[EDIT] Vũ Khí Hình Người (2)...

By Memory_Land

71.2K 13.5K 852

Tên khác: Nhân hình binh khí Tác giả: Húy Tật Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Tương lai , HE , Tình cảm , Kin... More

CẢNH BÁO
222. Thôn Vàng Bạc (1): Cậu muốn mở cửa sổ à?
223. Thôn Vàng Bạc (2): Thứ đó, ghé vào trên cửa sổ.
224. Thôn Vàng Bạc (3)
225. Thôn Vàng Bạc (4): "Trạm cuối cùng."
226. Thôn Vàng Bạc (5): "Đừng sang thôn Bạc."
227. Thôn Vàng Bạc (6): Cũng có người gọi thôn chúng tôi là... Thôn tàn tật.
228. Thôn Vàng Bạc (7): Mất giọng.
229. Thôn Vàng Bạc (8): Thì ra là con gái nhà ông Lý bên cạnh, tuổi còn trẻ...
230. Thôn Vàng Bạc (9): Đó là nơi đặt quan tài.
231. Thôn Vàng Bạc (10): "Chữ khắc ngược."
232. Thôn Vàng Bạc (11): Cô ấy không tự nguyện.
233. Thôn Vàng Bạc (12): Ảnh chụp thay đổi.
234. Thôn Vàng Bạc (13): Ảnh chụp đang chuyển động.
235. Thôn Vàng Bạc (14): Số người không đúng.
236. Thôn Vàng Bạc (15): Vệt đen dưới đáy hồ.
237. Thôn Vàng Bạc (16)
238. Thôn Vàng Bạc (17): Nhà ở thôn Bạc.
239. Thôn Vàng Bạc (18): Cô ta ra tay trước.
240. Thôn Vàng Bạc (19): Lai lịch của thôn Vàng Bạc.
241. Thôn Vàng Bạc (20): Thứ thôn Vàng Bạc đào, là vàng là bạc trong đất.
242. Thôn Vàng Bạc (21): Ngày thứ tư đặt linh cữu.
243. Thôn Vàng Bạc (22): Đóng quan tài nhập liệm.
244. Thôn Vàng Bạc (23): Buổi tụ họp đêm khuya.
245. Thôn Vàng Bạc (24): Cá luộc.
246. Thôn Vàng Bạc (25): Khênh quan tài.
247. Thôn Vàng Bạc (26): Rất là... Thèm ăn.
248. Thôn Vàng Bạc (27)
249. Thôn Vàng Bạc (28): Cậu muốn tôi làm gì?
250. Thôn Vàng Bạc (29): Nữ quỷ uy hiếp.
251. Thôn Vàng Bạc (30): Nếu đã đến thì qua hết đây đi.
253. Thôn Vàng Bạc (32): Thà chết còn hơn.
254. Thôn Vàng Bạc (33): Rõ ràng họ nhớ người đứng ở đó là Nguyên Dục Tuyết.
255. Thôn Vàng Bạc (34): Run rẩy nằm rạp.
256. Thôn Vàng Bạc (35): "Ý anh người vừa rồi là... Nguyên Dục Tuyết?"
257. Thôn Vàng Bạc (36): ... Hắn đang hút máu?
258. Thôn Vàng Bạc (37): Tế phẩm của Thần...
259. Thôn Vàng Bạc (38): Thế thân, mê quá.
260. Thôn Vàng Bạc (39): Xin hãy giúp tôi.
261. Thôn Vàng Bạc (40): Cho nên ở thời khắc cuối cùng của sinh mệnh...
262. Thôn Vàng Bạc (41): Thôi cứ để gã điên đi.
263. Thôn Vàng Bạc (42): Thái độ cực kỳ tồi tệ.
264. Thôn Vàng Bạc (43): Nguyên Dục Tuyết...
265. Thôn Vàng Bạc (44): Nguyên Dục Tuyết... Đã chết.
266. Thôn Vàng Bạc (45): Trại nuôi cá.
267. Thôn Vàng Bạc (46): Béo: "À ờm".
268. Thôn Vàng Bạc (47): Tang lễ mới.
269. Thôn Vàng Bạc (48): Trại nuôi cá.
270. Thôn Vàng Bạc (49): Nguyên Dục Tuyết không bao giờ xấu xí như vậy.
271. Thôn Vàng Bạc (50): Đằng nào cũng tới rồi.
272. Thôn Vàng Bạc (51): Trong dự đoán, ngoài dự đoán.
*273. Thôn Vàng Bạc (52): Đáy ao lại thông với một cái hang khác.*
274. Thôn Vàng Bạc (53): Trứng trong ao.
275. Thôn Vàng Bạc (54): "Mồi".
