【1-208】Sau khi mất trí nhớ bạ...

Por Chindechilla

160K 16.1K 3.7K

Tác giả: Thiếp Tại Sơn Dương 妾在山阳 Tên gốc: 失忆后多了的前男友 Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Cận đại, Hiện đại, HE, Tì... Más

Giới thiệu
Chương 1: Xe lửa
Chương 2: Kẻ giết người
Chương 3: Thợ khâu xác chết
Chương 4: Cấp A
Chương 5: Em gái
Chương 6: Bùa đỏ
Chương 7: Quyết liệt
Chương 8: Trước khi đến trạm
Chương 9: Thẩm vấn
Chương 10: Phân biệt tương ứng
Chương 11: Tạ Văn Từ
Chương 12: Hồ Tình Nhân
Chương 13: Ngôi nhà ma ám
Chương 14: Alice
Chương 15: Tinh Vân livestream
Chương 16: Tần gia
Chương 17: Đoàn tụ
Chương 18: Định mệnh
Chương 19: Tai nạn
Chương 20: Tòa nhà kiểu phương Tây
Chương 21: Gọi linh
Chương 22: Lạc Hưng Ngôn
Chương 23: Không quen thuộc
Chương 24: Hôn lễ
Chương 25: Xung hỉ
Chương 26: Cuộc gặp gỡ lãng mạn
Chương 27: Khách sạn
Chương 28: Chân tướng
Chương 29: Video
Chương 30: Diễn đàn
Chương 31: Jeremiel
Chương 32: Nhập học
Chương 33: Kế hoạch báo thù
Chương 34: Người nghe kể chuyện (1)
Chương 35: Người nghe kể chuyện (2)
Chương 36: Người nghe kể chuyện (3)
Chương 37: Người nghe kể chuyện (4)
Chương 38: Người nghe kể chuyện (5)
Chương 39: Người nghe kể chuyện (6)
Chương 40: Người nghe kể chuyện (7)
Chương 41: Người nghe kể chuyện (8)
Chương 42: Người nghe kể chuyện (9)
Chương 43: Người nghe kể chuyện (10)
Chương 44: Người nghe kể chuyện (11)
Chương 45: Người nghe kể chuyện (12)
Chương 46: Người nghe kể chuyện (13)
Chương 47: Người nghe kể chuyện (14)
Chương 48: Người nghe kể chuyện (15)
Chương 49: Người kể chuyện (1)
Chương 50: Người kể chuyện (2)
Chương 51: Người kể chuyện (3)
Chương 52: Người kể chuyện (4)
Chương 53: Người kể chuyện (5)
Chương 54: Người kể chuyện (6)
Chương 55: Người kể chuyện (7)
Chương 56: Người kể chuyện (8)
Chương 57: Người kể chuyện (9)
Chương 58: Người kể chuyện (10)
Chương 59: Người kể chuyện (11)
Chương 60: Người kể chuyện (12)
Chương 61: Người kể chuyện (13)
Chương 62: Người kể chuyện (14)
Chương 63: Người kể chuyện (15)
Chương 64: Người trong câu chuyện (1)
Chương 65: Người trong câu chuyện (2)
Chương 66: Người trong câu chuyện (3)
Chương 67: Người trong câu chuyện (4)
Chương 68: Người trong câu chuyện (5)
