Chương 115: 《 Thành Phố Kỳ Lạ 》(15)

557 61 33
                                    

Khi Dục Ma Dương Tông và một số người khác đang phàn nàn và mắng mỏ nhau.

Diệp Sanh và Ninh Vi Trần đang ngồi ở một bên, cầm giấy bút trò chuyện.

Hai người có tính cách hoàn toàn khác nhau nhưng lại hợp nhau một cách đáng ngạc nhiên. Cùng với những đường nét khuôn mặt nổi bật và tuyệt đẹp, họ ngồi rất gần nhau. Dường như bọn họ không phải đang ở trong tòa nhà ống đổ nát mà là một cặp đôi đang ở trong một giảng đường trong lớp học sáng sủa, bí mật chuyển giấy.

Một người chống cằm, ánh mắt mỉm cười. Một người đang cầm bút chì và cúi đầu viết.

Lạc Hưng Ngôn: "..." Mà anh thì giống như một giáo viên đứng trên bục giảng.

Một bên là học sinh dốt không học vấn không nghề nghiệp gà bay chó sủa, một bên là học giỏi quang minh chính đại yêu đương. Anh cmn thật là tạo nghiệt khi bị đánh bại bởi đám người như vậy.

Lạc Hưng Ngôn nhìn đi nơi khác, sau khi điều tra trong ngày, sự chú ý của anh hiện tại tập trung vào biệt thự Trường Minh.

Nếu rời khỏi biệt thự Trường Minh thì sẽ chết, nhưng nếu ở lại biệt thự Trường Minh, xem ra khó có thể sống sót. Lạc Hưng Ngôn đặt sợi dây chuyền lên bàn, một tiếng "cạch" vang lên, buộc mọi người phải nhìn sang.

Lạc Hưng Ngôn nói: "Nếu ban ngày mọi người phát hiện ra điều gì, xin hãy nói cho chúng tôi biết." Anh không có hy vọng gì với đám Dục Ma Dương Tông, khi nói lời này, ánh mắt anh hướng về phía Diệp Sanh và Ninh Vi Trần.

Mọi người nhìn theo anh và nhìn qua.

Diệp Sanh rất nhạy cảm với ánh mắt của mọi người, khi ngẩng đầu lên, thấy đám người đang nhìn mình, cậu cau mày, lập tức đẩy thông tin dưới khuỷu tay trực tiếp dọc theo bàn vào giữa bàn.

Làm xong việc này, cậu quay đầu lại liếc nhìn Ninh Vi Trần.

Ninh Vi Trần bắt gặp ánh mắt thúc giục của cậu, cười lớn, dục vọng đen tối trong mắt hắn càng sâu thêm.

Sau đó hắn ngẩng đầu lên nói với mọi người.

"Bộ truyện mang tên 《 Thành Phố Kỳ Lạ 》 này ghi lại từng người thuê phòng của biệt thự Trường Minh. Người viết câu chuyện cũng là chủ sở hữu của không gian. Tên hắn ta là Trình Tiểu Thất, ban đầu là người thuê phòng 203. Tôi hy vọng nó sẽ hữu ích với mọi người."

Mọi người: "..."

Mọi người: "............"

Đây là boss sao?

Họ sửng sốt và lần lượt hành động, lấy ra một tờ giấy trên bàn và đọc nó.

Lạc Hưng Ngôn đã chú ý đến 《 Thành Phố Mùa Xuân 》.

Khi nhìn thấy câu 【 Hóa ra ở thành phố mùa xuân này, một người chỉ mất ba ngày để chôn một hạt giống và nảy mầm. 】 Anh nghĩ thầm, quả nhiên những gì anh đoán là đúng, thành phố này chỉ cho họ ba ngày.

Thứ mà Dương Bạch nhận được chính là 《 Quả Bóng Đầu Người 》.

"《 Quả Bóng Đầu Người 》..." Dương Bạch tự lẩm bẩm, nhìn bốn chữ này, hắn đột nhiên đau đầu như búa bổ. Hôm qua hắn gặp ác mộng, khi tỉnh dậy, hắn thấy đầu óc mơ hồ, như thể trí nhớ đã bị xóa bỏ.

【1-208】Sau khi mất trí nhớ bạn trai cũ xuất hiệnWhere stories live. Discover now