Tiểu thư ra ruộng

5.5K 282 24
                                    


Jiyeon lặng lẽ bế Hyomin vào phòng, đặt cô nằm lên giường. Nó xuống bếp lấy chén cơm, rồi cũng đỡ xốc cô ngồi dậy cho cô tựa đầu vào vai mình mà đút từng muỗng cơm cho cô. Xong xuôi, nó để cô nằm trở lại giường, quay ra thì bắt gặp Qri đang đứng ngay ở cửa.

-Có chuyện gì sao, bác Qri? – Nó ngại ngùng hỏi. Qri nở nụ cười hiền hòa nhìn nó "Chị gái cháu tốt số lắm mới có được đứa em gái như cháu đấy! Mà ta thấy chị cháu ngủ say dữ há! Cháu làm bao nhiêu chuyện mà chị cháu không thức luôn"

Jiyeon nghe xong thì cười gượng một cái, trả lời Qri "Đây cũng là tật xấu của chị cháu đó bác. Chị cháu mà ngủ say rồi thì dù động đất hay hỏa hoạn chị ấy cũng không thức dậy nổi". Nó nói xong thì bỗng nhiên đâu đó trong lòng nó nhói lên một cái. Nó tự mỉm cười chua xót với chính mình "Cảm ơn tật xấu của chị. Vì chỉ có như thế thì em mới dám tỏ tình với chị"

-Thôi cũng trễ rồi. Cháu cũng đi ngủ đi. Còn chén cơm này để ta đem xuống cho. Qri vừa dứt lời thì cũng quay đi. Nó cúi đầu chào Qri rồi cũng đóng cửa lại, nằm xuống sàn bên cạnh giường của cô.

Sáng sớm Hyomin tỉnh dậy trước Jiyeon. Một phần vì cô đã ngủ quá nhiều ngày hôm qua, một phần vì cô vẫn chưa quen chỗ mới. Cô bước xuống giường, ngồi xổm bên cạnh tấm nệm mỏng của Jiyeon nhìn nó ngủ.

-Mới sáng sớm chị bị ai nhập hả? Nó buông lời hỏi cô khi vừa mới mở mắt đã thấy cô ngồi đó mỉm cười ôn nhu với nó. Hyomin nghe xong thì lắc lắc đầu mình cũng như khươ khươ tay, "Haizzz da, em gái tui quan tâm tui thì nói đại ra đi. Cần gì phải cọc cằn thế!"

Câu nói ngọt ngào của Hyomin làm Jiyeon mềm nhũng ra. Nó lật đật ngồi dậy nhìn cô, "Chị nói cái gì vậy?" . Hyomin tiếp tục mỉm cười không nói gì. Cô từ từ tiến về phía nó, kéo nó mạnh một cái cho nó ngã lại tấm nệm. Cô cũng lập tức nằm xuống, ôm chặt lấy nó.

-Thôi mà!!! Chị thương, thương nè! Đêm qua, bế chị vào đây chắc cũng đau tay lắm phải không? Để chị gái mát-xa cho em gái nha!!! Hyomin vừa nói mà đầu cứ liên tục cạ cạ vào người của Jiyeon. Nó đứng hình trong giây lát, rồi cũng dùng sức đẩy cô ra.

-Chị nói gì thế? Đêm qua, bác Soyeon bế chị đấy. Mau ra ngoài cảm ơn người ta đi. Nó nói xong thì cũng hùng dũng bước ra ngoài. Hyomin ngồi trong phòng nở nụ cười trước dáng vẻ đó của Jiyeon.

-Thật là! Em nghĩ chị ngốc đến mức không biết ai bế mình vào đây sao. Em còn đút cơm cho chị với lại nói gì đó với chị nữa mà. Aishhhhhh!!! Thiệt tình! Sao lại không nhớ được Jiyeon đã nói gì nhỉ? Thì ra đêm qua Hyomin vẫn chưa ngủ say. Khoảnh khắc nó đặt cô nằm xuống giường, cô đã thức. Cô chỉ nhớ mình được Jiyeon bế trên tay rất an toàn và dễ chịu do mùi hương cơ thể của nó. Cô cũng nhớ là nó thì thầm gì đó với mình nhưng cô chẳng hề nhớ gì cả. Gạt bỏ hết cái đống suy nghĩ đó, Hyomin đứng dậy, sửa soạn quần áo rồi cũng đến gian nhà bên kia gặp Jiyeon.

-Good morningggg, everybodyyyyy!!! Cách chào của Hyomin đã thu hút sự chú ý của Jiyeon lẫn Sori. Cả 3 buông đũa xuống nhìn Hyomin với ánh mắt kỳ lạ. "Gì vậy??? Bộ đại tiểu thư đẹp quá nên cả 3 bị hút hồn luôn rồi hả?". Jiyeon nghe xong thì đẩy ghế đứng dậy. Nó cầm tay cô lôi trở lại phòng, rồi đóng mạnh cái cửa một cái.

[BHTT]: EM GÁI! CHỊ YÊU EMWhere stories live. Discover now