Chương 69: Người trong câu chuyện (6)
Chương 70: Người trong câu chuyện (7)
Chương 71: Người trong câu chuyện (8)
Chương 72: Người trong câu chuyện (9)
Chương 73: Người trong câu chuyện (10)
Chương 74: Người trong câu chuyện (11)
Chương 75 + 76: Người trong câu chuyện (12) + (13)
Chương 77 + 78: Người trong câu chuyện (14) + (15)
Chương 79: Quan chấp hành
Chương 80: Đảo Bướm
Chương 81: 《 Bài đọc bí mật 》
Chương 82: Xe buýt số 13
Chương 83: Tòa nhà sản phụ khoa
Chương 84: Phong thư
Chương 85: Dị năng giả
Chương 86: Công hội
Chương 87: Tiệc chào mừng
Chương 88: Rơi
Chương 89: Tạm biệt
Chương 90: Quỷ Mẫu
Chương 91 + 92: Sống chết cũng là chuyện lớn (1) + (2)
Chương 93 + 94: Sống chết cũng là chuyện lớn (3) + (4)
Chương 95 + 96: Sống chết cũng là chuyện lớn (5) + (6)
Chương 97 + 98: Sống chết cũng là chuyện lớn (7) + (8)
Chương 99 + 100: Sống chết cũng là chuyện lớn (9) + (10)
Chương 101 + 102: 《 Thành Phố Kỳ Lạ 》(1) + (2)
Chương 103 + 104: 《 Thành Phố Kỳ Lạ 》(3) + (4)
Chương 105: 《 Thành Phố Kỳ Lạ 》(5)
Chương 106: 《 Thành Phố Kỳ Lạ 》(6)
Chương 107: 《 Thành Phố Kỳ Lạ 》(7)
Chương 108: 《 Thành Phố Kỳ Lạ 》(8)
Chương 109: 《 Thành Phố Kỳ Lạ 》(9)
Chương 110: 《 Thành Phố Kỳ Lạ 》(10)
Chương 111: 《 Thành Phố Kỳ Lạ 》(11)
Chương 112: 《 Thành Phố Kỳ Lạ 》(12)
Chương 113: 《 Thành Phố Kỳ Lạ 》(13)
Chương 114: 《 Thành Phố Kỳ Lạ 》(14)
Chương 115: 《 Thành Phố Kỳ Lạ 》(15)
Chương 116: 《 Thành Phố Kỳ Lạ 》(16)
Chương 117: 《 Thành Phố Kỳ Lạ 》(17)
Chương 118:《 Thành Phố Kỳ Lạ 》(18)
Chương 119:《 Thành Phố Kỳ Lạ 》(19)
Chương 120:《 Thành Phố Kỳ Lạ 》(20)
Chương 121:《 Thành Phố Kỳ Lạ 》(21)
Chương 122:《 Thành Phố Kỳ Lạ 》(22)
Chương 123:《 Thành Phố Kỳ Lạ 》(23)
Chương 124:《 Thành Phố Kỳ Lạ 》(24)
Chương 125:《 Thành Phố Kỳ Lạ 》(25)
Chương 126:《 Thành Phố Kỳ Lạ 》(26)
Chương 127:《 Thành Phố Kỳ Lạ 》(27)
Chương 128:《 Thành Phố Kỳ Lạ 》(28)
Chương 129:《 Thành Phố Kỳ Lạ 》(29)
Chương 130:《 Thành Phố Kỳ Lạ 》(30)
Chương 131: Ra ngoài
Chương 132: Cây bút chuyện xưa
Chương 133: Top 10 quan chấp hành
Chương 134: Thư mời nhập học
Chương 135: Cấy ghép dị giáo
Chương 136: Học sinh chuyển trường
Chương 137: Cháo
Chương 138: Khởi hành
Chương 139: Hải Thành
