Chương 58: Anh xứng sao

20 3 0
                                    

"Nơi này là nhà của tôi, vì sao tôi lại không thể ở đây." Từ Khoát dựa vào ván cửa, ợ rượu.

Khương Lộ Dã nhăn mày, dùng sức nắm chặt điện thoại: "Anh tìm tôi có việc?"

"Không có việc thì không được tìm à?" Tù Khoát tháo nút thắt ở cổ áo ra, "Nguyên tưởng rằng cậu chỉ là cái bình hoa trang trí, không nghĩ tới miệng lưỡi còn rất sắc bén, so với hai ông anh kia còn mạnh hơn nhiều, như vậy cũng tốt, cay một chút mới càng hăng hái."

Lời này chói tai lộ liễu, Khương Lộ Dã trực giác không đúng, cảnh giác đứng lên: "Anh uống say, tôi không so đo với anh, tôi đi gọi người chăm sóc anh."

Từ Khoát đứng tại chỗ lớn tiếng cười, tựa hồ cảm thấy Khương Lộ Dã nói rất thú vị, sau khi cười xong đánh giá trên dưới Khương Lộ Dã, ý đồ quá rõ ràng.

Khương Lộ Dã cầm lấy điện thoại, muốn gọi điện cho Hạ Tranh, nhưng lượng pin không biết cố gắng kia cố tình ở thời điểm mấu chốt này sống thọ và chết tại nhà.

Logo nhãn hiệu trên màn hình, tựa hồ là há mồm cười nhạo Khương Lộ Dã.

Từ Khoát càng nhìn không thêm kiêng nể gì, anh ta bước lại gần Khương Lộ Dã, tựa như mãnh thú truy đuổi thỏ hoang bị vây trong khu vực săn bắn, không nhanh không chậm hưởng thụ biểu tình hoảng sợ của con mồi: "Cậu xem, ông trời đều đang giúp tôi."

Trên mặt Khương Lộ Dã không có hoảng sợ như dự đoán, cậu nhìn Từ Khoát không ngừng tới gần, chậm rãi lui về phía sau: "Anh chạm vào tôi, Hạ Tranh sẽ không tha cho anh."

Từ Khoát ợ một cái, sắc mặt phẫn nộ, vung tay hô to với Khương Lộ Dã: "Đều nói tôi so ra kém Hạ Tranh, rốt cuộc ông đay có điểm nào không bằng anh ta, tôi biết, không ít người cá người nịnh bợ tôi đều chỉ vì tôi là em họ của Hạ Tranh, bằng không cả chó cũng đều mặc kệ tôi có đúng hay không?"

Khương Lộ Dã muốn nói anh ta rất biết mình là ai.

"Hạ Tranh anh ta dựa vào cái gì, còn không phải là mệnh tốt sao, sinh ra ở nhà họ Hạ, anh ta dựa vào cái gì mà khinh thường tao, liền rượu cũng không chịu uống với tao, trước mặt nhiều người như vậy làm tao xuống đài không được, mày nói xem nếu tao ngủ với Omega của anh ta, biểu tình của anh ta nhất định thực xuất xắc, tao có chút gấp không chờ nổi rồi."

Khương Lộ Dã chậm rãi di chuyển đến chỗ trống trải: "Nghe rất là hả giận, nhưng anh có nghĩ đến hậu quả không? Hạ Tranh sẽ trả thù anh như thế nào?"

Từ Khoát ngây ra một lúc, tiện đà nói: "Anh ta tức giận còn có thể đánh chết tao chắc? Đừng nói người khác, cô cô tao là người đầu tiên không đồng ý."

"Anh xác định? Kia chính là mẹ ruột Hạ Tranh, bà ta đối tốt với anh thế nào đi nữa anh cũng chỉ là cháu ngoại của bà ta mà thôi."

Từ Khoát quơ quơ đầu, híp mắt lại: "Mày không biết, cô cô tao thương tao bao nhiêu, cô đã sớm nói, về sau di sản của cô đề sẽ để lại cho tao, mày biết không, sản nghiệp của dượng tao hiện giờ đều ở trong tay cô, liền biên Hạ Tranh cũng chưa sờ đến, cô không cho con trai mình lại cho tao, mày nói cô sẽ vì chuyện nhỏ này mà trở mặt với tao chắc? Hạ Tranh lại lợi hại, có thể vặn ngã mẹ ruột của mình sao, huống chi mày chỉ là cái xung hỉ, Hạ Tranh chiều mày cũng vô dụng, ở trong mắt cô tao, mày chỉ là bụi đất, thổi một hơi là không có."

[ABO] Xung hỉWhere stories live. Discover now