[KNY - ALLZEN] Hoa Hướng Dương

By totith07

73.1K 6.5K 388

Agatsuma Zenitsu được quỷ nuôi lớn. Con quỷ đó rất tốt bụng. Nó dạy cho Zen rất nhiều thứ. Có một thứ mà quỷ... More

GTNV
Chap 1: Một Pikachu đáng yêu
Chap 2: Một ngày 'yên bình'
Chap 3: Vô Hạn Thành
Chap 4: Kibutsuji Muzato
Chap 6: Kaigaku
Chap 7: Zenitsu hôn dở tệ ( H- )
Chap 8: Sự thay đổi của Sanemi
Chap 9: Cuộc tuyển chọn cuối cùng
Chap 10: Kamado Tanjiro
Chap 11: Hashibira Inosuke
Chap 12: Tiếp xúc ( H- )
Chap 13: Chồng từ trên trời rơi xuống
Chap 14: Trận Chiến Thức Tỉnh
Chap 15: Ta đã nói sẽ đè ngươi mà ( H- )
Chap 16: Ốm
Chap 17: Đào tạo phục hồi chức năng
Chap 18: Giấc mơ liên kết
Chap 19: Đâu mới là cậu?
Chap 20: Mặt trời trong đêm
Chap 21: Giọng hát của tiên nữ
Chap 22: Cảm xúc của một kẻ trầm cảm (Đụt)
Chap 22: Bắt cóc
Chap 23: Phố Hoa
Chap 24: Tức giận
Chap 25: Hạ một Đại Ma Long
Chap 26: Sự quan tâm từ những người "bạn"
Chap 27: Diệt quỷ
Chap 28: Tình "huynh đệ" ( H )
Chap 29: Tâm tư của máu S
Chap 30: Hủ nữ nguy hiểm
Chap 31: Uzui là một con mèo lươn lẹo ( H )
Chap 32: Hắn là Thủy Trụ
Chap 33: Buổi đi chơi đáng nhớ
Chap 34: Quay về Vô Hạn Thành
Chap 35: Mông lung như một trò đùa
Chap 36: Kế hoạch của những con sói ( H )
Chap 37: Kakushi cũng có cái lợi
Chap 38: Cuộc huấn luyện trụ cột
Ngoại truyện: Zenitsu ở Viêm Phủ ( H )
Chap 39: Cuộc huấn luyện trụ cột ( 2 )
Chap 40: Cuộc huấn luyện trụ cột ( 3 )
Chap 41: Một trái tim bị tổn thương
Chap 42: Với tư cách sư huynh
Chap 43: Hạnh phúc nhỏ nhoi
Chap 44: Chạm Trán
Chap 45: Rác rưởi chỉ là rác rưởi
Chap 46: Trận chiến cuối cùng
Chap 47: Hi sinh là động lực
Thông báo
Chap 48: Giọt nước mắt
Chap 49: Hóa Quỷ
Chap 50: Mất kiểm soát... là điều không thể
Chap 51: Thiên địch
Chap 52: Sai lầm
Chap 53: Nguồn cơn
Chap 54: Hỗn loạn trong tâm trí
Cảm thấy mệt mỏi (Không phải chap mới đâu)
Chap 55: Sự thật trong đôi mắt

Chap 5: Quay về nào!

1.9K 208 3
By totith07

      Từ đó, lúc nào căn phòng bí mật của Nakime cũng đầy tạp chí Bl, thứ đáng lẽ là của Daki.

+

+

+

      Năm tháng sau, Zenitsu buồn chán đi xung quanh khi Muzan cùng các Nguyệt Quỷ khác đi làm nhiệm vụ. Trong Vô Hạn Thành chỉ còn nó, Nakime và Thượng Ngũ. Bởi vì nó thấy chán và cũng phải trở về luyện tập với Jigoro nên nó đã vứt hết liêm sỉ đi ôm chân Nakime để được tỷ teleport một phát về núi luôn.