Chương 140: Gia Đình
Chương 141: Đến cảng
Chương 142: Phân lớp
Chương 143: Kiểm tra
Chương 144: Ninh gia
Chương 145: Kết quả
Chương 146: Chuyển lớp
Chương 147: Phân phòng
Chương 148: Nhẫn
Chương 149: Năng lượng
Chương 150: Bảng biểu
Chương 151: Giáo viên hướng dẫn
Chương 152: Rừng Rậm Sương Mù
Chương 153: Diệp Vẫn
Chương 154:【 Làng Cổ Dạ Khóc 】(1)
Chương 155:【 Làng Cổ Dạ Khóc 】(2)
Chương 156:【 Làng Cổ Dạ Khóc 】(3)
Chương 157:【 Làng Cổ Dạ Khóc 】(4)
Chương 158:【 Làng Cổ Dạ Khóc 】(5)
Chương 159:【 Làng Cổ Dạ Khóc 】(6)
Chương 160:【 Làng Cổ Dạ Khóc 】(7)
Chương 161:【 Làng Cổ Dạ Khóc 】(8)
Chương 162:【 Làng Cổ Dạ Khóc 】(9)
Chương 164:【 Làng Cổ Dạ Khóc 】(11)
Chương 165:【 Làng Cổ Dạ Khóc 】(12)
Chương 166:【 Làng Cổ Dạ Khóc 】(13)
Chương 167:【 Làng Cổ Dạ Khóc 】(14)
Chương 168:【 Làng Cổ Dạ Khóc 】(15)
Chương 169:【 Làng Cổ Dạ Khóc 】(16)
Chương 170:【 Làng Cổ Dạ Khóc 】(17)
Chương 171:【 Làng Cổ Dạ Khóc 】(18)
Chương 172:【 Làng Cổ Dạ Khóc 】(19)
Chương 173:【 Làng Cổ Dạ Khóc 】(20)
Chương 174:【 Làng Cổ Dạ Khóc 】(21)
Chương 175:【 Làng Cổ Dạ Khóc 】(22)
Chương 176:【 Làng Cổ Dạ Khóc 】(23)
Chương 177:【 Làng Cổ Dạ Khóc 】(24)
Chương 178:【 Làng Cổ Dạ Khóc 】(25)
Chương 179: Giải thích
Chương 180: Dịu dàng
Chương 181: Trở lại trường học
Chương 182: Thẻ vàng
Chương 183: Thiếu phu nhân
Chương 184: Dị hóa
Chương 185: Tự hủy
Chương 186: Người điều hành thứ năm
Chương 187: Mê hoặc
Chương 188: Đứng đầu
Chương 189: Trải nghiệm
Chương 190:【 Bảo tàng Tín Ngưỡng 】(1)
Chương 191:【 Bảo tàng Tín Ngưỡng 】(2)
Chương 192:【 Bảo tàng Tín Ngưỡng 】(3)
Chương 193:【 Bảo tàng Tín Ngưỡng 】(4)
Chương 194:【 Bảo tàng Tín Ngưỡng 】(5)
Chương 195:【 Bảo tàng Tín Ngưỡng 】(6)
Chương 196:【 Bảo tàng Tín Ngưỡng 】(7)
Chương 197:【 Bảo tàng Tín Ngưỡng 】(8)
Chương 198:【 Bảo tàng Tín Ngưỡng 】(9)
Chương 199:【 Bảo tàng Tín Ngưỡng 】(10)
Chương 200:【 Bảo tàng Tín Ngưỡng 】(11)
Chương 201:【 Bảo tàng Tín Ngưỡng 】(12)
Chương 202:【 Bảo tàng Tín Ngưỡng 】(13)
Chương 203:【 Bảo tàng Tín Ngưỡng 】(14)
Chương 204:【 Bảo tàng Tín Ngưỡng 】(15)
Chương 205:【 Bảo tàng Tín Ngưỡng 】(16)
Chương 206:【 Bảo tàng Tín Ngưỡng 】(17)
Chương 207:【 Bảo tàng Tín Ngưỡng 】(18)
Chương 208:【 Bảo tàng Tín Ngưỡng 】(19)

