C72

1.1K 106 11
                                    

Thạch tiền bối giận tím mặt, tức muốn hộc máu.

Thạch tiền bối cảm thấy nhân cách của mình đã bị sỉ nhục.

Thạch tiền bối tức giận đến nỗi muốn quay người vào trong lăng mộ!

Ông ấy cứng đầu nói với Tống Nam Thời: "Ông đây nói không có là không có! Tuy rằng cả đời ông đây nghèo! Nhưng nghèo ra cốt khí! Nghèo một thân chính khí!"

Ánh mắt Tống Nam Thời sắc bén nhìn ông, nhìn đến nỗi cơ thể Thạch tiền bối không được tự nhiên.

Sau đó nàng đột nhiên nói: "Thật ra ngươi không mượn được tiền chứ gì!"

Thạch tiền bối khiếp sợ, buột miệng thốt lên: "Mẹ kiếp sao ngươi biết..."

Sau đó ông ấy nhận ra mình nói hớ, lập tức ngậm miệng, nhìn trời nhìn đất, chỉ có không nhìn Tống Nam Thời.

Tống Nam Thời hơi mỉm cười.

Suy từ bụng ta ra bụng người, nếu đã biết đối phương là đồ quỷ nghèo không có tiền trên đời này, vậy thì thật sự chỉ có coi tiền như rác mới có thể cho ông ấy mượn tiền.

Ví dụ như Diệp gia coi tiền như rác trứ danh.

À, hiện tại qua hơn một ngàn năm, cái danh coi tiền như rác này chuyển lên người trả tiền Tống Nam Thời.

Nàng nhìn thoáng qua giấy nợ trên mặt đất đầy ẩn ý.

Thạch tiền bối lập tức tiến lên che khuất tờ giấy nợ, lời lẽ chính nghĩa nói: "Không phải bởi vì tờ giấy nợ này mà ngươi có thể tới Trung Châu à? Không đến Trung Châu, ngươi có thể tìm tới nơi này sao? Đây đều là thử thách mà ta dành cho ngươi! Đây là công sức ông đây dụng tâm tạo nên!"

Tống Nam Thời tin ông ấy mới là lạ!

Tuy rằng mới vừa gặp mặt không bao lâu, nhưng không hiểu sao Tống Nam Thời cảm thấy nếu như vị tiền bối này có năm phần là đúng như lời ông ấy nói, vậy năm phần còn lại chính là đơn thuần muốn tiện thể tìm một người coi tiền như rác trả tiền giúp.

... Hoặc còn có thể là ngược lại.

Tìm một người coi tiền như rác trả tiền giúp, thuận tiện để lại truyền thừa.

Ông ấy thật sự dụng tâm khổ cực lưu lại truyền thừa không phải là giả, nhưng ông ấy cũng thật sự dụng tâm cực khổ mà muốn tìm người trả tiền.

Không hề xung đột.

Tống Nam Thời nghĩ như vậy đột nhiên cảm thấy tiền bối này cũng rất hợp ý mình.

Nàng suy nghĩ một lát, đột nhiên nói: "Diệp gia, à, cũng chính là Thẩm gia năm đó, bọn họ đã từng nói với ta rồi, năm đó tổ tiên bọn họ gặp chuyện không may bởi vì vấn đề công pháp, là ngươi đã đến giải nguy cho Thẩm gia."

Thạch tiền bối cho rằng đây là bậc thang Tống Nam Thời thả cho ông ấy, khuôn mặt lập tức hiện lên chút đắc ý, nói: "Sau này bọn họ sửa thành họ Diệp à? Rất thức thời đấy nhỉ, dựa vào tính tình ngoan cố của những đại gia tộc năm đó, ta còn tưởng Thẩm gia thà chết cũng không đổi họ."

Trừ Tôi Ra, Tất Cả Đều Là Vai ChínhWhere stories live. Discover now