[BHTT][Trọng Sinh][Tự Viết] C...

By yenvu18

1.7M 97.2K 5.6K

Tên truyện: Chị dâu, nhìn em một chút! Tác giả: yenvu18 Thể loại: 1x1, incest, đô thị, tình hữu độc chung, tr... More

Văn Án
Chương 1: Ái thương
Chương 2: Trọng sinh
Chương 3: Cha, mẹ, thật may người còn sống
Chương 4: Không mắc sai lầm
Chương 5: Nhìn nhận
Chương 6: Tiểu tam đến tận ngõ
Chương 7: Quyết định ly thân
Chương 8: Làm lại từ đầu
Chương 9: Sếp của tớ thật đẹp
Chương 10: Bạn chung phòng
Chương 11: Loli x Ngự tỷ, nhãn cấm luyến
Chương 12: Kim ốc tàng kiều
Chương 13: Nợ tình
Chương 14: Ngũ vị tạp trần
Chương 15: Say tình
Chương 16: Sủng ái
Chương 17: Giận
Chương 18: Cùng nhau xem bói
Chương 19: Không chỉ cô loạn
Chương 20: Phát sinh quan hệ rồi!
Chương 21: Sắc đỏ của hoa
Chương 22: Dối mình, dối người
Chương 23: Thuốc của chị dâu
Chương 24: Với em
Chương 25: Ngọt ngào như mật
Chương 26: Xin lỗi? Được!
Chương 27: Ngoại trừ con ra, ai cũng bẩn
Chương 28: Heo của Lục Lăng
Chương 29: Của tôi thôi nhé?
Chương 30: Máu đỏ như hoa
Chương 31: Đừng động đến con bé
Chương 32: Ân oán chất chồng
Chương 33: Buông hay không?
Chương 34: Cưỡng đoạt
Chương 35: Robot nói chuyện yêu
Chương 36: Tin dữ
Chương 37: Dựa đầu vào vai em, được không?
Chương 38: Tết đến rồi
Chương 39: Người ấy là ai?
Chương 40: Ghen tuông ngầm
Chương 41: Khách đến nhà
Chương 42: Bị lừa
Chương 43: Em muốn như thế?
Chương 44: Mua xe
Chương 45: Dâu tây
Chương 46: Tình yêu như cơn mưa
Chương 47: Sự đơn giản trong đời
Chương 48: Hạnh phúc
Chương 49: Ôn nhu của nữ nhân
Chương 50: Kiếp số
Chương 51: Tân nương
Chương 52: Bỏ lại
Chương 53: Nước mắt của ai lặng lẽ?
Chương 54: Cứ lười cùng nhau nhé
Chương 55: Dì Cách ghen
Chương 56: Không thể như thế
Chương 57: Tại tôi tất cả
Chương 58: Không phải con bé
Chương 59: Cơm nhà đã nguội
Chương 60: Cám ơn con
Chương 61: Để em yêu chị
Chương 62: Ái tình là đau khổ
Chương 63: Suy nghĩ độc đoán
Chương 64: Nữ nhân mềm lòng
Chương 65: Căn hộ thông minh
Chương 66: Sự tự ti
Chương 67: Nữ nhân ngốc
Chương 68: Dối lừa
Chương 69: Yêu là gì?
Chương 70: Mật
Chương 71: Đầu quân về Hình
Chương 72: Lam Lan mê ngủ
Chương 73: Chỉ yêu thôi được không?
Chương 74: Người hữu tình trong thiên hạ
Chương 76: Dì là heo ngốc
Chương 78: Quyến luyến
Chương 78: Là cả cuộc đời
Chương 79: Thụ thương
Chương 80: Để dì giải quyết
Chương 81: Trang trại
Chương 82: Trang trại (2)
Chương 83: Sinh nhật Hiên
Chương 84: Không phải thì không phải
Chương 85: Ngọc Hiên lơ đễnh
Chương 86: Trên đỉnh vinh quang
Chương 87: Tầm Hoan, Minh Hạo
Chương 88: Em bỏ nghề
Chương 89: Cảm giác kì lạ
Chương 90: Ngọt ngào
Chương 91: Hồi đầu
Chương 92: Gắn kết
Chương 93: Giao chị cho em
Chương 94: Thề hẹn
Chương 95: Cùng quân già đi (Hoàn)
Ngoại truyện: Lăng Cách cố mộng
Ngoại truyện: Lăng Cách cố mộng (2)
Ngoại truyện: Lăng Cách cố mộng (3)
Ngoại Truyện: Lăng Cách cố mộng (4)
Ngoại truyện: Lăng Cách cố mộng (5)
Ngoại truyện: Lăng Cách cố mộng (6)
Ngoại truyện: Lăng Cách cố mộng (7)
Ngoại truyện: Lăng Cách cố mộng (8)
Ngoại truyện: Lăng Cách cố mộng (9)
Ngoại truyện: Lăng Cách cố mộng (10)
Ngoại truyện: Lăng Cách cố mộng (11)
Ngoại truyện: Lăng Cách cố mộng (12)
Ngoại truyện: Lăng Cách cố mộng (13)
Ngoại truyện: Lăng Cách cố mộng (14)
Ngoại truyện: Lăng Cách cố mộng (15)
Ngoại truyện: Lăng Cách cố mộng (16)
Ngoại truyện: Lăng Cách cố mộng (17)
Ngoại truyện: Lăng Cách cố mộng (18)
Ngoại truyện: Lăng Cách cố mộng (19)
Ngoại truyện: Lăng Cách cố mộng (20)

