Sự thật

4.2K 222 26
                                    


-Jiyeon, miếng cam này chua quá!!! – Hyomin lắc lắc đầu mình cũng như là nhõng nhẽo nói với Jiyeon. Nó khẽ mỉm cười và dịu dàng trả lời cô "Rồi, chúng ta không ăn trái cam này nữa. À, chị Hyomin có muốn đi dạo cùng với Jiyeon không?"

-Hihi, muốn chứ! Sau này Jiyeon ở đâu thì chị ở đó – Cô cười tươi đáp lại câu hỏi của nó. Jiyeon sau đó cũng dìu Hyomin xuống giường, nắm tay cô đi bên cạnh mình. Vừa ra đến cửa đã thấy ngay bà Park và Eunjung. Và Hyomin lại một lần nữa nép vào phía sau Jiyeon

-Chị Hyomin lại cái ghế đằng đó chờ Jiyeon chút nha. Em nói xong mấy câu thì sẽ dẫn chị đi dạo ngay – Jiyeon dụ dỗ Hyomin. Cô ngay lập tức phóng nhanh đến cái ghế ngồi, đưa đôi mắt hạnh phúc lên nhìn nó

-Chị Eunjung với mẹ chắc cũng nghe bác sĩ nói về tình trạng của chị Hyomin rồi đúng không? – Nó mệt mỏi lên tiếng và cũng nhận được cái gật đầu từ họ. Jiyeon nói với Eunjung trước "Chị Eunjung, lát nữa em sẽ dẫn chị Hyomin đi dạo. Em sẽ tìm cách chuồn đi một lát. Đến lúc đó, chị hãy lại nói chuyện với chị em, để chị em không còn sợ chị nữa nha"

Eunjung nghe xong liền gật đầu ngay lập tức. Nó nhận được câu trả lời thì quay qua nói với bà Park "Mẹ hãy về công ty chủ để giải quyết công việc đi ạ! Chị Hyomin cứ để con chăm sóc". Nó vừa nói xong thì bà Park cũng nắm thật chặt lấy bàn tay của nó "Jiyeon, cảm ơn con. Mẹ và Hyomin quả nhiên không nhìn nhầm người. Chuyện của Hyomin trăm sự nhờ con"

Nó liền nở nụ cười tươi đáp lại, xong cũng đi về phía của cô. Hyomin thấy nó liền đứng phắt dậy "Jiyeon, em nói chuyện xong rồi hả?". Nó không nói gì, chỉ nắm lấy tay cô và dẫn cô ra khoảng sân trước của bệnh viện

-Chị Hyomin, em chạy đi mua cho chị lon nước ép. Chị ngồi ở đây nha. Jiyeon vừa dứt lời thì cũng chạy đi với tốc độ ánh sáng. Hyomin cũng ngồi đó cười cười như mấy kẻ dở hơi. Eunjung nãy giờ đi đằng sau Hyomin, đến bây giờ mới tiến lại gần cô theo lời nhờ vả của Jiyeon

-Chào! Chúng ta làm bạn đi – Hyomin đột nhiên đứng dậy, nói với một Eunjung đang bước đến gần chỗ mình. Mặt Eunjung trắng bệch đi, đưa tay mình bắt lại bàn tay cô. Cô sau đó cũng cùng Eunjung ngồi xuống ghế đá mà trò chuyện với nhau

-Vì Jiyeon đã nói cô là người tốt nên chắc chắn cô là người tốt, đúng không? – Hyomin niềm nở quay qua hỏi Eunjung. Eunjung chỉ khẽ gật đầu vì chưa hết shock. Hyomin đã thay đổi quá nhanh. Hyomin tiếp tục cười nói "À, chúng ta làm bạn được bao nhiêu năm rồi? Sau tai nạn nên trí nhớ tôi không được tốt lắm"

-Cũng được gần 10 năm rồi. Eunjung bình tĩnh trả lời Hyomin. Và Eunjung cũng đã điều chỉnh lại được tâm trạng của mình nên Hyomin đã thoải mái với cô hơn. Hai người ngồi trò chuyện vui vẻ trên ghế đá, Jiyeon đứng đằng xa nhìn thấy mỉm cười hài lòng.

Đang trò chuyện và ôn lại ký ức vui vẻ với Hyomin là thế thì chuông điện thoại Eunjung vang lên làm cô bực bội bắt máy "Chuyện gì?"

-Thưa đại tiểu thư! Cái đồng hồ đại tiểu thư muốn vừa bị người khác cướp mất trong cuộc đấu giá rồi ạ. Người trong điện thoại sợ hãi trả lời. Eunjung mặt cau lại, Hyomin nhìn sang cũng hơi bất ngờ. Eunjung sau đó cũng buông lời cảnh cáo vào điện thoại

[BHTT]: EM GÁI! CHỊ YÊU EMजहाँ कहानियाँ रहती हैं। अभी खोजें