[BHTT]: EM GÁI! CHỊ YÊU EM

By Rika_Le

231K 9.8K 1.2K

Chị em ruột yêu nhau được không? - Chắc chắn là không Vậy nếu chỉ là chị em nuôi thì sao?... Spoiler: -Park... More

Chị gái của tôi
Bắt đầu cuộc sống nông thôn
Tiểu thư ra ruộng
Nỗi lòng thật sự
Dụ dỗ
Tìm được đáp án
Bị sốt
Xác định
Những lời thật lòng
Thay đổi
Bạn trai hờ
Chị gái đa mưu
Ngày đầu đi làm
Những lời thì thầm
Bi thương
Bắt đầu thay đổi
Phục tùng
Câu hỏi chất vấn
Đi tìm sự thật
Chuyện của chị và em
Câu chuyện của quá khứ
Sự thật
Ngày đầu hẹn hò
Hạnh phúc
Hạnh phúc nhé, người em yêu!
Những bản ghi âm
Ngày gặp lại
Trói buộc
Chiêu "tống tình"
Chưa đánh đã tự khai
Tái hợp
Ra mắt mẹ vợ
Không khí màu hồng
Đêm bình yên
Buổi họp báo
Ghen
Quà ra mắt (H)
Được chấp nhận
Cưng chiều bạn gái
Đốt cháy giai đoạn (H)
Mém đốt nhà
Nhật Bản
Đêm tân hôn (H)
Đại gia đình (End)

Xác định mối quan hệ

5K 233 26
By Rika_Le

Jiyeon nghe xong mặt bỗng trắng bệch đi. Nhưng sau đó, nó lại quay mặt mình đặt đối diện với mặt cô, nói với cô "Em gái của chị không phải là thứ loạn luân, bệnh hoạn đi yêu chính chị ruột của mình. Nghe rõ rồi đúng không? Vậy em gái chị xin phép xuống dưới nhà"

Nó vừa dứt lời thì cũng lạnh lùng bước đi nhưng chưa ra được đến cửa thì đã bị cô đóng sầm cánh cửa lại, bấm khóa chốt. Nó dừng lại, đưa đôi mắt mệt mỏi lên nhìn cô "Giờ chị muốn cái gì nữa đây? Em gái chị không có rảnh để chơi trò chơi tình ái với chị"

-Trò chơi tình ái hả, Jiyeon? – Cô hỏi lại nó với một chất giọng vô cùng nham nhở. Nó đứng hình, cô thấy thế liền vừa đẩy nó lùi lại phía sau vừa nói với nó

-Jiyeon, để chị kể em nghe một câu chuyện rất thú vị nha. Ở một gia đình nọ có 1 người con gái sống chung với mẹ mình. Một hôm, cô ấy cùng mẹ đi làm từ thiện ở trại trẻ mồ côi thì cô ấy bắt gặp được một đứa trẻ. Cô ấy sau đó cũng nhận đứa trẻ đó về làm em nuôi của mình và hết mực yêu thương nó. Đến năm cô ấy 22t, cô ấy lần đầu diện váy cưới nên tâm trạng vô cùng hạnh phúc. Thế nhưng, cô ấy lại nhận được điện thoại nói là em mình đang bị bắt cóc. Hyomin đang kể thì dừng lại giữa chừng nhìn sắc mặt của Jiyeon. Mặt nó giờ cắt không ra chút máu, tay thì run cầm cập lên. Hyomin khẽ mỉm cười, nói tiếp

-Cô ấy không chần chừ chạy trốn khỏi đám cưới để đến cứu em mình. Tự nhiên tên hung thủ tự thiêu mình trước mắt cô ấy vì hắn muốn cô ấy nhớ lại, bố cô ấy vì cô ấy mà mới tử nạn trong ngọn lửa. Sau tai nạn đó, cô ấy nằm hôn mê bất tỉnh gần 1 tháng mới tỉnh dậy và cô ấy mất đi toàn bộ trí nhớ của mình. Lúc này, đứa em đó đã vẽ nên một câu chuyện hoàn toàn khác để xuyên tạc ký ức của cô ấy. Em đoán được đứa em đó nói gì không Jiyeon?

Jiyeon vẫn tiếp tục im lặng, cúi đầu mình xuống. Cô thấy thế thì cũng cúi xuống đặt mặt mình song song với mặt nó, nói nhỏ với nó "Em tên là Park Jiyeon và em là em ruột của chị". Cô nói xong thì cũng không quên tặng cho nó một nụ cười biến thái.

-Chị...chị - Nó trở nên lấp bấp, ánh mắt đồng thời cũng không dám nhìn thẳng vào cô. Hyomin thấy vậy liền đi ra phía sau nó, ôm chặt, thì thầm vào tai Jiyeon "Đồng tính là bi kịch, người thừa kế của một tập đoàn thì không được thích người đồng giới, sao Jiyeon? Em có biết: Em càng lạnh lùng với chị, em càng đẩy chị ra xa khỏi em thì chị càng muốn có được em không?"

