Người khổng lồ Lettơrigông tiêu diệt,thuyền 12 chiếc chỉ thoát 1 thuyền Uylix

870 2 0
                                    

Đoàn thuyền dưới sự chỉ huy của Uylix ra đi. Sau một chặng đường khá dài, họ tới hòn đảo của Eôlơ, một vị thần cai quản các ngọn gió vốn được các vị thần trên đỉnh Ôlanhpơ rất đỗi sùng ái. Đảo của Eôlơ rất kỳ lạ. Đó là một hòn đảo di động nổi trên biển khơi, được bao quanh bằng một bức tường đồng kiên cố. Và trên bức tường đó là một ngọn núi đá nhẵn bóng vươn thẳng lên trời. Đặt chân lên hòn đảo kỳ lạ đó, đoàn thủy thủ của Uylix được đón tiếp ân cần niềm nở. Thần Eôlơ mời các vị khách vào nghỉ trong lâu đài. Và suốt một tháng trời, vợ chồng, con cái Eôlơ chiêu đãi trọng thể những vị khách quý. Thần Eôlơ hỏi chuyện tỉ mỉ Uylix về cuộc chiến tranh Tơroa, về các dũng tướng và hành trình trở về của họ. Đến ngày Uylix xin phép ra đi, thần Eôlơ lại ban cho thủy thủ lương thực và nước ngọt cùng với nhiều tặng phẩm quý giá khác. Nhưng quý giá vô ngần là một chiếc túi bằng da bò. Là người được thần Dớt giao cho sứ mạng cai quản các ngọn gió, Eôlơ đã bắt nhất chặt những ngọn gió vào trong chiếc túi đó. Đích thân Eôlơ đã đem chiếc túi xương lòng thuyền của Uylix, buộc chặt miệng túi bằng một sợi dây to làm bằng bạc sáng loáng. Thần ngại nếu buộc không chặt nhỡ ra một ngọn gió hung dữ cựa quậy thoát ra ắt gây nên muôn vàn nguy hiểm. Khi đoàn thuyền nhổ neo, thần Eôlơ lại cho một ngọn gió Tây đưa đoàn thuyền đi. Và đoàn thuyền đã lướt nhanh như bay trên sóng biển hung dữ. Đoàn thuyền đi, đi suốt chín ngày chín đêm. Đến ngày thứ mười, Uylix và anh em thủy thủ đã xúc động khi trông thấy xa xa hiện lên mảnh đất quê hương. Họ lại càng xúc động khi trông thấy những ngọn khói từ đống lửa của những người chăn cừu, chăn dê, uốn lượn nhẹ nhàng, bốc lâng lâng trên nền trời xanh. Chẳng còn mấy nữa thì tới nhà, tới hòn đảo Itac quê hương thân thiết. Nhưng có ai ngờ một tai biến vô cùng xót xa đã xảy ra.

Chuyện xảy ra như sau: lúc này Uylix vì mệt mỏi quá nên ngủ thiếp đi. Nhìn vào hoàn cảnh thuận lợi đó, một số anh em thủy thủ cho rằng chỉ có cơ hội này là tốt nhất để họ có thể khám phá xem chiếc túi da bò đựng những gì. Hẳn rằng chỉ có những báu vật: vàng bạc, ngọc quý, tóm lại là châu báu. Thần Eôlơ đã ban tặng cho Uylix. Nhưng hắn ta đã giấu giếm mọi người, không muốn chia cho ai một chút nào cả. Hắn ta định chiếm đoạt tất cả để khi trở về quê hương hắn trở nên giàu cọ hơn mọi người. Không được, không thể chịu như thế được. Lẽ nào sau bao nhiêu năm chinh chiến, chúng ta trở về quê hương, gia đình với đôi bàn tay trắng!... Những người thủy thủ nghĩ như vậy, bàn bạc với nhau như vậy. Và họ đã mở tung chiếc túi da bò ra. Thế là các ngọn gió hung dữ được giải thoát. Mặt biển đang yên tĩnh phút chốc trở nên xao động khác thường. Mây đen từ đâu ùn ùn kéo đến. Mưa trút xương. Bão tố nổi lên. Gió từ các hướng vật vã, quay cuồng. Sóng đại dương dâng lên cao ngút. Đoàn thuyền của Uylix bị sóng gió đẩy bạt ra khỏi vùng biển quê hương, trôi dạt đến một hòn đảo. Đó là hòn đảo mà chín ngày, chín đêm trước đây nó đã từ giã; hòn đảo của vị thần Eôlơ, Uylix và anh em thủy thủ lên đảo, đến gập mình tạ tội trước thần Eôlơ. Chàng kể lại sự tình và khẩn khoản kính xin thần cai quản các ngọn gió rộng lượng giúp đỡ mình một lần nữa. Nhưng thần Eôlơ nổi giận, quát mắng đuổi bầu đoàn Uylix cút ngay khỏi hòn đảo của thần, không được chậm trễ. Thần Eôlơ không thể chứa chấp và giúp đỡ một lũ người đã bị các vị thần Ôlanhpơ và Số Mệnh ghét bỏ.

Thần thoại Hy LạpWhere stories live. Discover now