Chương 163:【 Làng Cổ Dạ Khóc 】(10)

498 58 7
Por Chindechilla

Quản Thiên Thu rõ ràng nói: "Ý của anh là, những đứa trẻ dị dạng chỉ xuất hiện vào ban đêm kia?"

"Ừ, đúng vậy." Thạch Thấp gật đầu: "Anh rất nhạy cảm với thịt người. Anh có thể xác nhận rằng hỉ hoàn được làm từ thịt trẻ em. Rất có thể, đó là một đứa trẻ dị dạng đến từ Làng cổ Dạ Khóc. Tuy nhiên, hỉ hoàn cũng bỏ thêm những thứ khác vào trong đó, chúng ta cần biết các vật liệu và quy trình cụ thể trước khi có thể tạo ra chúng."

Người đàn ông đầu trọc lập tức đứng dậy: "Tôi đi hỏi dân làng xem bây giờ làm hỉ hoàn như thế nào!"

Miêu Nham ngăn anh ta lại và nói: "Không, chờ đã. Theo quan sát của tôi, những đứa trẻ dị dạng là điều cấm kỵ ở Làng cổ Dạ Khóc. Nếu cậu nhắc đến điều này với bọn họ, cậu chắc chắn sẽ bị đánh! Sẽ rất tệ nếu cậu kinh động đến tộc trưởng."

Mọi người rùng mình khi nghĩ đến chiếc chuông trong tay tộc trưởng. Từ khả năng thôi miên điểm cố định của phó bản cấp A+, lúc đó chỉ có Quản Thiên Thu mới có thể tỉnh táo.

Thạch Thấp liếc nhìn mọi người và nảy ra một ý tưởng: "Chúng ta không thể biết hỉ hoàn đã làm gì từ miệng dân làng. Có lẽ chúng ta có thể biết điều đó từ giấc mơ của họ."

Miêu Nham cau mày: "Ý anh là đọc giấc mơ của dân làng? Nhưng anh Thạch, không ai trong chúng ta ở đây có khả năng này. 【Bạch Nhật Mộng】 của công hội Queen quả thực có khả năng này, nhưng hắn không có ở đây, ngay cả khi hiện tại hắn ở đây, họ cũng là kẻ thù của chúng ta."

Vương Thấu trợn mắt khi nghĩ đến dị năng giả cấp A của công hội Queen: "Lão già đó thật kinh tởm. Hắn kiếm tiền bằng cách đánh cắp giấc mơ của người khác và bán quyền riêng tư. Ông ta cũng khét tiếng như anh Thạch của chúng ta... Khụ khụ khụ họ nổi tiếng giống nhau."

Thạch Thấp ném một hạt lạc vào hắn: "Cậu cho rằng tôi là kẻ ngốc sao?!"

Vương Thấu: "Uuuuuuuuuuuuuuu Anh Thạch, em sai rồi."

Diệp Sanh đột nhiên tham gia vào cuộc trò chuyện của họ: "Dị năng của 【Bạch Nhật Mộng】 là gì?"

Quản Thiên Thu giải thích: "【Bạch Nhật Mộng】 là một dị năng giả cấp A của công hội Queen, và ông ta cũng là người đứng đầu được sắp xếp dẫn đầu của công hội bọn họ để khám phá Làng cổ Dạ Khóc. Dị năng của ông ta là đánh cắp những giấc mơ và được gọi là 【Bạch Nhật Mộng】."

Thạch Thấp bị 【Bạch Nhật Mộng】 lừa, tức giận đập bàn: "Sao em lại gọi hắn một cách dễ nghe như vậy làm gì! Lão ta chỉ là một tên trộm!"

Diệp Sanh thấp giọng lặp lại bốn chữ: "Kẻ trộm giấc mơ?"

Quản Thiên Thu nói: "Đúng vậy, khi gặp 【Bạch Nhật Mộng】, đừng nhận bất cứ thứ gì lão đưa cho cậu. Trước khi đi ngủ, cậu cũng phải chú ý xem đầu giường có vật gì lạ không. Lão có thể dùng đồ tự chế để nhìn vào những giấc mơ của cậu. Và giấc mơ của mọi người luôn tiết lộ sự riêng tư nào đó của họ."

Thạch Thấp bất mãn nói: "Sao lại nhắc đến hắn? Lão tặc này còn chưa tìm được đường vào."

Quản Thiên Thu thở dài: "Em chỉ cảm thán một chút, nếu có 【Bạch Nhật Mộng】, có lẽ chúng ta có thể trực tiếp đọc được giấc mơ của Mạnh Lương. Đã như vậy, huống chi là việc thực hành làm đèn lồng hỉ hoàn, có lẽ chúng ta còn có thể nhìn thấy đám cưới thì sao? Cùng với cảnh tượng ngày hôm đó? Đừng quên, năm ngày sống sót của chúng ta đều là để chờ ngày cưới và giết chết tổ tiên Mạnh gia khi họ xuất hiện."