276. Thôn Vàng Bạc (55): Đồ tể.
277. Thôn Vàng Bạc (56): Chúng tôi không giết người.
278. Thôn Vàng Bạc (57): Cậu không được làm tổn thương con người.
279. Thôn Vàng Bạc (58): Một con đường khác.
280. Thôn Vàng Bạc (59): "Mẹ."
281. Thôn Vàng Bạc (60): Là tôi tự nguyện.
282. Thôn Vàng Bạc (61): Đó là sự tôn nghiêm khi làm người của cô.
283. Thôn Vàng Bạc (62): Như thể không hề nghĩ tới việc mình sẽ bị thương.
284. Thôn Vàng Bạc (63): Cầu xương.
285. Thôn Vàng Bạc (64): Rời khỏi nơi chăn nuôi này, cậu đã hứa rồi.
286. Thôn Vàng Bạc (65): Bọn họ là người, vẫn luôn là người.
287. Thôn Vàng Bạc (66)
288. Thôn Vàng Bạc (67): Bọn chúng là tài sản của thôn Vàng Bạc.
289. Thôn Vàng Bạc (68)
290. Thôn Vàng Bạc (69): Sẽ che cho người khác.
291. Thôn Vàng Bạc (70): Nguyên Dục Tuyết, chúng ta chạy đi.
292. Thôn Vàng Bạc (71): Đồ con gà.
293. Thôn Vàng Bạc (72): Lại thấy ánh mặt trời.
294. Thôn Vàng Bạc (73): Gián điệp bại lộ.
295. Thôn Vàng Bạc (74): Ai là người mang đi thủ lĩnh của các bạn?
296. Thôn Vàng Bạc (75)
297. Thôn Vàng Bạc (76): Bọn họ đều không lường được gián điệp sẽ mạnh như vậy.
298. Thôn Vàng Bạc (77): Người chơi hai thiên phú.
299. Thôn Vàng Bạc (78): Trở lại thôn Bạc.
300. Thôn Vàng Bạc (79): "Làm vậy cô có thấy vui không?"
301. Thôn Vàng Bạc (80): Sống hay chết, cô không quan tâm nữa.
302. Thôn Vàng Bạc (81): Ác quỷ: Đùa tao hả mày
303. Thôn Vàng Bạc (82)
304. Thôn Vàng Bạc (83)
305. Thôn Vàng Bạc (84): Thôn, Tẫn, Âm.
306. Thôn Vàng Bạc (85): Thế giới này không hề có Thần.
307. Thôn Vàng Bạc (86): Người chơi là cội nguồn của tai họa.
308. Thôn Vàng Bạc (87): Nhân họa, thiên tai.
309. Thôn Vàng Bạc (88): Tại sao lại nói cô là... "cô ấy"?
310. Thôn Vàng Bạc (89): Phó bản S+
311. Thôn Vàng Bạc (90): Người, tạo Thần.
312. Thôn Vàng Bạc (91)
313. Thôn Vàng Bạc (92): Phân tích, giải tỏa kết cấu, sau đó... Phá hủy nó.
314. Thôn Vàng Bạc (93): Cậu bị cắn nuốt.
315. Thôn Vàng Bạc (94)
316. Thôn Vàng Bạc (95): Nam trà xanh.
317. Thôn Vàng Bạc (96): Đây là lần đầu cô được nghe giọng Nguyên Dục Tuyết.
318. Thôn Vàng Bạc (97): ... Nhịn vậy.
319. Thôn Vàng Bạc (kết thúc)
320. Khu Vực An Toàn: "Tôi sẽ đi tìm cậu."
321. Khu Vực An Toàn (2): Mặt nạ sát thủ.
322. Khu Vực An Toàn (3): 100% năng lượng.
323. Khu Vực An Toàn - Kinh Đô Hoan Lạc (1): Áo choàng đã rơi, lại chưa rơi hẳn.
324. Khu Vực An Toàn - Kinh Đô Hoan Lạc (2)
325. Khu Vực An Toàn - Kinh Đô Hoan Lạc (3)
326. Khách Sạn Tránh Tai Ương (1): Chào mừng đến với Khách Sạn Tránh Tai Ương!
327. Khách Sạn Tránh Tai Ương (2)
328. Khách Sạn Tránh Tai Ương (3)
329. Khách Sạn Tránh Tai Ương (4)
330. Khách Sạn Tránh Tai Ương (5): Tôi sẽ giữ gìn nó.
331. Khách Sạn Tránh Tai Ương (6): Không ai lúc đi làm lại không trốn việc.
332. Khách Sạn Tránh Tai Ương (7)