      Mà Nakime-sau nhiều lần được nó mai mối với Daki-cũng đồng ý và cho nó trở về. 

     Giờ nó đang đứng giữa rừng mà không biết đi đâu về đâu đây nè.

      *Huhu! Nakime tỷ ngược đãi bảo bảo a!*

      Keng keng. Từ xa phát ra những tiếng kim loại va chạm vào nhau làm nó có chút sợ hãi.* Lần trước nghe rồi bị bứng đi, lần này cũng nghe rồi mình bị cái gì nữa đây?*

       Dù nghĩ thế nhưng nó vẫn bước đến. Phía khu đất trống có rất nhiều quỷ, nó đếm sơ sơ cũng gần trăm con nhưng chỉ có một con người ở đó. Anh ta có mái tóc trắng và đôi mắt lục sắc. Trên mặt và người có rất nhiều vết sẹo chi chít cùng những vết thương hãy còn mới. Máu chảy từ người anh ta ngày càng nhiều. 

    Mắt thấy thương thế của người kia đang nặng thêm, Zenitsu lại lần nữa làm con ngoan của Đảng. Nó rút kiếm và thủ thế, tia sáng lóe lên kêu sèn sẹt.

    Lôi Tức: Thức thứ nhất: Tích lịch nhất thiểm.

    Sanemi quay lại khi nghe tiếng sấm ngay bên tai. Xác hai con quỷ từ khi nào đã tan rã phân nửa sau lưng hắn, thủ cấp của chúng lăn nóc một bên cũng không khá hơn. Hắn thấy trong màn ánh sáng mờ nhạt từ các tia điện không biết từ đâu xuất hiện có người. Là một cậu bé 12, 13 tuổi. Mái tóc vàng mượt như phát sáng trong bóng đêm ẩm thấp của một góc rừng đầy máu tanh. Khoác trên mình bộ haori tam giác họa tiết đã cho hắn biết nó là một sát quỷ thành viên tương lai. 

     Hắn thấy sự thuần khiết trong đôi mắt vàng không tròng kia, thứ thuần khiết mà hắn đã đánh mất khi giết con quỷ đầu tiên - mẹ hắn. Và hắn đột nhiên khát cầu thứ thuần khiết ấy làm sao ! Hắn khát cầu cả đôi mắt kia nữa ! Thật...

     Zenitsu đang mải gào thét trong lòng khi bị người kia nhìn như đục mấy lỗ trên người thì đột nhiên hắn ta ngã xuống. Có lẽ vì mất máu nhiều nên hắn ngất đi. Nhưng trước khi ngất hắn nghe thấy tiếng gọi lo lắng mà nhẹ nhàng như gió của thiếu niên kia.

     "Này anh giết quỷ, anh còn sống không vậy?" Không có tiếng đáp trả. Zenitsu chỉ cảm nhận sức nặng từ người mình đang đỡ tăng thêm. Nó chật vật kéo hắn lên núi, nơi nó ở cùng ông Jigoro. ( Nó chỉ cầu mong mình nhớ đường. )

+

+

+

      Sanemi từ từ mở mắt. Trần nhà màu trắng hiện ra trước mắt hắn. Hắn cố gắng gượng dậy, vết thương trên người hắn đã được băng bó, cơ thể dù đau nhức nhưng vẫn cử động được. 

      "Ưm" Hắn cúi xuống khi tay mình chạm vào cái gì đó rất mềm và mượt. Xúc cảm làm cho hắn có chút không nỡ rời cái đầu vàng mà hắn mới 'vô tình' chạm đến. 

       Nó đang ngủ đột nhiên bị làm phiền liền tỉnh lại. Nó dụi dụi mắt để nhìn rõ người đối diện. Sau đó nó cười tươi gọi Jigoro đến kiểm tra cho Sanemi Shinazugawa, Phong Trụ trong hàng ngũ Sát Quỷ Đội. Cái này là nó nghe ông nói chứ nó cũng có biết gì đâu. Đơn giản là nó thấy hắn mạnh, thế thôi. Mà hắn còn đang bị nụ cười của nó đông cứng nên cũng chẳng phản ứng mà hỏi mình đang ở đâu. 

