DUYÊN ÂM (tình trai, BL)

By Minhvu_1310_luvan

54.2K 6.8K 1K

Tên truyện: Duyên Âm. Tác giả: Minh Vũ Thể loại: 1x1, duyên âm, linh dị, boy love, tình trai, siêu nhiên, viễ... More

Chương 1: Vòng ngọc
Chương 2: Nơi trao vật định tình
Chương 3: Đến thăm bạn
Chương 4: Oán linh
Chương 5: Tên ông là gì?
Chương 6: Góc phòng bếp
Chương 7: Linh
Chương 8: Nhỏ em họ
Chương 9: Người yêu
Chương 10: Sự ngọt ngào khiến tim ta đau đớn
Chương 11: Lời hứa
Chương 12: Tên biến thái
Chương 13: Cuối hành lang
Chương 14: Vùng vẫy trong vô vọng
Chương 15: Kẻ nặng tình
Chương 16: Bạn mới
Chương 17: Phụ nữ
Chương 18: Lọn tóc
Chương 19: Muốn bảo vệ anh
Chương 20: Sáng sớm đã gặp cậu
Chương 21: Mạnh bà
Chương 22: Chiến đấu
Chương 23: Ăn cơm chung
Chương 24: Nguyễn An
Chương 25: Sự gợi nhớ
Chương 26: Cuộc hẹn
Chương 27: Đến nhà Nam
Chương 28: Món quà đắt giá, không thể nhận
Chương 29: Tồn tại để đau khổ
Chương 30: Hình xăm
Chương 31: Ngày ấy đi lạc
Chương 32: Lời cảm ơn không dám nhận
Chương 33: Biệt thự hoang
Chương 34: Thèm khát sắc dục
Chương 35: Ngỡ rằng đã chết
Chương 36: Suy đoán
Chương 37: Chỉ biết tiếc nuối
Chương 38: Dây chuyền đôi
Chương 39: Quay về tiền kiếp (End ss1)
Chương 40 (ngoại truyện): Tương lai của hai ta [H]
Chương 41 (ngoại truyện): Sự thật
Chương 42: Gặp mặt
Chương 43: Kẻ tình nghi
Chương 44: Đầu độc
Chương 45: Trở về
Chương 46: Không thể trở về
Chương 47: Trở về mùa hè
Chương 48: Người tôi thích?
Chương 49: Dịu dàng và lạnh nhạt
Chương 50: Lên chùa
Chương 51: Cô Lan?
Chương 52: Quyết định của An
Chương 53: Hẹn hò (1)
Chương 54: Hẹn hò (2)
Chương 55: Hẹn hò (3)
Chương 56: Hẹn hò (4)
Chương 57: Nặng nề
Chương 58: Bức thư
Chương 59 (ngoại truyện): Thư gửi đến em
Chương 60: Kẻ chặn đường
Chương 61: Anh Minh
Chương 62: Quả tim
Chương 63: Sự biến mất của cái xác
Chương 64: Gặp mẹ
Chương 65: Hoa tình
Chương 66: Đi nhận lớp
Chương 67: Tớ có người trong lòng rồi
Chương 68: Khó thở
Chương 69: Lớp trưởng
Chương 70: Bị thay thế
Chương 71: Mảnh xác của bạn cùng lớp
Chương 72: Đào mộ (1)
Chương 73: Đào mộ (2)
Chương 74: Hiện tượng sinh lí thôi
Chương 75: Thứ do ma quỷ làm
Chương 76: Đụng độ
Chương 77: Quanh quẩn nghi ngờ
Chương 78: Gia hạn
Chương 79: Mong cậu ở bên
Chương 80: Hôn trán
Chương 81: Trường học (1)
Chương 82: Trường học (2)
Chương 83: Trường học (3)
Chương 84: Trường học (4)
Chương 85: Trường học (5)
Chương 86: Trường học (6)
Chương 87: Trường học (7)
Chương 88: Trường học (8)
Chương 89: Kí ước
Chương 90: Món quà đi kèm giá cả (End ss2)
Chương 91 (ngoại truyện): Điên dại
Chương 92(ngoại truyện): Sự tái sinh của cậu
Chương 93 (ngoại truyện): Tình yêu tuổi trẻ
Chương 94 (ngoại truyện): N love Q [H]
Chương 95 (ngoại truyện): Không cần hài đỏ cũng có được tình yêu
Chương 96 (ngoại truyện): Kẻ ăn mày
Chương 97: Bữa cơm
Chương 98: Tình yêu chưa thể tặng
Chương 99: Muốn làm lành
Chương 100: Tớ xin lỗi
Chương 101: Nguyện cầu
Chương 102: Quà sinh nhật
Chương 103: Chẳng khác gì đang yêu một con chó
Chương 104: Người đẹp ngủ trong rừng
Chương 105: Thật sự rất đau lòng
Chương 106: Giải thoát
Chương 107: Lễ tang (1)
Chương 108: Lễ tang (2)
Chương 109: Dụ dỗ
Chương 110: Phải trả thù
Chương 111: Tỏ tình
Chương 112: Bồ thằng Nam
Chương 113: Lời yêu giả tạo
Chương 114: Yêu cậu
Chương 115: Chi chết rồi
Chương 116: Qua đêm
Chương 117: Đi chơi
Chương 118 (ngoại truyện): Trung thu
Chương 119: Món quà
Chương 120: Trụ người
Chương 121: Những đứa trẻ
Chương 122: Tớ muốn gặp cậu, tớ muốn hôn cậu
Chương 123: Mất tích hàng loạt
Chương 124: Viện mồ côi Tình Thương
Chương 125: Họ đang sống hạnh phúc mà....
Chương 127: Cô bé mù
Chương 128: Hiến tim
Chương 129: Cậu có thích tớ không?
Chương 130: Cây gạo
Chương 131: Đồ dối trá
Chương 132: Đại Ác Quan Âm
Chương 133: Vào hốc cây
Chương 134: THPT Trần Quang Khải
Chương 135: Giấc mơ đẹp
Chương 136: Thiêu rụi
Chương 137: Lời nói dối trắng trợn
Chương 138: Chiếc nhẫn
Chương 139: Kế hoạch
Chương 140: Cổng sau của trại trẻ
Chương 141: Có nên nói không?