333. Khách Sạn Tránh Tai Ương (8): Có người đang gõ cửa phòng tôi, cứu tôi với!
334. Khách Sạn Tránh Tai Ương (9)
335. Khách Sạn Tránh Tai Ương (10): Đó thật sự là do nhảy lầu ư?
336. Khách Sạn Tránh Tai Ương (11)
337. Khách Sạn Tránh Tai Ương (12): Tôi đã lừa ngài.
338. Khách Sạn Tránh Tai Ương (13): Thứ thật sự bị nguyền rủa, là...
339. Khách Sạn Tránh Tai Ương (14): Người trong cặp.
340. Khách Sạn Tránh Tai Ương (15): Vị khách đầu tiên thành công rời khỏi.
341. Khách Sạn Tránh Tai Ương (16): Nguyên nhân thuê phòng: Xem trang web
342. Khách Sạn Tránh Tai Ương (17): Camera giám sát trực tiếp.
343. Khách Sạn Tránh Tai Ương (18): "Tôi sẽ bảo vệ chị."
344. Khách Sạn Tránh Tai Ương (19): Tôi tới trước.
345. Khách Sạn Tránh Tai Ương (20): Lên tầng cao nhất, đừng có tới muộn.
346. Khách Sạn Tránh Tai Ương (21): Cậu thuộc về tôi.
347. Khách Sạn Tránh Tai Ương (22): Yêu cầu của tôi chỉ có vậy.
348. Khách Sạn Tránh Tai Ương (23): Tôi sẽ làm nhanh một chút.
349. Khách Sạn Tránh Tai Ương (24): Chẳng lẽ tôi lại để cậu về một mình?
350. Khách Sạn Tránh Tai Ương (25): Vị khách trên tầng cao nhất.
351. Khách Sạn Tránh Tai Ương (26): Chặn cửa phòng.
352. Khách Sạn Tránh Tai Ương (27): Chị không khống chế được ngẩng lên.
353. Khách Sạn Tránh Tai Ương (28): Không kịp nữa rồi.
354. Khách Sạn Tránh Tai Ương (29): Ai có mắt đều nhìn ra được chị có vấn đề.
355. Khách Sạn Tránh Tai Ương (30)
356. Khách Sạn Tránh Tai Ương (31)
357. Khách Sạn Tránh Tai Ương (32): Cậu nhớ phải giữ lời.
358. Khách Sạn Tránh Tai Ương (33): Đóng cửa lại!!!
359. Khách Sạn Tránh Tai Ương (34)
360. Khách Sạn Tránh Tai Ương (35): Cô đúng là rất thích mách lẻo.
361. Khách Sạn Tránh Tai Ương (36): Góc nhìn của nạn nhân.
362. Khách Sạn Tránh Tai Ương (37): Nhưng nó không muốn giết chúng ta.
363. Khách Sạn Tránh Tai Ương (38): Có nên giơ tay ôm lại không?
364. Khách Sạn Tránh Tai Ương (39): Trên lưng.
365. Khách Sạn Tránh Tai Ương (40): Đừng chạm vào mấy thứ bẩn thỉu.
366. Khách Sạn Tránh Tai Ương (41)
367. Khách Sạn Tránh Tai Ương (42): Phương pháp kiếm nhiều tiền.
368. Khách Sạn Tránh Tai Ương (43): Sau đó, tôi hóa thành lệ quỷ.
369. Khách Sạn Tránh Tai Ương (44): Ác giả không có ác báo.
370. Khách Sạn Tránh Tai Ương (45): Người sợ mà quỷ cũng sợ.
371. Khách Sạn Tránh Tai Ương (46): Không cần biết là chuyện gì, ăn trước đã.
372. Khách Sạn Tránh Tai Ương (47)
373. Khách Sạn Tránh Tai Ương (48)
374. Khách Sạn Tránh Tai Ương (49): Chị có thể rời khỏi đây.
375. Khách Sạn Tránh Tai Ương (50)
376. Khách Sạn Tránh Tai Ương (51): Vị khách mới.
377. Khách Sạn Tránh Tai Ương (52): Ai cho mày cái quyền vênh váo vậy?
378. Khách Sạn Tránh Tai Ương (53): Nợ tình.
379. Khách Sạn Tránh Tai Ương (54): "Anh đang nói dối".
380. Khách Sạn Tránh Tai Ương (55): Ghét thì cứ nói.

