Chương 95: Chúng ta còn có tương lai có thể cho em tùy ý mặc sức tưởng tượng

4.4K 277 17
                                    

Đối với Khâu Dạng ngẫu nhiên thốt ra cái xưng hô "chị Nhược Nhược" này, Thẩm Nịnh Nhược đã quen rồi, hơn nữa còn rất thích, bởi vì giọng Khâu Dạng vừa mềm mại lại vừa êm tai còn mang theo chút nũng nịu, nghe vào tai làm bản thân Thẩm Nịnh Nhược cảm thấy hưởng thụ.

Cô chưa bao giờ cảm thấy bản thân là thanh khống, bởi vì giọng cô luôn được khen là dễ nghe, nhưng ở trước mặt Khâu Dạng, Thẩm Nịnh Nhược phát hiện mình bị buộc tội không chỉ là giọng nói, còn có đôi mắt giống như nai con, còn có má lúm đồng tiền bên môi nhàn nhạt lại ngọt.

Cô đều rất thích.

Đương nhiên, Khâu Dạng đối với cái xưng hô này cũng rất thích, buổi tối còn một lần một lần kêu dỗ dành, lại nhiều thêm vài phần sắc khí ý vị vào, làm ba chữ này bị bịt kín một tầng hơi mỏng sa, làm người ta muốn tìm tòi đến tột cùng, làm nhân tâm ngứa ngáy.

Và sự nổi tiếng của Thẩm Nịnh Nhược trên mạng đã giảm đi rất nhiều sau hai ngày, nhưng trên mạng dần dần mà có người ra tới tin nóng, nói rằng người không biết tên đang rất nổi trên các video mạng gần đây, trên thực tế là tổng giám của công ty mình.

Vì thế lại bắt đầu có người thường xuyên tặng hoa cho Thẩm Nịnh Nhược, trước quầy lễ tân công ty Kỳ Diệu đều xử lý vài thúc hoa tươi, Thẩm Nịnh Nhược đặc biệt dặn dò, có người giao hoa cho cô thì trực tiếp ném vào thùng rác.

Nhân viên lễ tân làm theo như vậy đồng thời lại cảm thấy đáng tiếc, nhưng Thẩm tổng giám của bọn họ luôn có đông đảo người theo đuổi, trước kia các nàng cũng không phải chưa trải qua như vậy, chỉ là gần đây tần suất cao hơn.

Cảm xúc Kha Diệp Tử đã nguội xuống, hai ngày trước lúc mới vừa thấy tổng giám xuất hiện ở trên mạng cô ấy là hưng phấn, nhưng cô ấy cũng không phải đồ ngốc, đương nhiên biết Thẩm Nịnh Nhược hiện tại đang trải qua điều gì, vì thế nhịn không được có chút lo lắng những việc này sẽ ảnh hưởng đến cảm xúc của tổng giám.

Chuyện như vậy chung quy là rườm rà, ai nguyện ý bị quấy rầy a?

Kha Diệp Tử tự đặt bản thân vào một chút, liền tức giận đến không được, nhưng cô ấy lại vừa thấy Thẩm Nịnh Nhược, liền yên lặng mà giơ ngón tay cái lên.

Cô ấy lo lắng là dư thừa, bởi vì tổng giám của bọn họ thật sự giống như làm bằng sắt, như cũ là bộ dạng thản nhiên như gió, chỉ quan tâm đến công việc.

Kha Diệp Tử lớn như vậy người cô ấy bội phục không nhiều lắm, nhưng Thẩm Nịnh Nhược tuyệt đối tính là một trong số đó, hoàn toàn là đánh vỡ nhận nhức của cô ấy, nhưng từ sau khi thấy Thẩm Nịnh Nhược bởi vì chuyện Khâu Dạng mà trở nên khác như vậy, cô ấy cuối cùng mới cảm thấy tổng giám của bọn họ cũng tươi tắn hơn một ít.

Buổi sáng thứ sáu sau khi họp xong, Kha Diệp Tử theo thường lệ một mình đi báo cáo công việc, chờ đến khi báo cáo kết thúc, cô ấy lại bị Thẩm Nịnh Nhược kêu ở lại.

"Quản lý Kha." Thẩm Nịnh Nhược nhìn cô ấy, vẻ mặt bình tĩnh.

Kha Diệp Tử lập tức đứng đến căng thẳng: "Tổng giám, còn có chuyện gì sao?"

[BHTT] [EDIT - HOÀN] Hãy Đẩy Thuyền Tôi Với Tổng Giám Đi - Nhất Chỉ Hoa Giáp TửWhere stories live. Discover now