, tôi vẫn nở nụ cười nhàn nhạt nhìn vũng máu bê bết đang chảy lan khắp nơi dưới cơn mưa trĩu hạt. Lúc này, Jungkook lại tiến đến gần tôi, ngỏ ý muốn cùng tôi chạy - ừm, thằng bé vẫn luôn là người bình tĩnh nhất trong hội, cùng với anh Namjoon. Thật bất ngờ, tôi không những gạt tay thằng bé mà còn cố đẩy nó về phía con chó sói đang thèm khát thịt người kia với dòng máu đỏ thẫm của người bạn thân chí hữu của mình vẫn đang len theo kẽ răng nó mà nhỏ giọt xuống bậc thềm của tiệm tạp hóa.

Xoay đầu, tôi lại thấy anh Jin thật ngây thơ mà trốn dưới gốc cây cổ thụ to lớn. Thật ngốc! Trời mưa giông cơ mà! "Rầm" Ánh lửa chớp đỏ xẹt ngang qua, một bóng hình cao gầy phủ một màu đen sạm ngã xuống bãi đất bùn nhão nhoẹt. Đồng thời là tiếng anh Namjoon hét lên thất thanh: anh ấy trượt chân xuống con sông từ đâu xuất hiện, có vẻ là bị chuột rút rồi. Với tâm trạng ngóng chuyện vui, tôi ngồi bệt xuống mặt đường vẫn đang lan đầy chất lỏng màu đỏ ghê người, thanh thản chống tay nhìn xuống dòng nước chảy xiết. Lúc này, tôi mới phát hiện ra, bên cạnh anh Namjoon là một thi thể nổi lềnh bềnh trên mặt sông, có thể dễ dàng nhận ra làn da trắng bóc kia là của ai!

[Series] [AllV/ AllTae] Cún conWhere stories live. Discover now