252. Thôn Vàng Bạc (31): Đây không phải cảm giác khi chạm vào cá.

514 98 3
By Memory_Land

Edit: Ry

Không ổn.

Rất không ổn.

Đám người này quá bất thường, đống cá thơm lừng kia cũng bất thường. Họ lén lút theo dõi, bị phát hiện mà đám dân làng này còn thân thiện mời họ "cùng hưởng mỹ thực" lại càng bất thường ---

Rõ ràng những logic rất mạch lạc trong đầu, trực giác được bồi dưỡng qua vô số phó bản, kinh nghiệm nhiều năm cũng không ngừng hét lên với họ rằng nguy hiểm, mau chạy đi.

Nhưng chỉ cần một câu, họ đã mất bản năng chống cự, không hề muốn chạy trốn.

Trong vài giây lưỡng lự đó, cán cân đã hoàn toàn nghiêng về một bên.

Muốn...

Ăn cá.

Lời mời của ông Lý là thứ họ không thể từ chối.

Những con cá nằm trong lưới kia, dưới ánh trăng ánh lên từng gợn sóng lấp lánh, giống như một núi châu báu dụ dỗ kẻ tham lam, để họ không thể chống cự.

Giống lũ trẻ bị tiếng sáo ma dụ dỗ, từng bước từng bước tiến lên trước, ra khỏi bụi cỏ đang che giấu mình.

Ba người xuất hiện trước mặt dân làng.

Nhóm thôn dân có vẻ nghi ngờ trước con số này.

Bọn họ hoài nghi nhìn về phía bụi cỏ rậm rạp, ông Lý cũng nói: "Các vị còn ai nữa không?"

Tất cả im lặng.

Tiểu Cao cắn chặt lưỡi, vị tanh của máu lan ra khiến chị tỉnh táo hơn đôi chút, dùng lí trí cuối cùng đáp lời, không để Nguyên Dục Tuyết bị liên lụy: "... Không."

Hai người kia đương nhiên không phản bác, coi như đồng ý với chị.

Dân làng có câu trả lời mới thu hồi ánh mắt.

Nhìn ba người kia lại gần, từng khuôn mặt thản nhiên không gợn sóng bỗng nở ý cười đáng sợ.

Trông như những bức tượng thạch cao được đục ra nụ cười cứng ngắc.

Nhưng ít nhiều cũng thể hiện được chút "thân thiện".

Bại lộ cũng không bị công kích, nhận thức kì lạ này khiến các người chơi yên tâm hơn một chút, sự bài xích không ngừng kêu gào trong lòng cũng dần lắng xuống.