Miêu Nham cười khổ: "Đây là nhiệm vụ của chúng ta ở đây, sao có thể quên được?"

Thạch Thấp nói: "Được rồi, chúng ta dừng lại đi đã. Trọng tâm bây giờ là sống sót. Chúng ta phải chế tạo đủ những viên hỉ hoàn. Nếu không thể hỏi dân làng cách làm —— chúng ta nên làm gì?"

Nói xong, ánh mắt gã lại rơi vào người Ninh Vi Trần.

Một nhóm người đi theo gã và nhìn qua.

Ninh Vi Trần khẽ mỉm cười, không để ý tới bọn họ.

"..." Sau đó một đám người lại lần nữa hướng sự chú ý về phía Diệp Sanh.

Cho dù có bao nhiêu địa điểm kỳ lạ ở Làng cổ Dạ Khóc, vấn đề cấp bách nhất trước mắt họ chính là số lượng hỉ hoàn.

Diệp Sanh suy nghĩ một lúc rồi bình tĩnh nói: "Dù là trang trí đèn lồng hay cho uống viên hỉ hoàn, đều là người ngoài làm, dân làng tránh xa như rắn bò cạp. Những đứa trẻ dị tật là nỗi xấu hổ cho nhà họ Mạnh, và cả gia tộc họ. Dân làng chán ghét chúng đồng thời cũng sợ hãi chúng. Vào nửa đêm, mọi ngôi nhà đều đóng cửa và tắt đèn. Vào ban đêm, hàng ngàn màn sương đen lơ lửng giữa tòa nhà màu đỏ. Liệu có một loại khả năng hay không, đó là sự oán giận của đứa trẻ dị dạng bị lột da và cắt da, và cái chết của chúng nó tạo ra những oán niệm khi chết oan uổng."

Mọi người đều choáng váng.

Quản Thiên Thu hai mắt sáng lên, nói: "Đúng vậy, có thể lắm. Những oán hận này sẽ xâm nhập vào đầu dân làng khi bọn họ đang ngủ và tra tấn họ. Dân làng cho rằng đó là "cơn ác mộng" nên liền làm ra lưới bắt giữ ác mộng."

Thạch Thấp sờ sờ cằm: "Ý của cậu là, chúng ta không cần phải đi tới dân làng cướp đi giấc mơ của bọn họ, mà có thể chờ đợi những đứa trẻ dị dạng rơi vào giấc mơ?"

"Ý nghĩ này không sai." Vương Thấu nói: "Từ trong trí nhớ của đứa bé dị dạng, chúng ta có thể lấy được phương pháp làm hỉ hoàn và giấy da người, nhưng điều này có quá mạo hiểm không? Lỡ như chúng nó rơi vào giấc mơ và giết người thì sao?" Ai dám tháo chiếc lưới bắt giữ giấc mơ ở Làng cổ Dạ Khóc xuống và bắt đầu một cuộc mạo hiểm?

Diệp Sanh bình tĩnh nói: "Ở đây không phải có 【Tuyệt Đối Thanh Tỉnh】 sao?"

Mọi người: "..."

Mọi người đột nhiên phản ứng —— đúng thế! Có chị Quản! Dị năng của chị Quản có thể vượt qua những giấc mơ vu cổ, không thể nào chị ấy có thể lạc vào giấc mơ được!

Quản Thiên Thu do dự gật đầu nói: "Được rồi, tối nay tôi sẽ tháo Dream Catcher ở đầu giường, chờ bọn họ ngủ say."

Diệp Sanh nói thêm: "Hiện tại chỉ còn lại 190 viên hỉ hoàn, ngày mai cũng không đủ, cho nên tối nay tôi phải bắt một đứa bé dị dạng để sau này dùng."

