Chương 6: Thủ đoạn trả thù nhỏ

19 3 0
                                    

Hạ Tranh đưa Khương Lộ Dã đi học xong, trực tiếp vào phòng họp, gần 12 giờ mới tan họp.

Đột nhiên anh nhớ ra, không biết hôm nay Khương Lộ dã có ăn cơm ở nhà ăn không nhỉ.

Hạ tổng nhắn tin qua WeChat, chỉ chốc lát sau, Khương Lộ Dã đã chụp một mâm đồ ăn gửi qua, bên trong có một cái đùi gà hơi nhiều dầu, chân giò hun khói hấp ở quán tạp hóa nào đó, bên cạnh cơm còn có mấy cây súp lơ sắp trụi đầu luôn.

Hạ tổng nhíu chặt mày, tự hỏi mình có nên quyên thêm một tòa nhà ăn hay không.

Hạ tổng có tâm sự, trượt tay gọi video, định tắt mau mau nhưng bên kia đã tiếp kịp.

Bên kia màn hình, Khương Lộ Dã ngậm một cái xương gà, quai má phình lên, mắt tròn xoe giồng con chó con.

"Có việc nói nhanh, tôi đang ăn cơm." Khương Lộ Dã nói không rõ, càng giống chó con.

Hạ tổng có chút ngứa họng, chỉnh lại giọng nói: "Hừmmm, muốn hỏi cậu tối nay muốn ăn gì?"

Khương Lộ Dã khó hiểu, không phải chị Vương trong nhà mới phải nghĩ việc này sao?

Khương Lộ Dã đột nhiên không nhớ được chính mình muốn ăn cái gì.

"Tùy tiện đi."

"Không thì tôi mang cậu ra ngoài ăn nhé?"

Khương Lộ Dã vừa nghe tức khắc tỉnh táo: "Vậy ăn nướng BBQ được không?" Lâu lắm rồi cậu chưa được ăn xiên nướng.

Hạ Tranh cười đồng ý, tắt video làm bí thư đi đặt chỗ.

Đỗ Vũ Niên nhìn hạ tổng thành thái sáng láng, đem lời dặn dò của bác sĩ rằng không thể ăn đồ dầu mỡ nuốt xuống.

"Hạ tổng, chuyện ngài giao cho tôi điều tra đã có tin tức." Buổi chiều, Đỗ Vũ Niên đẩy Hạ Tranh tránh đi mọi người ra cửa văn phòng.

"Tiền tiết kiệm và bất động sản dưới danh nghĩa cô Lục Phỉ bị Khương Triều qua tay bán lấy tiền rồi chuyển vào tài khoản của công ty, nghe nói lúc ấy một lô hàng hóa của công ty có vấn đề về chất lượng, bên mua đòi bồi thường một số tiền quá lớn, đúng lúc Lục Phỉ vừa mới mất, lòng người thay đổi, Khương Triều nói không thể làm nhãn hiệu mà Lục Phỉ vất vả sáng lập chịu vết bẩn như vậy, cũng không thể làm công nhân lạnh lẽo trong lòng, không những không truy cứu công nhân phạm sai lầm còn phát tiền thưởng cuối năm gấp đôi cho mọi người. Có người lúc trước nói Khương Triều lòng dạ khó lường, bởi việc này cũng không nói gì nữa."

Hạ Tranh cười khẩy: "Khua môi múa mép."

"Lúc ấy cần dùng tiền gấp, tài sản cố định dưới danh nghĩa Lục Phỉ chỉ có thể lấy giá thấp bán ra, trả tiền bồi thường lại phát tiền lương xong cũng không còn gì nhiều. Chỉ còn một ít cổ phiếu trên danh nghĩa Lục Phỉ thì Khương Triều mấy năm nay cũng bán đi gần hết, đối ngoại nói đây là phí nuôi dưỡng thái thái. Chẳng qua theo điều tra của chúng tôi, mấy năm nay tiền bán cổ phiếu dư sức trả phí nuôi nấng, hơn nữa tất cả cổ phiếu đều bị một công ty là Thượng Hà thu mua."

"Nói đến chuyện này liền càng trùng hợp, pháp nhân của nó tên Thôi Anh Thạch, trước là họ Khương, Là bạn thân từ nhỏ của Khương Triều, về sau đi ở rể ở nhà họ Thôi thôn bên cạnh mới sửa họ. Thôi Anh Thạch tốt nghiệp trung học cơ sở liền vào thành làm công. Nhưng hai người này vẫn luôn giữ liên lạc, lúc Khương Triều vừa tốt nghiệp còn thuê nhà cùng ông ta mấy năm."

[ABO] Xung hỉWhere stories live. Discover now