[Namtae] ĐỪNG CHÁN GHÉT EM (P2)

1.4K 105 20
                                    

Tắt máy, Taehyung loạng choạng đi vào bếp. Đây sẽ là lần cuối cậu được nấu cho anh ăn, cậu nhất định sẽ nấu thật ngon, thật ngon để đãi anh. Ít nhất, cậu sẽ để lại cho anh 1 ấn tượng đẹp về mình trước khi cả 2 trở về là những người anh em...hoặc chỉ đơn giản là thành viên cùng nhóm như trước. Nghĩ đến chuyện này, Taehyung lòng thập phần đau đớn, trong vô thức, nước mắt cứ như thế mà tràn ra, làm nhòe đi cảnh vật trước mắt. Lòng cậu đau, thực sự rất đau...

Bởi vì cậu đang thái rau, lại chẳng thể nhìn rõ mọi thứ qua 2 hàng nước mắt nên cậu liên tục cắt trúng tay, máu theo những vết cắt mà chảy ra. Thế nhưng, lúc này, cậu chẳng còn cảm nhận được gì nữa rồi, chỉ cảm thấy hơi thở nặng nhọc, thực sự rất đau lòng, thương tâm...

Dọn ra 1 bàn thơm phức thức ăn, lại nhìn đến đôi bàn tay 10 ngón thì hết 8 ngón đã được băng kín, tuy có chút đau nhưng cậu vẫn mỉm cười. Cậu tự cười với mình: "Đây là hình phạt cho sự vô dụng của mày đấy, Taehyung ạ!" Không khí bao trùm vẻ ảm đạm của cậu, vừa thương tâm, vừa day dứt, thực sự rất khác với Taehyung năng động, vui vẻ ngày nào.

"Cạch" Namjoon mở cửa bước vào liền ngửi thấy mùi đồ ăn mà lâu rồi mình chưa được thưởng thức, đáy mắt ánh lên tia hạnh phúc, vui vẻ. Taehyung nhanh chóng ra ngoài, cố tỏ ra thật vui vẻ đỡ lấy áo khoác cho anh, nhanh chóng xoay người treo lên giá, hạn chế cho anh thấy hốc mắt đỏ au của mình, tiếng nói vẫn còn hơi hướng giọng mũi nói: "Anh về rồi! Mau vào rửa tay rồi ăn cơm! Em nấu rất ngon a~" Namjoon nhận ra, anh đã thấy đôi mắt mệt mỏi còn vương lệ kia, thấy cả đôi vai đang run nhè nhẹ kia nữa, thế nhưng, hiện tại, anh chẳng biết mở lời thế nào. Trước thiên hạ của mình, anh thực không biết làm sao mới phải. Thế là Namjoon thở dài 1 tiếng rầu rĩ, lơ đãng "ừ" 1 tiếng rồi hướng phòng tắm đi tới.

Bên này, Taehyung run bần bật móc áo khoác cho Namjoon, dù không thấy nhưng cậu cảm nhận được sự rầu rĩ của Namjoon, lòng càng thêm quặn thắt, cậu nghĩ: "Anh ấy dù 1 chút cũng chẳng muốn về đây gặp mày nữa kia!" Nhưng rồi, cậu vẫn cố nở nụ cười, 1 nụ cười gượng gạo, cực kì đáng thương trở về phòng bếp.

Đôi bàn tay đầy vết thương xới cơm, bắt đầu đơm ra 2 chén, chuẩn bị bữa ăn. Xong xuôi liền ngồi xuống bàn, ngoan ngoãn chờ Namjoon quay lại. Rất nhanh, Namjoon tiến vào bên trong, kéo ghế ngồi đối diện Taehyung, bắt đầu ăn cơm.

- Sao lại khóc? - Namjoon làm bộ lơ đãng hỏi

- À...ban nãy phi hành nên vậy đó mà! - Cậu gượng gạo tìm 1 lí do để che lấp

- Vậy ư? - Namjoon nhăn mày, rõ ràng trên bàn không hề có món nào có hành: 1 món cá hấp, đĩa salad trộn, bát canh rau, rõ ràng là chẳng có món gì cần đến hành. Thế nhưng, anh cũng chẳng vạch trần lời nói dối của cậu, vẫn là để cậu che giấu thêm chút nữa, xíu anh sẽ xin lỗi cậu sau.

Bữa ăn diễn ra yên lặng trong vài phút thì Namjoon phát hiện ra điểm lạ trên những ngón tay của cậu. Anh thở dài, hỏi:

- Tay...bị sao vậy?

- Là...là...em ban nãy không chú ý nên cắt trúng tay. Không sao đâu! Anh đừng bận tâm! - Taehyung luống cuống trả lời.

Anh đau lòng nhìn những ngón tay đêm qua, lúc anh qua phòng ngắm cậu lúc ngủ thì vẫn còn lành lặn, xinh đẹp, nay lại bao bọc trong lớp băng cá nhân khó coi. Nhìn bảo bối lúc này, anh quả thực là vô cùng đau lòng, cảm giác ân hận tăng thêm vài bậc. Namjoon quyết định đứng dậy, anh sẽ xin lỗi Taehyung nhưng phải chuẩn bị chút tinh thần đã, thấy Taehyung thế này, thực sự...Namjoon thấy mình vẫn là nên xin lỗi em ấy đoàng hoàng, thật đoàng hoàng: "Anh no rồi! Em cứ tiếp tục. Lát ăn xong thì vào phòng làm việc, anh có chuyện muốn nói!"

[Series] [AllV/ AllTae] Cún conNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