Những người trong công hội King đều tin vào điều này và họ không nghĩ rằng việc bắt một đứa trẻ, lột da và cạo thịt có gì sai trái. Vì thế mọi người ngồi quanh bàn và thảo luận về vấn đề đó mà không hề có gánh nặng tâm lý nào.

"Bật đèn để thu hút những đứa trẻ dị dạng, nhưng bật đèn cũng sẽ thu hút người giấy. Mặc dù những đứa trẻ dị dạng không được coi là con người ở Làng cổ Dạ Khóc nhưng người giấy là vật thiêng liêng không thể chạm vào."

Thạch Thấp dùng ngón tay chỉ vào bàn và nở một nụ cười bí ẩn: "Cậu đã quên dị năng của tôi rồi à? Tôi có thể triệu hồi chúng sau khi tắt đèn."

Vương Thấu chợt nhận ra: "Dị năng của anh Thạch là 【Gọi Xác】. Và trong đó có một nhánh nhỏ là để dụ trẻ sơ sinh. Khi một đứa trẻ vừa mới sinh ra, dương khí của nó không mạnh lắm. Anh Thạch có thể dụ dỗ đứa trẻ đến cửa sau khi tắt đèn."

Quản Thiên Thu gật đầu: "Vậy tối nay, Thạch Thấp, đầu tiên anh bắt một đứa trẻ dị dạng để sau này sử dụng. Em sẽ tháo Dream Catcher, đợi oán niệm đi vào giấc mộng. Sau khi hiểu rõ quá trình tạo ra hỉ hoàn và giấy da người, trong ba ngày tới chúng ta sẽ phải giải quyết vấn đề nguyên liệu, thế thôi."

Miêu Nham âm thầm thở phào nhẹ nhõm, vấn đề hỉ hoàn không đủ đã được giải quyết, cuối cùng cô cũng không còn lo lắng ngày mai mình sẽ phải hy sinh.

Lão đầu trọc cũng toát mồ hôi: "Vậy thì tốt rồi, không cần hy sinh ai cả."

Thạch Thấp nói: "Việc sống sót năm ngày đã giải quyết xong, bây giờ chúng ta bắt đầu nghĩ cách đối phó với tổ tiên Mạnh gia vào ngày thứ năm hắn xuất hiện."

Quản Thiên Thu nói: "Còn có tộc trưởng, chuông trượng của tộc trưởng cũng cần phải giải quyết."

Miêu Nham nhìn mọi người rồi nói: "Chúng ta thử nói chuyện lại với dân làng xem sao?"

Đề xuất của cô nhanh chóng nhận được sự đồng tình của mọi người.

Một vài người chia ra và trò chuyện với dân làng trước khi ăn.

Các học sinh của Học viện Quân sự số 1 chứng kiến ​​tất cả những điều này đã hoàn toàn quỳ gối. Sau khi phòng phát sóng trực tiếp của Diệp Sanh bị cấm chat. Có người ngứa ngáy, khó chịu giữ lời nói trong lòng. Cuối cùng, ai đó đã tạo ra một nhóm và mọi người dường như đã tìm thấy đích đến của mình và đổ xô đến đó. Lịch sử trò chuyện của họ đã lật qua hàng nghìn trang trong một ngày.

Lúc đầu, họ đều phàn nàn về sự kém hiệu quả của Diệp Sanh, những người trong công hội King thậm chí có thể giành chiến thắng với chó, sau đó, sau khi Diệp Sanh suy luận ra chìa khóa cho việc không có đủ nguyên liệu, họ bắt đầu phàn nàn về sự may mắn của Diệp Sanh. Nếu không có Thái tử, bây giờ cậu đã bị Thạch Thấp giết chết ở đó rồi.

Đợi đến bây giờ mới thấy một nhóm người ngồi vào bàn suy đoán, thảo luận, phân tích từng bước một.

Sau một hồi im lặng, một nhóm người đang trò chuyện nói chuyện với giọng điệu phức tạp.

