Chương 6 . BẪY

5.9K 443 103
                                    

Thì ra là điện thoại của Tiêu Chiến và người đang gọi chính là Nhã Tịnh.
Lạ thật. Sao máy của chú út lại ở phòng cậu? Nhưng việc đó không quan trọng. Bởi cái mà cậu chú ý nhất chính là màn hình đang hiển thị tên người con gái tối qua.

Vương Nhất Bác lập tức tắt máy, mới sáng sớm đã làm phiền Tiêu Chiến quả nhiên quan hệ rất tốt. Nhưng vừa tắt thì cô ta lại gọi tới lần nữa. Từ trước tới giờ cậu chưa bao giờ ghét tiếng chuông điện thoại như lúc này. Liền bực tức bấm nghe máy mà không quan tâm chủ cái điện thoại này là ai.

"Có chuyện gì? Nói"

Giọng nói lãnh khốc xen chút phẫn nộ cũng khiến người ta nghe thôi cũng hình dung ra được khuôn mặt vô tình của cậu.

"Cậu là ... Vương Nhất Bác ."

Nhã Tịnh có chút bất ngờ khi giọng nói kia vang lên nhưng rồi cũng bình tĩnh dễ dàng đoán ra được là ai.

"Cô biết tôi ?"

Vương Nhất Bác cau mày thắc mắc ,cô gái này nghe giọng mà cũng đoán ra cậu quả nhiên không tầm thường chút nào.

"Tôi là Nhã Tịnh... cậu chắc sẽ không nhớ tôi đâu... nhưng tôi thì vẫn nhớ cậu ."

Nhã Tịnh nhẹ nhàng đáp.
Ánh mắt nhìn ra cửa sổ đăm chiêu như suy nghĩ điều gì đó .Môi cũng vô thức nở một nụ cười mỉm đầy sự toan tính.

"Tôi chẳng biết cô là ai ,cũng chẳng quan tâm cô là ai... Chỉ có điều chúng ta sẽ sớm phải quen biết thôi."

Vương Nhất Bác chẳng muốn hỏi ,cũng chẳng để ý sao cô ta biết cậu .Nhưng cô ta lại là người bất đắc dĩ cậu phải nhớ tới .Bởi cô dám ngỏ lời với Tiêu Chiến. Suy cho cùng họ là tình địch của nhau không phải sao.

"Cậu vẫn như trước ,..rất vô tình" .
Cô gái cười bất lực .

Đã 8 năm rồi , cô thích thầm cậu 8 năm rồi .Chỉ là trong mắt cậu chưa từng có cô ,mà chỉ có Tiêu Chiến .Vương Nhất Bác ,quả nhiên cậu chẳng hề nhớ tôi ,cô gái năm 14 tuổi luôn gửi thư tỏ tình cho cậu ,luôn kiếm cớ được gần cậu .Ngay cả khi phải giả vờ vui vẻ làm bạn cùng Tiêu Chiến,người mà cô hận nhất suốt quãng thời gian dài như vậy .

"Trước đây, Chúng ta có quen nhau sao? "

Vương Nhất Bác lãnh đạm hỏi. Cậu có chút tò mò về người con gái này. Dường như cô ta rất hiểu cậu.
Đang chờ câu trả lời bên kia thì bỗng từ phía sau có một lực giật điện thoại ra làm cậu có chút giật mình.

" Vương Nhất Bác ,ai cho cháu nghe máy của chú chứ."

Là Tiêu Chiến. Khuôn mặt bất mãn ,trách móc .Anh đáng lẽ đang chuẩn bị đi hẹn hò ,nhưng chợt nhận ra hình như tối qua để quên điện thoại trong phòng Nhất Bác . Liền vội vàng lên để lấy đồ vì sợ bạn gái anh phải đợi lâu. Nhưng vừa bước vào thì thấy cậu đang nghe điện thoại của mình.
Vương Nhất Bác bất ngờ vì cú rút điện thoại đó,nhưng cũng nhanh chóng định thần lại.

"Chú để điện thoại ở đây ,cháu lại cứ tưởng của cháu nên vô tình nghe máy thôi"

Vương Nhất Bác trả lời một cách chân thật tỏ vẻ là chỉ vô tình chứ không phải cố ý trước mặt anh.

 [ Bác Chiến] CHÚ ÚT  (P1)Where stories live. Discover now