Chương 75: Nếu người chỉ là giấc mơ

12.8K 781 42
By yenvu18

"Chị có muốn vào nhà cùng ăn lẩu không? Nhà cũng không có gì ngon, nhưng mà em muốn mời chị" Thanh nói, không hiểu sao vừa nhìn thấy Tử Cách liền nảy sinh hảo cảm, muốn được mời chị ấy cùng mình ăn. Mặc dù Thanh biết những thứ nàng mua cũng chẳng đắt tiền cho cam, chỉ là nàng muốn mời người phụ nữ này một bữa vì đã để tâm đến mình.

"Tiện không?" Tử Cách cũng chẳng có lý do gì để từ chối, cô đậu xe vào bãi đỗ xe rồi cùng Thanh đi bộ vào nhà. Thanh không những thấy không tiện mà còn rất vui vì Tử Cách chịu đến nhà của mình, thế nên vừa đi vừa luyên thuyên nói, cũng không ít người hiếu kì hỏi xem Tử Cách là ai mà đi vào dãy trọ, nhưng Thanh chỉ nói là bạn mình.

Tử Cách tuy cao sang nhưng lại không hề xa cách, nhất là khi Thanh mời về nhà dùng lẩu, chị ấy cũng nguyện ý đi cùng. Người này thật sự không đề phòng nàng lừa gạt? Thanh mở cửa đi vào bên trong phòng trọ của mình, không có Lan Nhi? Thanh để đồ ăn lên trên bàn, sau đó cười ngại ngùng với Tử Cách, "Chị ngồi đợi em một chút nha."

Thanh leo lên trên gác lửng tìm xem phải Lan Nhi đang ngủ không nhưng không thấy thế nên nàng leo xuống, Tử Cách cầm bịch thức ăn trên tay, nói với Thanh, "Để chị sơ chế cho, em bày nồi lẩu đi, hôm nay làm phiền em thật."

Thật ra mục đích Tử Cách đến đây không phải vì đồ ăn, cô vào tận trong nhà, tiếp cận Thanh cũng chỉ bởi vì một câu "nhìn thật quen" của Thanh. Nếu nhìn thật quen tức là Thanh đã từng thấy hoặc từng gặp qua người này rồi, mà chủ đích của Tử Cách cũng chỉ là tìm đến xem Thanh sống chỗ nào, để từ đó mà tìm Lăng Nhi.

"Chị để em" Mời khách đến nhà mà bắt khách làm việc cũng thật ngại, thế nên Thanh toan giành phần sơ chế đồ ăn. Nhưng Tử Cách thuyết phục Thanh nên đi lấy nồi lẩu rồi nấu nước dùng, thế nên Thanh đành ngậm ngùi lục lọi trong bếp tìm nồi, nấu nước.

