ChanBaek| Khi Biết Yêu ❤ | HO...

By imfengfeng

113K 8K 331

Lần đầu tiên nhìn thấy liền muốn yêu em cả đời ❤ TÌNH TRẠNG: HOÀN | 1 4 0 4 2 0 1 8 - ỦNG HỘ TÁC GIẢ TẠI WOR... More

INTRO.
🍃Chương 1: Tiểu Mầm bị lạc🍃
🍃Chương 2: Vô tình lướt qua🍃
🍃Chương 3: Chó Bự biết ghen🍃
🍃Chương 4: Tiểu Mầm bị cưỡng hôn🍃
🍃Chương 5: Chạm phải Độ Khánh Thù🍃
🍃Chương 6: Cảm xúc lẫn lộn🍃
🍃Chương 7: 8 năm chờ đợi🍃
🍃Chương 8 : Xán Liệt lại ghen🍃
🍃Chương 9: Anh thật không có tiền đồ🍃
🍃Chương 10: Một tí cảm xúc🍃
🍃Chương 11: Rắc rối🍃
🍃Chương 12: Gây chuyện🍃
🍃Chương 13: Tí nữa là bị mần thịt🍃
🍃Chương 14: Đừng hòng nghĩ cậu sẽ nhường-18+🍃
🍃Chương 16: Trở về🍃
🍃Chương 17: Say-18+🍃
🍃Chương 18: Chuyển sang nhà anh sống đi🍃
🍃Chương 19: Gặp gỡ🍃
🍃Chương 20: Đấu🍃
🍃Chương 21: Bị bắt cóc🍃
🍃Chương 22: Đem bán🍃
🍃Chương 23: Tìm được chủ mưu🍃
🍃Chương 24: Bị đánh🍃
🍃Chương 25: Yêu anh🍃
😲 Khu vực pr 😯

🍃Chương 15: Hẹn🍃

3.2K 270 7
By imfengfeng

Chung Nhân cùng Khánh Thù sau khi ân ái, cậu có chút mệt mỏi nên không tiện về lớp. Chung Nhân nhẹ nhàng lau rữa giúp cậu, mặc giúp cậu đồng phục, lại còn ôn nhu cõng cậu đến y tế nghỉ ngơi.

Vào trong y tế, cô y tế đang cúi đầu làm việc, thấy có học sinh đến, cô hỏi thăm

- Sao thế ?

- Không ạ, cậu ấy có chút mệt, muốn nghỉ ngơi.

- Được, được, em vào trong đi.

Chung Nhân cúi đầu chào, rồi cõng cậu vào bên trong. Anh đặt cậu nhẹ nhàng xuống giường. Giúp cậu đắp mền, cưng chiều vuốt nhẹ những ngọn tóc đang rũ xuống che mắt cậu. Xong anh có ý định rời đi, Khánh Thù nắm góc áo anh

- Đi đâu?

- Về lớp.

- Ở đây với tôi.

- Làm nũng với tôi đấy a.

- Rõ không có.

Chung Nhân cười như không cười, nhìn khuôn mặt có chút xấu hổ của Khánh Thù, anh kéo ghế rồi ngồi xuống cạnh cậu.

- Mệt thì ngủ đi, đừng trông tôi, cũng không vô tình đến mức bỏ em ở đây.

- Tôi đây mới không thèm trông cậu.

- Vậy sao? Vậy tôi có thể rời đi đúng không?

- Khoan đã, tôi...

Chung Nhân làm bộ rời đi, nhìn thấy cậu ấp úng nói, quả thật rất đáng yêu. Chung Nhân chỉ muốn đùa giỡn một chút, anh chống tay ở cằm, vui vẻ hỏi

- Yêu tôi thật sao?

- ....

- Yêu thì nói, chẳng ai cấm !

- Không... không có.

Giọng nói càng lúc càng nhỏ, giây phút căng thẳng đến lạ. Khánh Thù cũng có lúc cảm thấy ngại ngùng như vậy sao? Bị Chung Nhân nhìn thấu tâm can, khuôn mặt cậu đỏ ửng, đầu nhỏ cúi gục muốn trốn đôi mắt kia.

Chung Nhân hứng thú nhìn người trước mặt, tim bị lỡ một nhịp. Rõ ràng chỉ qua lại với người nọ trong 2 3 tháng thôi, vì sao lại có cảm giác muốn chiếm hữu như thế.

Khoan đã, chẳng phải người khiến anh mang tình cảm là Bạch Hiền sao? Chẳng phải anh cùng Khánh Thù ân ái là vì nhu cầu bản thân thôi sao? Tim a, sao mày gặp ai cũng đập loạn như vậy chứ?

Trách tim mình, Chung Nhân đột nhiên thay đổi cảm xúc, khuôn mặt trở lại lạnh lùng như trước. Anh đột ngột đứng lên, Khánh Thù bị dọa

- Sao.... sao vậy?

- Tôi về lớp.

- Nhưng...

- Giờ về sẽ giúp em mang cặp đến.

Khánh Thù níu kéo áo Chung Nhân, anh gạt nhẹ tay cậu rồi lạnh lùng bỏ đi.

Khánh Thù khó hiểu, tim chợt đau đến khó thở, vì sao lúc nào cũng lạnh lùng vậy chứ. Lúc nãy không phải đang vui vẻ sao. Cậu không thích anh lạnh nhạt như vậy.

Càng suy nghĩ, càng mệt mỏi. Khánh Thù dần dần đi vào giấc ngủ. Vô thức trong mơ gọi tên Chung Nhân. Thật khiến người khác muốn yêu thương.

