Chương 41: Đánh dấu tạm thời

18 2 5
                                    

Lúc Hạ Tranh nhận được tin tức đến nơi, bạn học lớp 7 cùng Trương Hạo đã mang Mễ Bối đi.

Tuy Khương Lộ Dã đã qua mười tám, nhưng Mễ Bối còn chưa thành niên, xâm phạm Omega vị thành niên là trọng tội mười lăm năm trở lên, xảy ra chuyện lớn như vậy, ông chủ Hồ của Khải Lệ Cung từ nhà đến đây ngay trong đêm, trên đường còn uống một lọ thuốc đau tim hiệu quả nhanh, tới đây lại nghe nói một trong số đó là thái thái của Hạ tổng, lại uống một lọ nữa.

Lúc này đã giải tán đám người, đám người Sư Nha kia đã bị cảnh sát mang đi.

Cũng gọi 120, bác sĩ đi vào kiểm tra một chút, nói là bị xịt thuốc hướng dẫn, bị bắt phát tình, hai ngày trước đứa nhỏ này mới tiêm thuốc ức chế cong, phải biết được liều lượng thế nào mới lấy thuốc được, đương nhiên nếu cậu có Alpha liền dễ làm nhiều.

Làm thế nào bác sĩ lại chưa nói, nhưng trong lòng đoàn người đều biết rõ ràng.

Hạ Cẩm không tiện làm chủ, bản nhân người bị hại lúc này cũng không nghe được tiếng người, vạn hạnh, lúc này Hạ Tranh đến rồi.

Sắc mặt Hạ tổng trầm giống bóng đêm bên ngoài, tiếng quải trượng nện xuống mặt đất như cái dùi chọc vào tim ông chủ Hồ.

Hạ Cẩm đang dựa vào cửa hút thuốc, nghe tiếng ngẩng đầu nhìn anh mình: "Đến rồi à?"

Hạ Tranh gật gật đầu, hai anh em đi ngang qua, Hạ Tranh nói: "Cảm ơn."

Hạ Cẩm không quay đầu lại, cũng không dừng lại, giơ tay phủi phủi: "Công tác kết thúc em mặc kệ đó, về nhà ngủ đây."

Trong phòng tối tăm, Khương Lộ Dã dựa vào trên sô pha, một phòng mùi sữa.

Khương Lộ Dã nhắm mắt lại, mồ hôi làm ướt tóc cậu, thấm ướt dán ở trên mặt, cổ áo quần áo bị chính cậu kéo ra, lộ ra một mảnh trắng như ngà voi.

"Lộ Dã."

Người trên sô pha nghe thấy tiếng gọi, mở to mắt hướng cửa xem, nhưng ánh mắt tan rã, Hạ Tranh cũng không xác định cậu có nghe rõ chính mình nói hay không.

".......... Hạ Tranh."

Hạ Tranh bước nhanh đi vào, tùy tay đóng cửa lại, đem Khương Lộ Dã ôm vào trong lòng ngực.

Cả người Khương Lộ Dã rất nóng, cậu chưa bao giờ biết một Omega lại yếu ớt như thế, tứ chi đã không chịu đại não khống chế, thân thể bị nơi khó có thể mở miệng kia làm chủ, ngứa lan tràn đến trong xương cốt, chỉ nghĩ có ai đến lấp đầy hư không này, là ai cũng được sao? Đương nhiên không được, vậy Hạ Tranh thì sao?

Hạ Tranh có thể, chỉ có Hạ Tranh mà Khương Lộ Dã thích mới có thể, Khương Lộ Dã thích Hạ Tranh, thực thích thực thích.

Hạ Tranh đâu? Anh ở đâu, sao anh còn chưa đến, em sắp bị người ta bắt nạt rồi!

"Lộ Dã, Lộ Dã, mở mắt ra nhìn anh nào."

Thanh âm này cũng rất quen thuộc nha, là anh ấy sao?

Khương Lộ Dã giãy giụa muốn ngồi dậy, cậu ờ đến quải trượng bên chân Hạ Tranh trước, ừm, giống đồ chồng mình dùng như đúc.

[ABO] Xung hỉWhere stories live. Discover now