[Edit Hoàn] Thế tử Hàn Tư Ân

By dongthaoquynguyen

286K 22K 2.7K

Tác giả: Thời Bất Đãi Ngã Editor: @dongthaoquynguyen Thể loại: Chủ công. Cục súc công, ngoan ngoãn thụ. Thụ t... More

Văn án
Chương 1: Lần Thứ Ba Trở Thành Thế Tử
Chương 2: Hàn Quốc Công Phủ
Chương 3: Dấu Hiệu Cuồng Bạo
Chương 4: Nhân Sinh Vô Thường
Chương 5: Vùng Đất Dơ Bẩn
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160

Chương 137

1.3K 104 30
By dongthaoquynguyen

Tư thế quá phận ám muội rơi vào trong mắt người khác, Bạch Thư vì kinh ngạc mà động tác trong lúc nhất thời cứng đờ, đây cũng không phải vì tình cảm của mình đối với Hàn Tư Ân mà cảm thấy xấu hổ, chỉ là tư thế bây giờ của bọn họ bị người thấy được, một người trong đó còn là phụ thân của Hàn Tư Ân. Mặc dù biết quan hệ giữa Hàn Tư Ân và Hàn Trác cũng không khá lắm, cũng sẽ không để ý tới ý kiến của Hàn Trác, nhưng trong lòng y vẫn không nhịn được có chút bận tâm.

Bạch Thư thu hồi ánh mắt nhìn về phía Hàn Trác, vẫn duy trì tư thế cúi người nhìn về đôi mắt Hàn Tư Ân. Thần sắc Hàn Tư Ân bất biến, hắn giơ tay lên dùng lực đạo nhẹ nhàng đẩy bờ vai y ra, bản thân thì ngồi dậy, sau đó nhặt lên áo choàng vì động tác của mình mà bán rơi trên mặt đất.

Bạch Thư đứng ở một bên, yên lặng nhìn động tác nhẹ nhàng chậm chạp của Hàn Tư Ân. Động tác của Hàn Tư Ân ở trong mắt Bạch Thư là cực kỳ bình thường, thế nhưng ở trong mắt Hàn Trác, Hàn Tư Ân không có vì vậy mà quát Bạch Thư, cũng không có biện giải, sắc mặt lại không đổi chút nào, thậm chí còn ở ngay trước mặt hắn, có động tác thân mật như vậy. Những việc này ở trong mắt Hàn Trác, chình là một cái tín hiệu, đối với Hàn Tư Ân, Bạch Thư là đặc thù.

Bạch Thư là một nam tử, không phải song, Hàn Tư Ân là Thế tử của quốc công phủ, cũng là một nam tử. Ở đế kinh phồn hoa này, hoàng thân quốc thích nhiều nhất, cũng có loại kia người có đam mê đặc thù, không thích nữ tử, cũng không thích song nhi tướng mạo dịu ngoan, mà là yêu thích nam tử tướng mạo ác liệt.

Mà dù sao, người như vậy cũng rất ít, thêm vào vấn đề dòng dõi, làm những việc này cũng phần lớn đều là lén lén lút lút không dám lộ ra bề ngoài. Đại đa số người của đế kinh đối với người như vậy tự nhiên là xem thường, Hàn Trác cũng ở trong hàng ngũ đại đa số đó, hắn không nghĩ tới có một ngày nhà mình cũng lại có người như vậy.

Nghĩ tới tương lai Hàn Quốc công phủ sẽ vì hai người này mà rơi vào lưu ngôn phỉ ngữ, Hàn Trác bị tức đến mức chập trùng trong lòng càng thêm lợi hại.

Trước mặt Cơ Lạc Hoàng thái tử này, Hàn Trác rất muốn bảo trì uy nghiêm của một phụ thân nên có, không muốn bị người ngoài chế giễu. Nhưng nhìn dáng vẻ như chuyện đương nhiên của Bạch Thư, hỏa khí trong lòng hắn vẫn cứ đè nát bình tình trên đầu hắn.