Hyomin vừa dứt lời thì cô cũng cắn nhẹ vào tai Jiyeon một cái. Nó đứng hình. Cô thấy thế liền quay người nó lại, choàng tay qua eo nó mà ôm, nói tiếp với nó "Jiyeon! Em diễn vai một người em gái lạnh nhạt, không quan tâm đến chị gái mình trong suốt mấy năm qua chắc cũng mệt lắm rồi đúng không? Bây giờ, màn kịch của em hạ màn được rồi. Vì kể từ ngày hôm nay, em chính là người của chị"

Nói rồi, cô kéo nó một cái. Cả thân người của Jiyeon lập tức sát lại gần Hyomin. Cô nở nụ cười, đặt môi mình lên môi nó mà hôn lấy. Nó mở to mắt nhìn cô, Hyomin cũng cảm nhận được là Jiyeon hoàn toàn không đáp ứng lại nụ hôn của mình nên bực bội, ngước lên nhìn nó

-Không phải đây là em điều em muốn trong gần 10 năm qua sao? – Cô bực dọc hỏi nó. Nó hoảng sợ, bước loạng choạng ra xa cô, trả lời cô "Không phải. Em không hề muốn. Kể từ khi em biết mình yêu chị, em đã quyết định sẽ đem thứ tình cảm chết tiệt này xuống mồ cùng với em. Em không cần chị yêu lại em. Vì như thế, thực sự rất...rất..."

-Rất bi kịch, đúng không? – Hyomin tiếp lời Jiyeon và nó cũng khẽ gật đầu. "Vậy có nghĩa cuộc sống sau này của Park Hyomin sẽ là thừa kế tập đoàn MY. Sau đó thì kết hôn, sinh con, sống như vậy cho đến già. Ý em muốn nói như thế, đúng chứ?"

Jiyeon tiếp tục gật đầu lia lịa. Hyomin nở nụ cười tươi, tiến lại chỗ nó "Nhưng Jiyeon à, cuộc sống như vậy quá nhàm chán. Em có từng nghĩ đến là chị sẽ hạnh phúc với một cuộc đời được sắp đặt như thế hay là một cuộc đời mạo hiểm mất tất cả mọi thứ để sống cạnh em chưa?"

-Em đã nói với chị rồi mà. Chị không hề yêu em. Chỉ là sự ngộ nhận của chị. Nếu như năm đó người ở bên cạnh chị không phải là em mà là một chàng trai thì chị cũng sẽ yêu anh ta thôi

-Ồ!!! – Hyomin bỗng nhiên nói lớn làm Jiyeon cũng ngước lên nhìn cô. "Người ta gọi em là thiên tài chứ theo chị em chỉ là một đứa đần độn đấy". Nó sau câu nói của cô bỗng ngờ nghệch cả ra, cô liền tiếp tục

-Em không có để ý là tính cách của chị thay đổi quá nhanh sao? Hay nói theo cách của em và mẹ là chị bị đa nhân cách á!

-Chuyện này thì có liên quan gì đến em? – Nó ngây thơ hỏi cô

-Lúc trước chị thường xuyên say xỉn, khùng khùng điên điên là vì chị muốn tránh mặt em. Thời điểm đó chị cũng cảm nhận được mình thích chính em ruột của mình nên chị đã hoảng sợ. Chị đã trốn chạy khỏi thứ tình cảm này. Đến khi mẹ đưa chị về Busan, chị lại nhận ra một điều "Trái tim này là của chị. Nó muốn thích ai, yêu ai là quyền của nó. Vậy tại sao chủ nhân nó phải xa lánh người mà nó yêu chứ!"

Thấy mặt Jiyeon ngày càng đông cứng lại, cô lặng lẽ ôm nó vào lòng tiếp tục "Nhưng cho đến khi chị biết được em chẳng qua là một đứa hèn nhát không dám đối diện với tình yêu của mình thì chị đã nổi giận. Chị đã dùng cách cực kỳ đê tiện là ép em làm theo mọi yêu cầu của chị để em nhận ra chị không dễ bị em đuổi đi như thế. Đấy, vậy theo em thì chị có yêu em không?"

Jiyeon nghe xong bỗng nhẹ nhàng đẩy Hyomin ra, nói với cô "Cảm ơn chị, chị Hyomin. Em chỉ cần biết, chị đã từng thích em là đủ rồi. Em không dám đòi hỏi gì thêm đâu. Năm đó, vì em mà chị mới đánh mất đi người mà mình yêu nhất, nên em không thể nào quên được mình chính là tội đồ trong cuộc đời của chị"

-Này Park Jiyeon, hay là em đi khám não đi. Ngày mai chị dẫn em đi cho. Trái với nỗi thống khổ của Jiyeon, Hyomin đang cực kỳ bình tĩnh buông ra lời châm chọc nó. Nó bất ngờ, ngước lên nhìn cô "Em có biết tại sao chị sẵn sàng chạy trốn khỏi lễ cưới của mình để đến cứu em không?"

