Chương 34: Có phải em không hoan nghênh chị không?

5.4K 302 16
                                    

Khâu Dạng thực sự muốn trả hết nợ càng sớm càng tốt, nhưng cũng không phải gấp đến không chờ nổi, càng không phải giống như tình huống hiện tại.

Nghe Thẩm Nịnh Nhược trêu chọc như vậy, nàng cũng không phản bác, trên mặt hiện lên một chút áy náy: "Thật ngại quá."

Nàng vừa nói vừa định đứng dậy, tư thế đè lên người Thẩm Nịnh Nhược này, cả hai người đều không dễ chịu.

Nhưng Thẩm Nịnh Nhược cảm thấy cơ hội như vậy khó có được, cô không muốn để Khâu Dạng đi, nhưng cô cũng cảm thấy như vậy không quá thoải mái, dứt khoát liền ôm người lại trở mình, nghiêng người đối mặt với Khâu Dạng bốn mắt nhìn nhau.

Sofa nhà Thẩm Nịnh Nhược rất êm cũng rất lớn, hai người nằm thẳng vẫn dư dả, huống chi hai người còn đang nằm nghiêng.

Khâu Dạng mím môi: "Tôi muốn đi tắm rửa."

"Bác sĩ kiến nghị sau hai giờ uống rượu mới được tắm rửa."

"Hiện tại còn chưa tới hai giờ."

Môi Thẩm Nịnh Nhược mở ra rồi đóng lại.

Tầm mắt cô từ trán của Khâu Dạng lướt xuống, lướt qua đôi mắt trong veo của Khâu Dạng, lướt qua chiếc mũi thẳng xinh xắn của Khâu Dạng, và cuối cùng dừng lại trên đôi môi dịu dàng của Khâu Dạng.

Hôm nay Khâu Dạng không trang điểm, dưới ánh sáng mãnh liệt, có thể thấy làn da mỏng manh của nàng, Thẩm Nịnh Nhược biết cảm giác đó là như thế nào.

Rất mềm và mịn giống như một miếng đậu phụ.

Không biết Khâu Dạng lớn lên như thế nào.

Khâu Dạng bị Thẩm Nịnh Nhược nhìn như vậy, lông mi nàng khẽ rung.

Bởi vì nàng biết Thẩm Nịnh Nhược nói đúng, vì thế nhẹ nhàng mà "A" một tiếng: "Vậy còn phải đợi bao nhiêu lâu?"

"Có lẽ là hai mươi phút." Thẩm Nịnh Nhược tạm dừng một giây, "Cũng có thể nửa giờ."

Ánh mắt cô lại nhìn xuống, nhìn chiếc cằm gầy ốm của Khâu Dạng, mày dần nhíu lại, giọng điệu lo lắng nói: "Sao lại nhọn hơn lúc ở Tây Thành rồi?"

Cô không chỉ nói như vậy, mà còn đưa tay lên nhẹ nhàng mà sờ.

Hai người ôm sát vào nhau, khoảng cách gần gũi cũng chỉ có độ dày quần áo, Thẩm Nịnh Nhược không dùng lực, cũng không dám dùng sức.

Khâu Dạng có đôi khi thoạt nhìn thực mong manh, đặc biệt là khi nàng lộ vẻ buồn bã, như thể nếu véo vào sẽ liền vỡ vụn.

Mà cú véo này, dễ như trở bàn tay mà tách môi Khâu Dạng ra, có thể thấy bên trong hàm răng trắng tinh cùng đầu lưỡi hơi phấn hồng.

Thẩm Nịnh Nhược cổ họng căng thẳng, cảm giác hơi se lại.

Nhưng Thẩm Nịnh Nhược hỏi vấn đề quan tâm quá mức, làm Khâu Dạng cảm thấy vượt qua các giới tuyến của nàng, nàng nhìn đôi mắt Thẩm Nịnh Nhược, có chút không biết nên trả lời thế nào.

Nàng và Thẩm Nịnh Nhược đã làm chuyện thân mật nhất rất nhiều lần, nhưng họ thậm chí không phải là bạn bè.

Khâu Dạng không muốn dính líu đến Thẩm Nịnh Nhược quá nhiều, đêm nay đồng ý để Thẩm Nịnh Nhược tới đón chính mình, lúc trước cùng Thẩm Nịnh Nhược giống như diễm ngộ tâm thái.

[BHTT] [EDIT - HOÀN] Hãy Đẩy Thuyền Tôi Với Tổng Giám Đi - Nhất Chỉ Hoa Giáp TửWhere stories live. Discover now