Hắn đi tới trước mặt hai người không xa, hai mắt vốn đã âm lãnh kia, lúc này càng thêm tối tăm nhìn Bạch Thư nói: "Thân là nam tử, lại là hậu thế của tội thần, hiện tại càng mưu toan câu dẫn đường đường Thế tử của quốc công phủ ta, chẳng lẽ là muốn quốc công phủ ta vì Bạch gia ngươi mà sửa lại án xử sai? Đường đường là một nam tử, lại dùng thủ đoạn hạ cấp như vậy, thật sự là không biết liêm sỉ, uổng thân là nam nhi."

Cơ Lạc theo sau Hàn Trác tuy rằng cũng có chút kinh ngạc mình sẽ ở trong sân của Hàn Tư Ân nhìn thấy tình hình như thế, mà bất cứ chuyện gì đặt ở trên người Hàn Tư Ân lại khiến người ta cảm thấy chẳng cần phải kinh ngạc. Bây giờ nghe thấy Hàn Trác nói ra những lời khó lọt tai như vậy, lời này dường như đem Bạch Thư so sánh với một người dùng sắc thị người, tùy ý bị người chơi đùa, hắn hơi nhíu mày, không tự chủ nhìn về vẻ mặt bình tĩnh của Hàn Tư Ân.

Bạch Thư vẫn là lần đầu tiên bị người chỉ vào mũi mắng như thế, trong lòng y tất nhiên là không thoải mái, y bất giác cầm lấy thanh kiếm bên hông, mặt mày lạnh lùng nhìn Hàn Trác.

Hàn Trác nhìn thấy động tác của Bạch Thư, hừ lạnh một tiếng nói: "Làm sao, chẳng lẽ bị bản công nói trúng rồi, Bạch công tử đang còn muốn ở trước mặt Thái tử giết người diệt khẩu? Không quản bên trong đầu ngươi có cái ý nghĩ dơ bẩn gì, Hàn Tư Ân là Thế tử của quốc công phủ ta, cũng đã đến tuổi thành thân, bản công cùng mẫu thân hắn đang vì hắn mà lựa chọn người phù hợp, nếu như ngươi còn có chút liêm sỉ xấu hổ, liền lập tức rời khỏi Hàn gia thì hơn."

Hàn Trác nói lời này vừa đập vừa cào, mười phần sỉ nhục người, dưới cơn giận dữ cũng không thèm bận tâm thân phận của mình. Lúc này Cơ Lạc động một bước, hắn nhìn Hàn Trác, nhạt tiếng nói: "Hàn đại nhân, tuy rằng có câu nói mắt thấy là thật tai nghe là giả, mà sự thực đến cùng ra làm sao, chúng ta vẫn phải nghe Hàn thế tử cùng Bạch công tử nói một chút đi? Tùy ý xếp Bạch công tử vào loại tội danh này, không thích hợp lắm đi?"

Hàn Trác những năm này có ý cùng Cơ Lạc hòa hoãn quan hệ, chỉ là Cơ Lạc vẫn chưa từng để ý đến lòng cầu hòa của hắn. Bây giờ nghe Cơ Lạc nói như vậy, tất nhiên cảm thấy rất chói tai, chỉ là nghĩ đến thân phận của Cơ Lạc, Hàn Trác vẫn nhịn xuống, nhưng đến cùng vẫn nói câu: "Thái tử điện hạ nói đúng lắm, việc này mặc dù là việc nhà của Hàn Quốc công phủ, thế nhưng có Thái tử điện hạ làm chứng, lão thần thật sự là vô cùng cảm kích."

Dứt lời này, đôi mắt Hàn Trác liền lộ ra hung quang nhìn Hàn Tư Ân, nói: "Nghiệt tử, Thái tử điện hạ ở trước mặt, còn không mau mau ăn ngay nói thật."