【 Thật sự không có người nương tay, không có thánh mẫu, không có hèn nhát, không có kẻ ngu ngốc mà giật mình. 】

【 Làng cổ Dạ Khóc thực sự đáng sợ. Những hình người bằng giấy, những đứa trẻ dị dạng, những viên thịt người, những chiếc đèn da người, nếu bạn cho tôi vào đó, tôi sẽ sợ chết khiếp. Hôm qua, nữ quỷ dán cả người treo trên cửa sổ, vẻ mặt của bọn họ cũng không thấy có chút thay đổi nào. 】

【 Còn có cho rắn ăn, làm đèn lồng, chỉ hai việc này thôi cũng có thể gây ra vô số "tai nạn" cho tôi và đồng đội. Nhưng không ai trong số họ mắc sai lầm. 】

【 Đây có phải là dị năng giả cấp cao không? Táo bạo và cẩn thận, quyết đoán, kỹ năng phân tích mạnh mẽ và khả năng thu thập thông tin mạnh mẽ. 】

Những người trò chuyện trong nhóm đều là học sinh các lớp sau. Khi xem buổi phát sóng trực tiếp này, họ có thể cảm nhận sâu sắc khoảng cách giữa mình và các đại thần chỉ trong một vài chi tiết. Đặt nó vào viễn cảnh của bọn họ, họ thực sự không biết mình sẽ chết ở đâu.

Diệp Sanh vốn là người không giỏi đối nhân xử thế, nên tất cả nhiệm vụ đàm phán với dân làng đều giao cho Ninh Vi Trần.

Ninh Vi Trần tình cờ ngăn cản một bà lão.

Bà lão tóc bạc trắng, răng rụng hết và nói không rõ ràng.

Nhưng Ninh Vi Trần nói chuyện với bà vài câu, bà lập tức trở nên thân thiện.

Bà lão vui vẻ và tốt bụng: "Này chàng trai, nếu cháu trai của tôi có thể đẹp trai và có tài hùng biện như con thì cái chết của tôi cũng xứng đáng".

Ninh Vi Trần cười nói: "Con cháu của bà đâu? Cháu nghĩ người trẻ tuổi trong thôn này cũng không ít."

Bà lão nói đến đây thì bĩu môi nói: "Ra ngoài làm công hết rồi, con hỏi bà thì người trong làng chúng ta không nên ra ngoài, khi ra ngoài người ta trở nên có dã tâm, thậm chí còn không nghe lời tổ tiên của mình. Nếu tên nhóc nhà bà dám mang phụ nữ từ bên ngoài đến cho bà, bà sẽ đánh gãy chân hắn!"

Ninh Vi Trần: "Tại sao?"

Bà lão trịnh trọng nói: "Sao dòng máu của nhà họ Mạnh có thể bị người ngoài vấy bẩn? Nếu bà không đánh gãy chân hắn, tộc trưởng sẽ giết hắn! Có người đã yêu đàn ông bên ngoài và muốn bỏ trốn cùng bọn họ, nhưng sau này bị tộc trưởng của chúng ta lột sạch quần áo, cạo tóc ném cho rắn ăn, tổ huấn của Mạnh gia không thể vi phạm."

Ninh Vi Trần cười nói: "Xem ra tộc trưởng rất được kính trọng trong thôn."

Bà lão có chung niềm kiêu ngạo nói: "Đó là điều chắc chắn! Tộc trưởng là người thay cho chúng ta truyền lời cho tổ tiên chúng ta. Nhờ ông ấy mà gia tộc Mạnh của chúng ta hương khói không dứt, huyết mạch được lưu truyền!"

Bà lão nghĩ tới điều gì đó, lại bắt đầu oán hận: "Chắc là mấy năm gần đây, người trẻ tuổi ngày càng vi phạm lời tổ tiên, chọc giận tổ tiên, nên hắn mới trừng phạt bọn họ và tạo ra nhiều quái vật như vậy. Bà hy vọng với đám cưới này, chúng ta có thể làm cho tổ tiên nhìn thấy lòng thành của chúng ta và buông tha chúng ta." Nói xong từ "quái vật", bà lão đột nhiên không muốn nói nữa. Bà đội khăn trắng trên đầu, vẻ mặt nhăn nhó, xua tay rồi xách giỏ rau rời đi.