Chương 126: Khó ngủ

119 14 6
By Minhvu_1310_luvan

Quân lúc trở về nhà đã là gần chín giờ, mẹ hỏi mãi rằng cậu đi đâu giờ này mới về, Quân chỉ ậm ừ đáp cho có lệ rồi chuồn về phòng.

Khi cậu mở điện thoại lên thì đã thấy tin nhắn và cuộc gọi nhỡ của Nhật, điều này làm Quân cảm thấy gai người và thót tim. Dù gì cả chiều giờ cậu điều ở viện mồ côi hoang tàn đó, nơi đó đương nhiên chẳng có mạng, còn mắc kẹt trong ảo cảnh thì cũng không có sóng nên không phát hiện ra tin nhắn của Nhật.

Quân nhanh chóng nhắn trả lời.

Quân: Em có chút việc bận nên không để ý đến tin nhắn.

Tin nhắn vừa được gửi đi thì một cuộc gọi đã truyền đến. Quân hít sâu một hơi điều chỉnh nét mặt rồi mới bắt máy, khuôn mặt mang vẻ bực mình của Nhật hiện lên trên màn hình điện thoại.

Nhìn khung cảnh xung quanh hắn thì có vẻ như hắn đang ở trong phòng trưng bày những thứ đồ cổ kia, đằng sau lưng thấp thoáng có bức tranh của Lan.

"Em bận việc gì?" giọng hắn lạnh tanh chứ không hề trầm ấm như mọi khi nữa.

Quân trộm cắn nhẹ môi rồi lấp liếm nói "Đi học thêm, học bù nên không giống như lịch học mọi khi, xin lỗi anh nhé"

Hắn không nói gì mà chỉ im lặng nhìn cậu, Quân hơi chột dạ nhưng không hề biểu hiện ra bên ngoài, vẫn là dáng vẻ bất cần đó.

"Đừng giận nữa mà, sẽ không như thế nữa đâu" cậu hệt như đang dỗ dành người yêu, còn hôn lên màn hình vài cái để biểu lộ sự chân thành.

Nét mặt của Nhật bắt đầu hòa hoãn, khóe môi hắn cong lên một đường cung nhè nhẹ.

"Em biết làm thế này thì tôi sẽ không giận em chứ gì, đồ khôn lỏi" Hắn trách cứ nhưng điệu bộ lại trông không hề ghét những hành động giả dối kia của cậu.

Quân khẽ cười nhưng ánh mắt cậu lại nguội lạnh.