      "Ồ! Cậu tỉnh nhanh thật đấy, Shinazugawa-kun!" Jigoro bước vào, phía sau là Zenitsu. Hắn ngay lập tức nhận ra Cựu Lôi Trụ, Kuwajima Jigoro. Hắn hòa nhã hơn đôi chút để cùng ông nói chuyện. Dù sao ông cũng là bề trên của hắn. Mà tôn trọng thế thôi chứ mắt hắn vẫn dán vào cậu bé đằng sau kia. Ông Jigoro cũng nhận ra ánh mắt ấy nhưng ông chỉ cười xòa.

      "Nó là đứa cháu của ta, Zenitsu Agatsuma. Chính nó đã cứu anh đấy, Phong Trụ!" Nghe thấy tên mình nó ngẩng đầu lên nhưng bắt gặp ánh mắt hung tợn của hắn liền cúi xuống. Hắn không nhịn được liền đặt tay lên xoa đầu nó. Nó bất ngờ nhìn hắn rồi cười tươi, sự sợ hãi trong đôi mắt thuần khiết kia phút chốc liền mất sạch. Hắn thích thú trong lòng nhìn đôi mắt kia. Jigoro bên cạnh cũng không phản ứng gì với cảnh này. Ừ, vì đứa cháu trai quý hóa của ông là người gặp người thích, quỷ gặp quỷ mê nên ông đây miễn nhiễm với vai trò bóng đèn rồi nha mấy đứa.

      Thế là người ông tự hào ngồi một mình trong khi hai người kia đã chạy đi đâu từ bao giờ.
+

+

+

     "Ta tên Sanemi Shinazugawa. Nhóc có thể gọi ta là Sanemi. Còn ta sẽ gọi nhóc là Zen." Sanemi tự nói rồi đặt tên rất tự nhiên. Zenitsu đứng đối diện vẫn tươi cười. Vì có nhiều người muốn gọi cậu là Zen nên cậu rất vui vẻ đồng ý với hắn ngay.

      Sanemi lại coi điều ấy là một thú vui lạ thường mỗi khi cất tiếng gọi "Zen". Dù là sau này, hắn vẫn thấy cái tên đó thật hay, thật êm tựa như vòng tay mẫu thân mà hắn đã vuột mất từ nhỏ.


Continue Reading

You'll Also Like

207K 16K 58
"Xin lỗi nha, tao chỉ có thể dịu dàng với một mình em thôi chứ người khác thì đéo nhé." ᴛʀᴜʏᴇ̣̂ɴ ᴄʜᴀ̆́ᴄ ᴄʜᴀ̆́ɴ sᴇ̃ ɴɢᴏ̣ᴛ! ʜᴏᴀ̣̆ᴄ ᴋʜᴏ̂ɴɢ.. ᴛᴜɪ ᴋʜᴏ̂ɴɢ...
67.7K 8.4K 56
"Lee Sanghyeok! Anh thấy em chưa? Em đang nổi tiếng lắm nè." "Đi ra chỗ khác chơi, ai cho em cướp luôn chén cơm của anh!" Jeong Jihoon dụi dụi đầu và...
156K 9.4K 151
" Không nhắc đến chuyện đã qua, ta chỉ muốn biết một chuyện, nếu như hiện tại cho cô thêm một cơ hội, cô vẫn sẽ phản bội ca ca ta sao?" "Cô yêu huynh...
210K 7.8K 12
CP: Tô Châu- Lục Sơn Do lớp trưởng "đáng ghét" suốt ngày ghi tên hắn vào mục "học sinh cần chăm hơn", Lục Sơn vì vậy mà ghét cậu vô đối. Thế mà Lục...