Đôi mắt thẳng thừng nhìn chằm chằm vào bầy cá mới được đánh bắt kia.

Theo chỉ dẫn của dân làng, tất cả cùng nhau ngồi trên bờ. Xen kẽ giữa người chơi đều là thôn dân, mà trước mặt họ là những con cá trong suốt thỉnh thoảng lại quẫy đuôi.

"Nội tạng" đỏ quạch tích tụ ở phần bụng cá trước đó khiến người chơi buồn nôn, lúc này trở nên ngon miệng vô cùng.

Họ cứ thế ngồi vòng quanh cái lưới đánh cá, không cần đệm gì, ngồi thẳng trên mặt đất ướt át.

Ngay cả Âu Phục - chuyên gia bắt bẻ cũng không nói gì ngồi xuống.

Vạt áo vét nghiêm chỉnh bị ngồi đè lên, dính đầy bùn đất, gã lại không đếm xỉa, chỉ chăm chăm vào đống cá như đang kiềm chế ham muốn nào đó.

Loại kiềm chế này cũng không duy trì được lâu, vì chớp mắt sau, khi tất cả đã ngồi xuống, ông Lý vô cùng thành kính dập đầu với dòng sông rồi ngồi dậy tuyên bố.

"Bắt đầu thôi." Ông ta nói: "Đây là thần ban cho chúng ta, thần đã vô tư chia sẻ tế phẩm của mình."

Thật khó để tin từ miệng một dân quê chân chất như ông Lý lại có thể thốt ra những lời nho nhã, tràn đầy tín ngưỡng sùng bái này.

Ông ta vừa dứt lời, đám thôn dân cũng mở miệng.

Những con người như rối gỗ ấy, lần đầu tiên lên tiếng trong đêm nay. Họ đồng thanh lặp lại lời ông Lý nói, ánh mắt thành kính nóng bỏng nhìn đồ ăn trước mắt, âm thanh tràn đầy xúc động:

"Là tế phẩm thần chia sẻ cho chúng ta!"

Tất cả nói xong, bỗng đồng loạt nhìn sang người chơi.

Đám Âu Phục không lặp lại.

Trên mặt các thôn dân vẫn là nụ cười cứng đờ, nhưng đôi mắt đã để lộ tử khí, lạnh lẽo vô cảm, nhìn thẳng vào họ.

Khi mà tất cả nhìn ba người, cả ba lại chỉ nhìn chằm chằm vào lưới đánh cá, cảm giác bài xích và dị dạng đương nhiên sẽ càng rõ ràng.

Cuối cùng Cửa Sổ cũng chịu dời mắt khỏi mấy con cá, để ý thấy người chung quanh quỷ dị nhìn mình chằm chằm như vậy cũng không sợ.

Y chỉ hơi ngây ra vài giây, sau đó khó hiểu hỏi họ:

"Chúng tôi phải làm gì à?"

"Trước khi dùng bữa phải cảm tạ thần linh."

Ông Lý cũng giải đáp cho y, nói rất trịnh trọng.

Cửa Sổ lập tức lặp lại: "Cảm ơn thần đã chia sẻ tế phẩm của ngài cho chúng tôi."

Dân làng dời mắt, chuyển sang nhìn Âu Phục và Tiểu Cao.

Âu Phục và Tiểu Cao cũng hết sức dứt khoát lặp lại.

Thái độ phối hợp cuối cùng cũng khiến đám thôn dân ngưng nhìn chằm chằm, tỏ rõ có thể bắt đầu dùng cơm.

Món chính hiển nhiên là mấy con cá vừa đánh bắt dưới sông này.

Các người chơi tưởng là sẽ lại được thấy cảnh giống như ở trước cửa nhà ông Lý --- Bà dì sẽ luộc đống cá này trong nồi, sau đó phân cho từng người.

Nhưng những gì họ được trải qua hiển nhiên hoàn toàn khác với tưởng tượng.

Đừng nói là nấu canh, còn chẳng ai tiến tới chia cá.

