Chapter 13

2K 301 17
                                    

Author : @wieemil02

Isagi ngồi trên ghế ở trong phòng, đôi mắt hướng ra chiếc cửa sổ, bên ngoài trời lộng gió cứ như sắp có một cơn bão đổ bộ vào đây.

Em bất giác lại nhớ đến cái khoảnh khắc bọn người Nam Tước kia xem em là thức ăn, rồi lại ngẫm nghĩ xem đã từng có kiếp nào bản thân bị mổ xẻ rồi đem ra bày bán hay chưa.

Bỗng dưng em giật mình khi nhớ về kiếp sống từ lâu đã bị lãng quên, đó là một khoảng thời gian đau khổ của Isagi khi phải trải qua chuyện đó.

Nhưng cũng sẽ thật nguy hiểm nếu như có kẻ nào ăn được thứ thịt của kiếp sống đó, nếu đủ may mắn kẻ đó hẳn sẽ có thể trường sinh bất tử, bất lão.

─ Sao con người lại khao khát sự bất tử đến như vậy?

Đó là câu hỏi mà em đặt ra nhưng em chưa bao giờ thực sự có câu trả lời cho việc đó, vì con người sống quá đỗi phức tạp nên khó mà hiểu được họ nghĩ gì.

Isagi rón rén mở cửa phòng ra, mắt liên tục đảo nhìn xung quanh xem xét, sau khi xác định không có ai thì mới từ từ đi ra ngoài.

Em cố đi mà không phát ra tiếng động nào cả, ấy thế mà vẫn có người thù lù đi đằng sau mà em chẳng hề hay biết gì cả.

─ Đang làm gì thế?

─ Ối cha mẹ ơi!

Bị hù một cái, tim của Isagi như muốn rớt ra ngoài vậy. Hóa ra là cái tên Nagi kia vẫn chưa có chịu đi về mà vẫn còn lảng vảng đâu đây, giờ lại đi hù em muốn khóc.

─ Anh chơi cái trò gì mà lén la lén lút sau lưng người khác thế, nhỡ tôi bị bệnh tim thì sao!

Trong mắt Nagi bây giờ, hắn ta không hiểu sao lại nhìn Isagi như một con cá biết nói vậy, chẳng những thế hắn còn nhìn ra em là con cá mặt trăng cơ.

Nếu Isagi có thuật đọc suy nghĩ của người khác, thì chắc có lẽ em sẽ hát bài ca cuối đời dành tặng cho hắn nghe.

/ Ọt, Ọt /

Tiếng đó phát ra từ cái bụng nhỏ nhắn kia của Isagi khiến không gian xung quanh im bặt, em ước gì ở đây có một cái lỗ nào đó cho em chui xuống luôn cho rồi.

Isagi quay đầu chạy một mạch đi chỗ khác, trong khi cậu trai tóc trắng vẫn còn ngơ ngác không kịp hiểu chuyện gì vừa diễn ra.

Đến khi em đi mất hút thì Nagi mới nhảy số xong, hắn gãi đầu buột miệng nói một câu.

─ Ơ, cá mặt trăng chạy đi đâu rồi?

Tiếc là giờ em không có ở đây để đánh hay chửi gì hắn, Isagi đang đi tìm đồ ăn trong cái nơi to tổ bố này, chẳng hiểu sao thời nay ai cũng theo xu hướng xây nhà to làm chi không biết.

Lục lọi trong khu bếp nãy giờ thì cũng chỉ tìm được vài con cá tươi, em cảm thấy vẫn còn có chút đói vì hầu như chỉ toàn những con nhỏ và bình thường.

Siren | AllIsagiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