Đến giờ ăn tối, Mạnh Lương lại tới hỏi bọn họ: "Hôm nay không có ai lười biếng à?"

Vương Thấu thành thật cười: "Không không không, mọi người đều cố gắng."

Mạnh Lương gật đầu: "Vậy thì tốt. Hôm nay sau bữa tối, hãy theo tôi ra sau núi để phơi giấy."

"Được."

Sau khi tiễn Mạnh Lương đi, Vương Thấu đặt cả tay lên bàn, tỏ ra hưng phấn. Đôi mắt anh ta sáng ngời, hơi thở gấp gáp, anh ta hạ giọng nói: "Tôi phát hiện ra một bí mật lớn! Mọi người ơi, tôi biết chúng ta phải làm gì trong ngày hôn lễ!"

Thạch Thấp sửng sốt: "Cái gì? Cậu biết cái gì?"

Vương Thấu hưng phấn mặt đỏ bừng, nói: "Từ việc nói chuyện phiếm tôi biết được, tộc trưởng của làng cổ Dạ Khóc này sẽ bỏ cây chuông trong tay xuống trước khi vào từ đường!"

"Cái gì?!"

Mọi người đều bị sốc! Họ chợt có một cảm giác vui mừng may mắn sau cơn mưa trời lại sáng!

Vương Thấu hưng phấn đến mức miệng khô lưỡi khô, nói: "Tôi nói khó khăn của Làng cổ Dạ Khóc chính là có thể sống sót đến ngày thứ năm! Nó chính là một phó bản sinh tồn!"

"Anh Thạch, chúng ta có thể hoàn toàn không có chuẩn bị trong ngày cưới. Đừng quên, kỳ thật cách giết quỷ thần hiệu quả đơn giản nhất chính là phá hủy tín vật thờ cúng của tín đồ!"

"Những tín vật như vậy ở làng cổ đều là tượng Phật hoặc là đồ đằng. Nhưng tín ngưỡng của gia tộc Mạnh gia rõ ràng là phá hủy bài vị của tổ tiên Mạnh gia!"

Miêu Nham cũng chợt nhận ra: "Đúng vậy, bài vị. Nhà họ Mạnh tổ chức hôn lễ ở từ đường. Những bài vị của tổ tiên họ Mạnh nhất định phải được cất giữ ở đó. Chúng ta chỉ cần đợi tộc trưởng đặt chuông xuống và sau đó chúng ta có thể bắt đầu ra tay."

Quản Thiên Thu bình tĩnh lại sự hưng phấn nói: "Không được, chúng ta không chỉ phải chờ tộc trưởng bỏ chuông trong tay xuống, còn phải đợi hắn vào từ đường đem bài vị của tổ tiên Mạnh gia bày ra."

Seguir leyendo

También te gustarán

54K 9.9K 122
Tên khác: Nhân hình binh khí Tác giả: Húy Tật Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Tương lai , HE , Tình cảm , Kinh dị , Xuyên việt , Cường cường , Vô hạn...
17.6K 771 11
Tên gốc: 室友手机里的我每天都在说骚话 Tựa gốc: Ngày nào bạn cùng phòng cũng thả thính tui trong điện thoại. Tác giả: Thị Lưỡng Ca (是俩哥) Độ dài: 100 chương. Raw + Q...
1.8K 327 18
Thể loại: Original, Đam mỹ, HE, Tình cảm, Huyền huyễn, Hệ thống, Xuyên nhanh, Xuyên sách, Chủ thụ , Kim bài đề cử 🥇 , 1v1 Hán Việt: Công cụ nhân đíc...
191K 21K 148
GẢ MA Tác giả: Dương Tố. Tình trạng bản gốc: Hoàn 148C + 7PN. Tình trạng bản Việt: Hoàn (3/9/2020 - 15/05/2022). Nguồn: Trường Bội + CV DuFengYu. Biê...