* * * * *

Chung Nhân nhân lúc chuyển tiết, anh trở về lớp để không chạm mặt giáo viên. Anh lẳng lặng vào chổ ngồi, Bạch Hiền cảm nhận được chổ trống bên cạnh có hơi thở, cậu nhìn sang

- Cậu đi đâu vậy?

- Có tí việc bận thôi.

Chung Nhân cười cười, anh nhẹ nhàng nói với Bạch Hiền. Cậu cũng chẳng nhận ra điểm khác thường gì, cũng vui vẻ cười nói với anh.

Cùng trải qua tiết học dài chán muốn giết người, mọi người đều hy vọng tiếng chuông reng ra về này. Tất cả sửa soạn tập vở, gôm đồ, đeo balo bước ra về. Bạch Hiền cũng vậy, còn Tiểu Bư thì tự dưng dọn đồ xong, nói với cậu vài ba câu thì vội vàng chạy đi, cậu thì đang dọn đồ, nghe Chung Nhân hỏi

- Hiền, hôm nay rãnh không?

- Làm sao?

- Cùng đi ăn đi, quen biết cậu lâu như vậy, chưa bao giờ được cùng cậu ra ngoài.

- Ừm... Được.

Bạch Hiền suy nghĩ, rồi nhanh chóng trả lời. Lần này không cự tuyệt Chung Nhân nữa. Anh vui vẻ cười, rồi dặn dò cậu

- Cậu xuống đợi tớ. Tớ mang đồ đem trả rồi cùng đi.

- Ừa !

Chung Nhân rời đi, anh chạy đến lớp của Khánh Thù. Vài anh chị cùng lớp ngạc nhiên, ai cũng hỏi nhau là có phải cậu nhóc này đi lạc không, nhưng khi nhìn rõ mặt mới biết được là người cùng Khánh Thù cặp kè.

Anh xin phép mọi người, tiến vào giúp Khánh Thù dọn đồ. Nhanh chóng xuống phòng y tế. Cậu vẫn nằm ở đó, anh đi đến, trong mắt Khánh Thù có tia hy vọng

- Tôi tưỡng cậu bỏ tôi mất rồi.

- Cũng không ác đến vậy. Đồ của em.

- Chung Nhân, cậu hôm nay rãnh rỗi?

- Sao?

- Cùng tôi đi ăn.

- Hôm nay có hẹn rồi.

Khánh Thù xuất hiện vài tia buồn rầu, có phải hay không anh đang tránh né cậu? Nhưng là ai chứ Khánh Thù này có mơ cũng không buông tay, cậu mặt dày hỏi

- Vậy tôi đi chung được chứ?

- Em bệnh tật vậy, tốt hơn về nhà nghỉ ngơi.

- Khỏe rồi. Đi thôi.

Khánh Thù không đợi anh nói nhiều, nhanh chóng đứng dậy, đeo túi, kéo tay Chung Nhân rời đi. Tim Chung Nhân lại có chút đập nhanh, nhưng nhanh thôi cũng hồi phục.

* * * * *

Bạch Hiền nghe lời Chung Nhân, cậu xuống cổng trường đứng đợi. Một cậu trai mười 17 tuổi, nhưng dáng dấp nhỏ bé, đầu hơi cúi, chân thì đá đá vài cục đá nhỏ gần đấy. Nhiều anh chị cuối cấp đi ngang không ngừng lấy điện thoại ra chụp lại. Bạch Hiền cũng không phiền mà để tâm đến làm gì.

Cùng lúc đang cúi đầu, có một bóng lớn che chắn trước mặt cậu. Ngước lên nhìn, khuôn mặt thật anh tuấn, Bạch Hiền nhận ra người trước mặt, là con người lúc sáng ức hiếp cậu trong phòng y tế

- Không về sao?

- Ân, có hẹn a.

- Cùng ai?

- Là Chung Nhân ạ.

Xán Liệt hỏi, Bạch Hiền ngoan ngoãn trả lời. Nghe được câu trả lời, anh có chút khó chịu. Mày nâu khẽ nhíu lại, giọng trầm hỏi

- Định đi đâu?

- Ừm, đi ăn.

- Vậy cùng đi đi.

- À, hả? Nhưng mà...

Chưa kịp nói, Bạch Hiền nhìn thấy Chung Nhân, kế bên còn có Khánh Thù. Bốn con người ngạc nhiên nhìn nhau

- Đi thôi, anh chở em.

- Chung Nhân, cậu chở tôi.

Không cần hai con người kia lên tiếng, tự dưng có hai giọng nói lên tiếng chỉ đạo.

Chỉ là họ không ngờ rằng, lúc đầu chỉ  nghĩ có hai người cùng đi. Nhưng không biết làm sao sau một hồi thì xuất hiện thêm hai người. Đã vậy còn bị hai người kia tách ra.

🌸Uầy, xin lỗi :v trả chap trễ cho các cậu nhaaaaaa.

☁À mà, CHÚC MỪNG NĂM MỚI, có hơi trễ nhưng mong là mọi người để ý, hí hí 😍

Continue Reading

You'll Also Like

121K 10.8K 35
Tuyển thủ Chovy dính tin đồn hẹn hò với Goat??? Riel or fake? Chỉ có Faker thôi!
462K 39K 93
Top: Gemini - Bot: Fourth Một fic mới nữa dành cho hai bạn. Chốn nhỏ này đã được mình ấp ủ và bây giờ sẽ được mình xây dựng lên. Lưu ý: Không được ma...
137K 13.8K 85
H+ nhưng nói không với futa và nam hoá 😩