Tử Cách làm cá thịt rất giỏi, chủ yếu là làm lâu năm nên quen tay. Cô vừa làm vừa lẩm nhẩm suy nghĩ trong đầu mình, khu này Tử Cách vẫn còn chưa tìm đến, thật ra địa điểm này nếu mà Thanh không dẫn đến thì Tử Cách cũng chẳng thể bước vào, chẳng dám bước vào. Nơi này thành phần hỗn tạp, chủ yếu là dân tứ xứ đến làm công nhân, cô là người lạ bước vào ắt hẳn chủ nhà sẽ không đồng ý.

Đang bày biện ra giữa nhà thì nghe tiếng mở cửa, Thanh nhìn Lan Nhi đang bước vào trong nhà, hỏi, "Mới đi chơi về hả em?"

"Cho mượn xe đi chị Lan..." A Minh ở bên cạnh nói luyên thuyên, rõ ràng là lớn hơn Lam Lan rất nhiều nhưng cam bái hạ phong, gọi một tiếng chị Lan cũng không thấy mất mặt. Lục Lăng lấy chìa khóa xe dằn vào tay Thanh, cũng chẳng dặn dò gì.

"Chị Lan vừa mua xe cho em, xe của con Hạnh cuối xóm đó. Nó bán tháo đi để trả nợ nên chị Lan mua luôn." A Minh lại nói, thật ra ban nãy Lục Lăng đang chạy một vòng thử xe thì thấy A Minh đang lững thững đi vào trong, thấy nàng, hắn nhanh nhẩu hét lên một tiếng xin được leo lên xe đi thử. Lục Lăng cũng ngừng xe lại, cho hắn lên rồi đèo hắn chạy một vòng quanh xóm.

Thanh nghe thấy Lan Nhi mua xe cho mình, phản ứng đầu tiên là ấp úng nói, "Lan Nhi... Nãy chị lỡ làm mất xe cũ, sao em biết được mà mua xe mới?"

"Mất đỡ phải vứt" Lục Lăng cởi áo khoác của mình ra treo lên giá, sau đó nói, "Xe cũ sáng nào cũng phải chỉnh rồi mới chạy được, định mua cho chị chiếc xe đạp nhưng con Hạnh bán rẻ quá. Bằng không chị có được xe đạp đi làm rồi."

Nói rồi Lục Lăng ngước mắt lên, nàng thấy Tử Cách đứng trước mặt mình, nàng hệt như bị trời giáng xuống cho một đạo thiên lôi, đứng sững, chẳng thể nói thêm một lời nào nữa.

"Ể, ai vậy mày?" A Minh chỉ tay vào Tử Cách, hỏi Thanh. Thanh nghe A Minh hỏi bèn vui vẻ chạy lại nắm cánh tay Tử Cách, giới thiệu, "Em mới gặp chị ấy ở ngoài chợ, vừa gặp đã thấy hợp, nên mời chị ấy về nhà dùng lẩu với mình luôn."

Tử Cách vẫn để yên cho Thanh nắm lấy cánh tay mình, mắt cô chỉ nhìn đến một người. Người mà cô mong đợi đã đứng trước mặt cô, vẫn như trước đây, bất biến. Người ấy nhìn cô bằng đôi mắt thanh lạnh của mình, hệt như hai người hoàn toàn xa lạ. Cô không nhịn được mà rơi nước mắt, đôi mắt oán thán nhìn người kia, "Thì ra là trốn ở đây."

"Dì đi đâu đến đây?" Lục Lăng giả vờ hắng giọng một tiếng, sau đó đi lại gần nồi lẩu mở ra xem. Giả vờ mắng Thanh rằng, "Chị vẫn chưa nấu xong?"

"Hai người biết nhau sao?" Thanh nghi hoặc hỏi.

Cả hai đều không trả lời Thanh, Thanh không nghe thấy ai trả lời bèn quay sang hỏi Lan Nhi, "Em hôm nay mua rượu?"