Mỗi người cúi xuống cầm một con, thò tay tóm con ở gần mình nhất.

Lũ cá như đã chết kia, bị chạm vào mới có chút phản ứng sinh động.

Chúng kịch liệt nảy lên trong tay thôn dân, nhưng vẫn bị tóm chặt.

Sau đó, một người dứt khoát cắn phập vào thân cá trong suốt.

Thịt cá không được nấu đáng lẽ sẽ rất dai, nhưng vào miệng người kia lại như tan chảy.

Hàm răng hắn đâm vào thịt cá, lập tức chọc thủng một đường, máu tươi nóng hổi chảy ra từ vết rách, còn càng chảy càng nhiều.

Máu nhiễm đỏ răng của dân làng, nhanh chóng nhoe nhoét đầy tay, biến thành chất keo sền sệt, lại bị lòng bàn tay hòa tan, trượt xuống theo cánh tay, chảy vào quần áo đẫm nước sông, rồi nhuộm màu từng vũng nước đọng.

Lượng máu chảy như vậy đã vượt quá thể tích một con cá có thể chứa, lại vẫn đang tiếp tục chảy, nhanh chóng làm ướt nửa người họ, khiến dân làng như ngâm mình trong ao máu.

Thịt cá vẫn có độ dai nhất định, lại bị dễ dàng xé xuống bởi những hàm răng bình thường.

Mỗi người ngậm một miếng thịt lớn trong miệng, bắt đầu ngấu nghiến, mắt lại vẫn nhìn chằm chằm cá trước mặt, dường như đã nghĩ xong con tiếp theo nên ăn như thế nào.

Tiếng nhai nuốt, tiếng thịt bị xé rách, còn có đống máu chảy không ngừng và mùi tanh nồng hoàn toàn chiếm lĩnh không gian.

Dù có gió thì cũng không thể thổi tan được mùi ở nơi này.

Thứ mùi tanh đó liên tục len lỏi vào khứu giác của người chơi.

Một mặt, đáng lẽ họ phải rất bài xích.

Cái kiểu ăn lông ở lỗ, cứ thế cắn chết một con cá, có nhìn thế nào cũng thấy ghê, làm ai cũng sợ.

Nhưng mặt khác, máu trong người họ dường như sôi dần, miệng không ngừng bài tiết chất dịch, bị "mùi hương" kích thích cho không thể phản kháng, kích động tới nỗi ngón tay cũng run rẩy. Thế là cả ba tiến tới, mỗi người cầm một con cá.

Cá nằm trong tay, không ngừng quẫy đuôi, nhưng có làm thế nào cũng không thể giãy ra khỏi bàn tay đang tóm chặt mình.

Thật kì lạ, thứ xúc giác đang truyền đạt lại không phải là thân cá lạnh lẽo, hay là đống vảy cá mỏng vẫn còn ươn ướt, mà là một cảm giác rất ấm mềm.

Như thể thứ họ đang cầm trong tay là da của con người.

Continue Reading

You'll Also Like

704 60 14
√ Tên hán việt: Truy nam nhân hoàng bì thư. √ Tác giả: Tự Thoại. √ Số chương: 14 chương. √ Trạng thái: Đã hoàn thành. √ Hậu kỳ: The Konbini. √ Tiến đ...
61.4K 9.1K 96
Tên truyện: Có lẽ tôi không còn là người nữa Tác giả: Thương Hải Do Lam Editor: Bloody221166 Tình trạng: Raw (Hoàn 168c) Edit...
12.3K 1.2K 24
Tóc bạc hà (Mẫn Doãn Kỳ) x Bảo bảo (Kim Thạc Trân) Đoản văn, tình tiết nhanh Author: Lea Des: Gun Beta: Ves 4/12/2020 ❤
2.2K 237 31
游戏加载中 - 龙柒 Tên Hán Việt: Du hí gia tái trung Tác giả: Long Thất Thể loại: Đam mỹ, Hiện đại, Tình cảm, Vô hạn lưu, Trò chơi, HE. Edit: Myself Tình trạ...