15.

416 34 4
                                    

Karik còn chưa trả lời thì Ngô Kiến Huy lại tiếp tục nói: "Chúng ta đi vào trước đã, ngồi cùng nhau không? Bạn học cũ đã lâu không gặp, vào ôn chuyện chút."

Karik nhìn về phía Lan Ngọc, cô hiểu ý tứ của anh nên lập tức nói: "Em không có ý kiến gì cả."

Cuối cùng bốn người cùng nhau vào nhà hàng Tây.

Gọi món ăn xong, Ngô Kiến Huy hỏi Lan Ngọc là nên xưng hô thế nào.

"Em tên là Ninh Dương Lan Ngọc, cứ gọi là em là Lan Ngọc được rồi."

Ngô Kiến Huy mở to mắt, giọng nói lắp bắp: "Em... em đây chính là Ninh Dương Lan Ngọc sao! Nghe tên đã lâu!"

"Hả, là sao..."

Ninh Dương định nói tiếp thì nghe thấy một tiếng ho nhẹ của Karik, ánh mắt hai người nhìn nhau một chút, Ninh lập tức sửa lại lời nói: "Không có, trước đó chỉ nghe Karik nhắc tới em mà thôi. Nghe nói có đôi khi em sẽ đến trường học tìm cậu ấy."

Sam ở bên cạnh nghe nói như thế, cũng nhớ đến Lan Ngọc là ai.

Trước kia khi tan học, Karik đi chơi bóng rỗ, cô ta đều nhìn thấy. Có lần anh thi đấu xong, cô ta chạy tới đưa nước, nhìn thấy Karik lại đưa nước của cô một cô gái nhỏ, sau đó nói với người bên ngoài: "Tôi muốn dẫn em gái tôi về nhà", sau đó lập tức ôm cô gái nhỏ rời đi.

Lúc ấy mọi người ồ lên, mới biết được Karik có em gái. Nhưng mà đến khi cô ta và Ngô Kiến Huy quen biết, trong lúc vô tình mới biết được Karik không có em gái.

Sam lại không nghĩ đến, hôm nay lại có thể gặp bọn họ.

Lan Ngọc giải thích: "Trước kia lúc em tan học, ngẫu nhiên em sẽ đi đến nhất trung tìm anh ấy."

"Khi đó, lão Phạm là nhân vật phong vân ở nhất trung đó." Ngô Kiến Huy nở nụ cười, Karik lặng im không nói.

Lan Ngọc gật đầu: "Em cũng nhìn ra, trước kia lúc đi trường học nhìn anh ấy chơi bóng rỗ, bên ngoài vây quanh vài vòng nữ sinh." Cô nói xong ngẩng đầu, nhìn thấy ánh mắt thẳng tắp của Sam dừng ở trên mặt mình, không có biểu cảm gì, lại làm cho Lan Ngọc cảm giác có chút kỳ quái.

"Lúc ấy lão Phạm cũng không có chú ý đến mấy nữ sinh kia, trực tiếp mang theo em đi. Cho nên không có cô gái nào dám tiếp cận cậu ấy."

Lan Ngọc cong môi, nhìn về phía Karik, anh nhìn về phía cô, ánh mắt ôn nhuận như nước.

Ánh mắt Sam nhìn hai người đối diện, sau một lúc lâu mới mở miệng, dùng giọng điệu nửa đùa nửa tiếc hận: "Cũng chính vì thế mà ba năm Karik đều không có bạn gái."

Biểu cảm trên mặt Lan Ngọc cứng lại, còn chưa mở miệng, sau cổ đã bị bàn tay Karik nắm lấy.

Lan Ngọc nhìn thấy anh cười, chống mắt lại ánh mắt của Sam, trong giọng nói của anh lại mang theo hàm ý: "Không có gì, bạn gái nào có quan trọng."

Lời nói vừa dứt, Sam lập tức biết ý tứ của anh. Xem ra... Đây căn bản không phải là em gái đơn thuần.

Lúc này bò bít tết cũng đã bưng đi lên, đề tài này liền ngưng bặt.

| chuyển ver | kr × ndln • chỉ rung động vì em • Where stories live. Discover now