Chương 129: Bớt bớt đi

3.3K 199 13
                                    

Nhạc Ngu hẹn thời gian hai giờ chiều, Khâu Dạng sau khi thức dậy liền mua đồ ăn. Chờ Thẩm Nịnh Nhược cùng ăn cơm trưa, liền lái xe chạy tới điểm hẹn.

Thẩm Nịnh Nhược trước giờ chưa từng chơi chạy thoát khỏi mật thất, nhưng bởi vì Nhạc Ngu mời, cô sẽ không cự tuyệt.

Cô đánh giá cao Nhạc Ngu tiêu sái, người bạn này cô có thể kết giao.

Lúc trên đường Nhạc Ngu gọi điện thoại đến hỏi tiến độ, chờ lại qua mười phút, xe hơi liền an ổn mà ngừng lại.

Hôm nay như cũ là ngày mặt trời rực rỡ, từ bãi đỗ xe đến trước cửa cửa hàng còn có một đoạn đường phải đi.

Khâu Dạng xuống xe lúc sau liền cầm ô, rồi sau đó cùng Thẩm Nịnh Nhược sóng vai đi vào trong, các nàng còn chưa tới trước cửa, liền thấy Nhạc Ngu đứng ở cửa, hưng phấn vẫy tay với các nàng.

Khâu Dạng khóe miệng cong một chút, chờ tới trước mặt Nhạc Ngu, nàng mới có chút xin lỗi nói: "Bọn em là đến cuối cùng sao? Học tỷ."

Nhạc Ngu hôm nay không có mặc váy đỏ, mà là một bộ váy dài màu đen, lộ ra bờ vai và cổ xinh đẹp, trên cổ cô ấy có một chiếc vòng cổ, thoạt nhìn không giống như tới chơi mật thất, mà là tham gia tiệc tối.

"Không phải." Nhạc Ngu cười nói, "Cô ấy còn chưa tới."

"Cô ấy" này tự nhiên không cần phải nói là ai, Khâu Dạng tức khắc liền hiểu, Thẩm Nịnh Nhược ở một bên đuôi lông mày dương một chút: "Nhạc tiểu thư, một tuần không gặp, nhìn cô thuận mắt hơn trước rất nhiều."

Nhạc Ngu cho cô một cái xem thường: "Cảm ơn ý tốt của cô."

Mấy năm gần đây trò mật thất bắt đầu phổ biến, là nơi không ít người lựa chọn đến hẹn hò, cửa hàng các nàng hôm nay sở dĩ muốn vào, là một cửa hàng cực có quy mô ở Vân Thành, mặc dù lúc trước Thẩm Nịnh Nhược chưa từng chơi, nhưng vẫn có nghe Diêu Dao kể qua.

Diêu Dao nói bên trong đạo cụ thật quá chân thật, nhân viên công tác cũng rất phối hợp, lại còn có tương đối hack não......

Dù sao cũng khen ngợi cửa hàng này một hồi, nhưng Thẩm Nịnh Nhược vẫn luôn cũng không dám đến.

Cô không phải không có thời gian, cô kỳ thật cuối tuần cũng không phải đều luôn sẽ tăng ca, cô chỉ là không dám.

Bởi vì cô là một người xem phim kinh dị đều sẽ sợ, chờ đến người lạc vào trong cảnh, vậy còn không phải sẽ bị dọa đến tim đập nhanh sao?

Nhưng nay đã khác xưa, bên cạnh cô có Khâu Dạng làm bạn, cô tin tưởng nỗi sợ này sẽ ít đi rất nhiều.

Điều này làm cho Thẩm Nịnh Nhược không khỏi nhớ tới khi các nàng lần đầu tiên đến Tây Thành, cô tự mình mang theo máy chiếu, chờ buổi tối Khâu Dạng đến, cô còn xem bộ phim điện ảnh cô chưa từng xem.

Trên thực tế một đêm kia qua đi, cô cũng không biết phía sau bộ phim kia phát triển như thế nào —— bởi vì cô cùng Khâu Dạng giao lưu trên giường.

"Đúng rồi, quên nói."

"Người tôi thích kêu  là Tiểu Cổ, 'Cổ ' trong thể văn ngôn, mới vừa tốt nghiệp đại học không bao lâu."

[BHTT] [EDIT - HOÀN] Hãy Đẩy Thuyền Tôi Với Tổng Giám Đi - Nhất Chỉ Hoa Giáp TửWhere stories live. Discover now