Chương 113: 《 Thành Phố Kỳ Lạ 》(13)

508 65 3
                                    

Chương 5 của 《 Thành Phố Kỳ Lạ 》.

【 Có một thời gian, tôi thường xuyên phải làm thêm giờ vào ban đêm, lúc mười hai giờ về nhà, tôi nhìn thấy một cậu bé đang ngồi dưới sàn làm bài tập ở cầu thang, cậu ấy là con của một cặp vợ chồng ở tầng trên. Tôi nghe nói cậu ấy bị bệnh tự kỷ. Tôi rất thích cậu bé vì cậu bé rất giống tôi khi tôi còn nhỏ. Chủ nhà không cho phép người thuê gây ồn ào vào ban đêm nên tôi chỉ có thể giao tiếp với cậu bé bằng giấy và bút.

Sau một thời gian dài ở chung, cậu bé sẽ phàn nàn với tôi về một số điều trong cuộc sống.

"Hai ngày nay cháu ngủ không ngon giấc." Cậu bé cầm bút viết. "Cháu nghĩ có ai đó trong phòng cháu."

"Nửa đêm, cháu liên tục nghe thấy có người gọi tên mình ngoài cửa sổ."

"Rõ ràng là tủ đã đóng, nhưng không hiểu sao nó lại bí mật bị mở ra một khoảng."

"Và khi cháu đang nằm trên giường, nhìn lên trần nhà có những con mắt rậm rạp. Cháu rất sợ hãi."

"Cháu cần phải trốn dưới gầm giường để cảm thấy an toàn."

"Nhưng dưới gầm giường lạnh quá." Cậu bé viết những dòng này, nhìn tôi bằng đôi mắt đen láy, có chút quỷ dị và oán hận.

Cậu bé nói: "Anh ơi, sao phòng anh lạnh thế?" 】

Diệp Sanh: "..."

Phải nói rằng những người sống trong biệt thự Trường Minh này khó có thể bình thường về mặt tinh thần.

Họ không chỉ phải đề phòng bà chủ nhà khó đoán ngoài cửa khi đi vệ sinh mà còn phải cẩn thận xem có ai bò ra từ gầm giường khi họ tắt đèn vào ban đêm hay không.

【 Suỵt, đừng đánh thức người đang giả vờ ngủ. 】

Dị giáo cấp A ban ngày chỉ là một đứa trẻ tự kỷ bình thường, chân tay gầy như cọc tre, ôm một chiếc cặp rách nát một mình đi vào bên trong.

Diệp Sanh muốn tiếp xúc với cậu bé một chút.

Bởi vì cậu bé này là người duy nhất trong số bảy dị đoan từng tiếp xúc với Cố Sự Đại Vương.

Ninh Vi Trần ghé vào tai cậu nhỏ giọng nói: "Em đã quan sát nó rồi. Đứa nhỏ này rất bài xích người lạ, nhưng hiện tại nó hẳn là sẽ rất vui nếu tiếp xúc với anh."

Diệp Sanh nghi hoặc nhìn hắn, dùng ánh mắt hỏi: "Tại sao?"

Ninh Vi Trần cười nói: "Hiện tại anh không thể nói chuyện, cậu bé tự nhiên sẽ coi anh như người giống nó."

Cậu bé tên là Tiểu Vũ. Buổi tối, không chỉ Tiểu Vũ trở về, mà phần lớn người thuê phòng ở biệt thự Trường Minh cũng đều trở về.

Đi qua con hẻm chật hẹp tối tăm, có đủ loại cãi vã trước khi bọn họ đến gần hơn.

Một người đàn ông trung niên ra ngoài tìm việc nhưng không thành, ông ta rất tức giận, khi trở về, ông ta trút hết cơn giận lên đầu vợ, từ xa vẫn có thể nghe thấy ông ta đang gọi bà là một "đồ dơ bẩn", "con điếm" và "đồ đê tiện". Người phụ nữ bị đánh, mắng ở gần đó nhưng không chống cự mà cứ khóc đến nhức cả tai.

【1-208】Sau khi mất trí nhớ bạn trai cũ xuất hiệnWhere stories live. Discover now