Nhất thời, ánh mắt của mọi người đều nhìn về Hàn Tư Ân, kể cả Bạch Thư cũng có.

Thời điểm Hàn Trác đổ ập xuống hống hách mắng to, Hàn Tư Ân vẫn luôn nửa nằm trên nhuyễn tháp, thậm chí khi Cơ Lạc đến cũng không đứng dậy hành lễ, biểu tình trên mặt vẫn là lười biếng. Hàn Trác nói nhiều như vậy, sắc mặt hắn cũng không có thay đổi một chút, bây giờ nghe Hàn Trác nói, hắn giật giật mí mắt, biếng nhác nói: "Ngươi thấy không phải là sự thực sao? Có cái gì mà nói?"

"Ngươi... Thứ hỗn trướng." Hàn Trác bị Hàn Tư Ân nói nhẹ nhàng một câu suýt chút nữa tức đến ngất đi, hắn tiến lên một bước, muốn làm những chuyện mấy năm nay vẫn luôn muốn làm, cho Hàn Tư Ân hai lòng bàn tay.

Chỉ là tay của hắn mới vừa giơ lên, đã bị Bạch Thư bắt được, Bạch Thư dưới tình thế cấp bách lực đạo có hơi lớn, mọi người chỉ nghe lạch cạch một tiếng, cổ tay của Hàn Trác trật khớp, thần sắc Bạch Thư hơi kinh ngạc một chút, sau đó không chờ Hàn Trác kêu lên sợ hãi, y liền vội đem chỗ trật khớp của Hàn Trác đẩy lên.

Qua lại hai lần đau đớn xé rách tim gan, Hàn Trác nín đến đỏ mặt, hắn nhìn Bạch Thư, tất nhiên muốn nhân cơ hội áp cho Bạch Thư cái tội hành hung. Chỉ là hắn còn chưa mở lời, Hàn Tư Ân đã có động tác, hắn ngồi dậy, thần sắc lãnh đạm nhìn Hàn Trác nói: "Hàn Quốc công, chuyện của ta từ lúc nào đã đến lượt các ngươi nhúng tay?"

Cơ Lạc lúc này mới phát hiện, Hàn Tư Ân xưng hô với Hàn Trác không phải phụ thân, cũng không phải chữ cha tương đối thân thiết, hắn gọi là thân phận Hàn Quốc công, giống như là đang dùng ngôn ngữ chặt đứt ràng buộc huyết thống giữa hai bên.

Hàn Tư Ân lẳng lặng nhìn Hàn Trác, trong miệng lại nói lời khiến người ta kinh ngạc run rẩy: "Hàn Quốc công trước đây chưa từng quan tâm tới người, ngày hôm nay sao lại kích động như vậy? Nếu là cảm thấy ta gây trở ngại đến danh dự của quốc công phủ này, thì có thể tiện tay đuổi ta ra khỏi cả nhà này luôn đi. Nếu thật sự muốn nói ai không biết liêm sỉ, ta nghĩ không phải ta, cũng không phải Bạch Thư, cõi đời này người không biết liêm sỉ nhất chẳng lẽ không nên là người vì cái gọi là phú quý, bức tử thê tử, hại chết nhi tử sao?"

"Còn nữa, Hàn Quốc công chính là đường đường nhất phẩm công khanh, làm sao ngày hôm nay nói chuyện lại một chút phong độ làm quan cũng không có, lời nói thô lỗ so với trường thiệt phụ* của hậu viện chỉ biết khóc lóc cãi nhau om sòm cũng không bằng, lễ nghĩa liêm sỉ đều không nghĩ ra sao? Trước mặt Thái tử điện hạ, nghe Hàn Quốc công nói ra những lời thô bỉ độc ác cỡ này, thật sự là khiến người mất hứng vô cùng."

*长舌妇: những người phụ nữ thích hóng hớt, thích đặt điều sau lưng người khác

Thần sắc cùng ngữ điệu của Hàn Tư Ân cũng không có thay đổi, thế nhưng người ở chỗ này đều biết hắn đang tức giận. Mọi người đối với sự thực này, phản ứng không đồng đều, trong lòng Bạch Thư là có chút cao hứng.