Thấy Jiyeon lắc đầu, cô liền ngay lập tức đẩy ngã nó xuống giường. Nó hoảng sợ lồm cồm ngồi dậy thì bị cô đẩy ngã xuống một lần nữa. Lần này, cô đã leo lên người nó ngồi nên nó đành nằm im, giương đôi mắt sợ hãi lên nhìn cô. Hyomin cúi người mình xuống, đặt miệng mình ngay tai nó mà thì thầm

-Vì người mà chị yêu nhất không phải anh ta mà chính là em, Park Jiyeon!

Vừa dứt câu nói của Hyomin thì Jiyeon cũng cảm nhận được môi cô đang nhẹ nhàng hôn lên vành tai của mình. Nó kinh sợ mở to đôi mắt quay qua nhìn cô thì thấy cô đang từ từ hôn mọi thứ trên mặt mình. Cô cứ dịch môi mình từ trái sang phải một cách thật nhẹ nhàng.

Nó vẫn hoàn toàn nằm im như pho tượng cho đến khi nó nghe được âm thanh của chiếc nút áo mình vừa được bàn tay cô cởi ra thì nó mới phản ứng lại. Nó vội vàng đẩy cô ra, phóng xuống giường, thở gấp nhìn cô

-Lần này lại là chuyện gì nữa đây? Chúng ta đều là người trưởng thành và em không phải là em ruột của chị. Hơn thế nữa, chúng ta đều yêu nhau. Nên việc chị với em "lên giường" với nhau là hoàn toàn bình thường. Sao em cứ có cái phản ứng đó vậy? – Hyomin bực bội hỏi Jiyeon

-Xin lỗi chị. Nhưng chị có thể cho chị và em thêm một chút thời gian được không? Để chúng ta xác định rõ lại mối quan hệ này một chút – Nó bình tĩnh nói với cô. Hyomin liền nở nụ cười hài lòng, đến bên nó cài lại chiếc nút áo cho nó. Xong cũng khẽ nói vào tai nó

-Em ngủ trên chị, còn chị thì nằm dưới em. Chúng ta đang trong mối quan hệ này. Hyomin vừa dứt lời thì cũng hôn nhẹ một cái lên môi của Jiyeon. Nó đờ cả người ra, cô thấy thế liền nắm tay nó đi xuống dưới nhà. Vừa đi, vừa tự cười thầm trong lòng "Hihi, không ngờ ngày này cũng đến. Thật không uổng phí 6 năm chỉ nhìn về một người. Ông trời ơi, con cảm ơn ông"

-Yeonnie~~~ Chị lại đói nữa rồi. Em nấu cái gì cho chị ăn đi. Cô tiếp tục nhõng nhẽo với nó. Còn nó thì chỉ trả lời qua loa "Ờ, ờ" rồi cũng bước vào bếp. Nó vẫn chưa thể thích ứng được cái tình huống bất ngờ này. Vì bao năm qua nó chỉ dám thích cô trong thầm lặng, ai ngờ chuyện này lại đi quá xa so với dự tính của nó

Thấy nó lặng lẽ đi vào gian bếp, Hyomin tiếp tục cười trong hạnh phúc. Cô cứ giữ cái nụ cười đó và tiến thật gần lại chỗ nó và ôm chầm lấy nó từ phía sau. Nó giật nảy lên một cái. Cô liền lập tức rúc đầu vào tóc nó mà thì thầm

Jiyeon, Chị yêu em!

Rika~

Continue Reading

You'll Also Like

83.5K 2.3K 49
Tác Phẩm: Vì Em Yêu Cô Tác Giả: Lotus Lai Thể Loại: BHTT, hiện đại, cô trò,... Hai chúng ta gặp nhau do định mệnh đã an bài. Thiếu chị đồng nghĩa th...
37.6K 2K 75
truyện phi lịch sử, viết chơi thôi nên đừng bắt bẻ Thiên đàng là nụ cười, địa ngục là nước mắt... Vừa ngược vừa ngọt là miêu tả truyện này :))
224K 3.3K 68
Hán Việt: Tâm Tiêm Tác giả: Hạ Đa Bố Lí Ngang Editor: So Yuu LƯU Ý: Truyện CAO H, có yếu tố INCEST, vui lòng cân nhắc.
21K 792 47
Truyện này lấy bối cảnh trước năm 1945, những tình tiết trong truyện chỉ là hư cầu và không có thiệt, cái này là mình tự viết để giải khuây cho áp lự...