"Chó Minh mua. Nói cái gì mà rửa xe" Lục Lăng cảm thấy ánh mắt của dì Cách đặt lên người mình thật nóng, nóng đến độ muốn thiêu đốt làn da của nàng. Nàng nhớ gương mặt đó kể cả trong mơ lẫn hiện thực, vậy mà bây giờ gặp lại lại chẳng dám nhìn thẳng. Hệt như thái dương, chẳng thể nào đối diện nhìn vào.

Sau khi biết Tử Cách và Lan Nhi là người quen của nhau, Thanh càng cao hứng, thế nên liên tục gắp thức ăn cho Lan Nhi và Tử Cách, nói nào là rốt cuộc Lan Nhi cũng có người nhà, nàng còn tưởng Lan Nhi một thân cô độc. Tử Cách gắp một ít cá cho vào miệng nhưng cô cảm thấy mặn đắng, cái mặn của nước mắt, chỉ cần nhìn Lăng Nhi một chút nước mắt của cô lại chực trào muốn rơi, cô nhớ nhung Lăng Nhi quá rồi.

Lục Lăng nhịn không được gắp thêm đồ ăn vào chén của Tử Cách, hỏi, "Bệnh của dì sao rồi?"

"Bệnh?" Tử Cách ngạc nhiên, sau đó nói, "Bệnh cũng đỡ rồi, uống thuốc đều đặn liền không có vấn đề nữa."

"Vậy tốt, dạo này dì đang làm gì?" Lục Lăng lại hỏi, những câu hỏi này tuyệt không phải những câu hỏi của những người yêu nhau. Tử Cách nghe vào tai cảm thấy rất xa lạ, càng nghe càng thấy lòng đau như ai xát muối vào.

"Làm ở IKEA phụ cho Tiết tiểu thư"

Lục Lăng càng nghe vào tai càng thấy quyết định rời đi của mình là đúng, dì ấy không những hết bệnh mà còn thăng tiến. Rời xa nàng, có lẽ dì ấy tốt hơn thật, có lẽ Triệu Kiệt hắn nói đúng, nàng chẳng khác gì nỗi nhục nhã mà Tử Cách phải gánh lên vai.

"À! Em nhận ra chị rồi, Lan Nhi hay vẽ chị" Thanh ồ lên một tiếng, sau đó gật gù, thì ra là chị ấy, hèn chi nàng vừa gặp đã nảy sinh hảo cảm.

Tối đó Tử Cách xin Thanh được ngủ lại, Thanh đương nhiên vui vẻ, nàng lấy trong tủ ra đồ ngủ cho Tử Cách thay, sau đó nói, "Chị ngủ với em nha, Lan Nhi không thích ai ngủ cạnh."

"Vậy Lan Nhi ngủ ở đâu?" Tử Cách hỏi.

"Lan Nhi ngủ trên gác." Thanh mang thêm chăn mền ra cho Tử Cách, Tử Cách thấy vậy bèn nói, "Bọn chị lâu rồi mới gặp, chị muốn nói chuyện với Lan Nhi một chút."

Lục Lăng nằm trên gác lửng nghe bên dưới hai người nói, nàng nhắm mắt lại, hơi thở bỗng chốc ngày một nặng nề. Nàng thà là đừng gặp, Tử Cách chính là gót chân Asin của nàng, nếu không chạm đến thì có thể ngó lơ, bây giờ lại gặp, nói mắt nàng không nhìn đến, tim nàng không hướng đến, đó là chuyện không thể.

Đang nằm thì nghe tiếng bước chân nhẹ nhàng của Tử Cách lên cầu thang, Lục Lăng nhắm chặt đôi mắt mình lại giả vờ ngủ.

Continue Reading

You'll Also Like

143K 9.5K 44
(16+) Đoạt người phụ nữ của chồng mình, Lalisa liệu có làm được? ༺𝐃𝐢𝐨𝐬𝐚𝐂𝐡𝐲𝐮༻ |𝟐𝟎𝟏𝟗 - 𝟐𝟎𝟐𝟎|
4M 339K 62
Tên gốc: 假结婚后我带娃溜了 Mẹ đẻ: Tuyên Lê Trans: Mạc Cao ơi là Cao (Maccaoo) Nguyên tác: 54 chương + 6 phiên ngoại (Hoàn) Bản dịch: Đã hoàn Nguồn raw: Tấn G...