Da mặt Hàn Trác đột nhiên bị Hàn Tư Ân kéo xuống như thế, hô hấp nồng đậm hơn rất nhiều, hắn không nhìn đến Hàn Tư Ân, mà là đem ánh mắt đặt lên người Bạch Thư, ánh mắt kia thật giống như muốn lăng trì người sống, hắn có chút nghĩ không thông, rõ ràng là một một chuyện thương phong bại hóa*, khiến người khinh thường, làm sao đến trong miệng Hàn Tư Ân, lại hời hợt hình như là cơm bữa được vậy.

*伤风败化: phong tục bại hoại của xã hội, thường dùng để khiến trách hành vi có đạo đức bại hoại

Ở một vài thời khắc, con người sẽ rất rất kỳ quái, rõ ràng là không thích người này nhất, trong ngày thường cực kỳ muốn hắn biến mất, nhưng thời điểm thấy hắn không đi chung một con đường với những người khác, vẫn là khó có thể khống chế được phẫn nộ. Đại khái là sự tình khống chế quá nhiều, hoặc là nói cái tự tôn của trưởng bối muốn tác quái.

Cuối cùng Hàn Trác bưng cổ tay đau đớn qua loa chào Cơ Lạc một cái rồi rời đi, Hàn Tư Ân từ trong lỗ mũi hừ một tiếng, mười phần xem thường. Chờ sau khi bóng lưng của Hàn Trác biến mất, hắn nhìn về phía Cơ Lạc đứng ở một bên, không mặn không nhạt hỏi: "Thái tử điện hạ hạ mình đến đây không biết có chuyện gì?"

Cơ Lạc vốn là bởi vì mấy ngày nay, số lần hoàng đế triệu kiến Hàn Tư Ân tương đối nhiều, lại thêm vào chuyện Ung quận vương trước đó vài ngày đại náo Hàn Quốc công phủ, Hàn Minh Châu không tiện đến đây, hắn ngày hôm nay cố ý tới trước thăm Hàn Tư Ân.

Chỉ là đến quốc công phủ gặp Hàn Trác, Hàn Trác lại thay đổi thói quen nói chuyện xa cách ngày xưa, còn chủ động cùng hắn đồng thời đến đây Phương Lan viện, không nghĩ tới đến lúc này còn khiến Hàn Trác bị dọa sợ.

Cơ Lạc thật không có cảm thấy giữa Hàn Tư Ân và Bạch Thư sẽ có chuyện gì khiến người khác kinh sợ, chỉ là hắn vẫn cứ nhắc nhở một tiếng: "Hàn Quốc công nhìn không giống như một người dễ dàng buông tha, hắn thật trở mặt, ngươi ở nơi này cũng sẽ không tốt." Nếu như một phụ thân thật sự kiện cáo tử nữ bất hiếu, vậy thế nhân chắc chắn sẽ không đứng về phe tử nữ này.

Bạch Thư lại thật sự ra tay thương tổn Hàn Trác, việc này đến tai hoàng thượng, Bạch Thư cũng là vô lễ.

"Kiện cáo thì kiện đi, tử nữ sợ bị kiện cáo, một là lo lắng cho dòng dõi tương lai của mình, hai là gia tộc có lợi cho tương lai của hắn, cho nên bọn họ sợ sệt, nhưng ta căn bản không có chút sợ nào. Quốc công phủ này đối với ta mà nói, có cũng được mà không có cũng chả sao." Hàn Tư Ân chậm rãi nói.

Cơ Lạc nhìn dáng vẻ không thèm quan tâm của hắn, tâm trạng cũng không biết nên nói cái gì cho phải, mà vẫn cảm thấy cõi đời này chỉ có một mình Hàn Tư Ân như vậy là tốt rồi, nếu như có nhiều hơn, hắn là phải nhức đầu.

