Chương 60: Người kể chuyện (12)

728 86 15
                                    


"Trong thành thị của chúng ta xuất hiện một kẻ thần bí."

"Hắn là thần bảo hộ của thành phố này, đại biểu chính nghĩa để phán xét kẻ xấu."

"Những kẻ mù quáng, bịa đặt, giả câm vờ điếc, đánh người, đều phải đi tìm chết!"

Ầm vang!

Đầu tháng 9, Hoài Thành đổ một cơn mưa to, khi Diệp Sanh tỉnh dậy, toàn bộ quần áo treo trên ban công đã bị thổi tung xuống mặt đất, cậu nhặt chúng lên giặt sạch một lần nữa.

Không khí trong lành và ẩm ướt sau cơn mưa, ký túc xá nam được bao phủ bởi cây long não. Khi Diệp Sanh đi ra ngoài nhặt quần áo, trên mặt phủ đầy lá xanh rơi xuống vũng nước.

Sau sự cố ở biệt thư Lạc Hồ, cậu không tìm thấy manh mối nào khác về Cố Sự Đại Vương, lại vừa vặn đuổi kịp đầu học kỳ tại Đại học Hoài An, Diệp Sanh không hề rối rắm về dị giáo nữa, đem tâm tư tập trung vào cuộc sống.

Cậu mỗi ngày đều rất bận rộn. Buổi tối đến nhà ma làm việc, ban ngày đi theo hội học sinh để chuẩn bị chuyện chào đón tân sinh viên.

Phải, chào đón tân sinh viên.

Người cố vấn đã tận dụng tối đa mọi thứ, nói rằng hội học sinh không có đủ người nên yêu cầu sinh viên năm nhất Diệp Sanh đến bù số lượng.

—— Cái này gọi là gì, "Tôi, tự, chào đón, bản thân?"

‌Diệp Sanh đến từ Âm Sơn, và phẩm chất rõ ràng nhất của cậu là khả năng chịu đựng gian khổ và kiên nhẫn. Cậu giúp in tài liệu và dàn dựng hiện trường, mọi việc đều không hề cẩu thả mà lại gọn gàng ngăn nắp, nhưng quá gọn gàng lại có chút kỳ cục.

Ngoại trừ làm việc ra, cậu cũng lười nói một lời. Một số tiền bối thấy cậu liền hưng phấn liền đến trò chuyện, xin tài khoản WeChat của cậu.

Diệp Sanh thống nhất trả lời là cậu không mang theo điện thoại di động.

Bởi vì cậu thực sự không mang theo điện thoại di động.

‌Nhưng trong thời đại mà mọi người đều không thể rời xa điện thoại di động, không ai tin những gì cậu nói.

"Em không mang theo điện thoại di động à? Đàn em, cách từ chối người khác của em quá cũ kỹ."

"Đúng vậy, thời buổi này như thế nào sẽ có người ra cửa không mang theo di động? Không bằng em nói rằng em thích con trai."

Diệp Sanh: "..."

Diệp Sanh hít sâu một hơi, rất bình tĩnh nói: "Tôi thích đàn ông."

Hai đàn chị: "..."

Diệp Sanh kiểm tra thời gian, nói chuyện với trưởng ban tuyên truyền rồi đi đến ngôi nhà ma. Sau khi Hoàng Kỳ Kỳ và Diệp Sanh bắt đầu đi học, Hạ Văn Thạch không thể làm tiếp tục làm chủ nhà ma buông tay không quản được nữa.

Hiện tại anh ấy đang làm việc ở quầy lễ tân và là người dọn dẹp nên rất bận rộn.

Khi Diệp Sanh đi ngang qua, Hạ Văn Thạch đang đeo tạp dề và cầm một chiếc chổi lông gà, đang thảo luận điều gì đó với Hoàng Kỳ Kỳ trước máy tính.

【1-208】Sau khi mất trí nhớ bạn trai cũ xuất hiệnWhere stories live. Discover now