Nghĩ đến Hàn Trác nói tới chuyện thành thân của Hàn Tư Ân, Cơ Lạc lại nghĩ đến Tĩnh Quốc hầu phủ những năm này vẫn luôn rất để ý đến việc hôn nhân của Hàn Tư Ân, Vương lão phu nhân sợ Hàn Trác cố ý tìm cho Hàn Tư Ân một người không ra hồn, trong ngày thường luôn lo lắng vô cùng.

Hiện tại Hàn Tư Ân nháo ra như thế, không biết lão nhân gia người nghe đến có chịu được hay không.

Cơ Lạc nghĩ đến đây, trong lòng thở một hơi, thần sắc hắn có chút phức tạp nhìn Hàn Tư Ân đang bình tĩnh, lại nhìn Bạch Thư đầy mặt vui sướng bên cạnh hắn một chút, có ý riêng nói: "Ta biết ngươi trong lòng có quyết định của chính mình, nhưng dù sao bây giờ ngươi cũng không phải chỉ có một mình, làm việc cần phải suy nghĩ cho người khác một chút, có chuyện gì, có khó khăn gì ta có thể giúp được, ngươi cứ mở miệng."

Hàn Tư Ân vừa nghe lời này liền biết Cơ Lạc hiểu lầm, chỉ là hắn cũng không có mở miệng giải thích. Cơ Lạc thấy Hàn Tư Ân sống rất tốt, liền có lòng rời đi, hắn cũng không muốn quấy rối hai người này, chỉ là trước khi đi, hắn lại không nhịn được nói: "Trong nhà này ngươi không dự định dùng vài người tỳ nữ sao?"

Hàn Tư Ân liếc hắn một cái, không có hé răng, Cơ Lạc biết mình đang bị ghét bỏ, liền không ở nơi này khiến người ta ghét nữa.

Mọi người đi rồi, Bạch Thư tha thiết mong chờ tiêu sái đến bên người Hàn Tư Ân, rủ đầu xuống, nhỏ giọng nói: "Hàn Tư Ân, làm sao bây giờ?"

Hàn Tư Ân bị Bạch Thư hỏi đến trong lòng một trận khó chịu, hắn giương mắt nói: "Thời điểm ngươi làm sao không cân nhắc bị người phát hiện nên làm gì?" Bạch Thư cúi đầu, đá đá cục đá trên đất.

Hàn Tư Ân nhìn dáng vẻ đáng thương của y, cả người lại nằm ở trên giường mềm, gối đầu lên tay trái của chính mình, hơi híp mắt lại, nói: "Nếu như Hàn Quốc công không chịu bỏ qua, nhất định phải lấy chuyện này để bắt bí ta, vậy càng tốt, ngược lại là ta đã sớm phiền chán cái quốc công phủ này rồi."

Continue Reading

You'll Also Like

842K 83K 91
Tác giả: Quan Ni Ni Nhân vật chính: Mộ Bạch (Tiểu quỷ thụ) x Diêm Hạc (Chủ tịch công) Tag: Linh dị thần quái, hào môn thế gia, điềm văn, 1v1, HE Độ d...
85.3K 11.9K 125
Tên khác: Trực bá tả thuần ái văn đích ngã tại trùng tộc phong thần Tác giả: MRA Raw: Tấn Giang Edit: Wis | Beta: Yue Độ dài: 200+ (còn đang viết) T...
22.4K 99 119
Ngày Thượng Quân Ngạn giành chiến thắng trong cuộc tổng tuyển cử, và trở thành tổng thống, Tô Tình đem giấy thỏa thuận ly hôn đưa tới trước mặt anh...
37.5K 3.7K 97
Hán Việt: Ngã tựu tưởng đàm cá luyến ái [ trọng sinh ] Tác giả: Liên Sóc Tình trạng bản gốc: Hoàn thành Số chương: 96 chương + 6 PN Thể loại: Nguyên...