"Em còn chưa tắm nữa, tắt đi chút gọi lại" Quân ghé sát vào điện thoại hôn một cái rồi muốn ngắt máy ngay.

"Khoang" Nhật lại bảo "cứ để yên điện thoại như thế này, cho anh xem" Hắn dựa người vào lưng ghế, dáng vẻ biến nhác toát lên mùi lưu manh.

Gân xanh của Quân giần giật nhưng cậu không thể từ chối, cậu nghiến răng nghiến lưỡi cuối cùng mới thốt ra một chữ "Được".

Trong phòng tắm, Quân cởi hết đồ trên cơ thể mình xuống, để lộ làn da và các đường cong của thể ra trước con mắt của hắn. 

Dù là cậu cũng khỏa thân nhiều lần trước mặt Nhật rồi nhưng làm cái trò mèo này lại là lần đầu tiên.

Điện thoại được gác trên gương trong phòng tắm, nó nằm ở góc độ có thể bắt trọn toàn bộ cơ thể cậu vào khung hình, từ đầu đến chân, không xót một li. 

Nhật không thể dời tầm mắt khỏi màn hình laptop, người hắn đã nóng ran lên rồi, cảm giác như mỡ treo trước miệng mèo mà không ăn được này là gì đây.

Từng giọt nước trong suốt xối thẳng từ trên xuống, nó thấm đẫm vào tóc rồi lăn dài trên cơ thể nõn nà. Quân vuốt ngược tóc mái ướt đẫm của mình lên, càng làm nổi bật ngũ quang đẹp đẽ. 

"Đừng chỉ quay mỗi bóng lung thế, xoay người lại đi" giọng Nhật truyền đến qua điện thoại, hắn đang ra lệnh cho cậu.

Quân chậc lưỡi rồi nắm lấy bông tắm chà sát lên cơ thể của mình, các bọt trắng được tạo ra mềm mại tựa mây vừa vặn che đi các bộ phận nhạy cảm, nói là che đậy được hoàn toàn thì không đúng, chúng mập mờ dáng vẻ qua bọt bong bóng xà phòng, các vết hôn chưa tan cũng ẩn ẩn hiện hiện.

Thay vì lõa thể hoàn toàn thì cứ mập mờ như đùa với lửa thế này lại cằng gợi lên hứng thú của hắn hơn.

Nhật nuốt khan một ngụm, hắn cứng rồi. Bên dưới hắn đã dựng đứng, nó nóng hổi, phừng phừng như lửa đốt.

Nhật chửi tục một tiếng rồi bắt đầu dùng tay an ủi phần hạ bồ của mình, tầm mắt vẫn không ngừng đê mê nhìn dáng vẻ cậu thiếu niên trong màn hình.

Quân cố tắm thật nhanh rồi mặc quần áo vào, cậu nhìn nét mặt của Nhật qua màn hình điện thoại là đã biết hắn đang làm gì rồi.

Nhật túm lấy khăn giấy rồi lau tay mình, hắn mỉm cười nói "sau này nếu em tắm thì nhớ call video với anh".

Quân cạn lời thật sự, cậu rất muốn đấm vào mặt tên điên này một cú thật mạnh cho bỏ tức.

Sau đó cuộc gọi kết thúc, cậu nằm phịch xuống giường nghỉ ngơi, ngày hôm nay chạy đôn chạy đáo đã tiêu tan quá nhiều sức lực rồi.

Khi đã chìm vào giấc ngủ sâu, cảm giác như bị nuốt chửng ấy lại đến. Trong mơ lại là căn hầm đen ngòm tựa mực ấy, cậu dường như có thể cảm nhận được nhiệt độ lạnh lẽo của nền gạch xi măng trong trời đông buốt giá.

Tiếng leng keng từ xích sắt còng dưới chân vang lên sau từng đợt cử động. Xung quanh yên tĩnh đến đáng sợ, liệu một cô bé như Chi bị nhốt ở nơi tối tăm lạnh lẽo này có sợ hãi không?

Tiếng thút thít gọi anh hai phát ra từ cổ họng em, khàn khàn như thể em đã khóc rất rất nhiều, khóc đến dây thanh quảng vỡ ra mới ậm ừ nín lại.

Đằng xa truyền đến một thứ ánh sáng mờ mờ khắc lên dáng vẻ của từng tầng bậc thang. Tiếng dày da quen thuộc thả bước xuống bên dưới dần hiện rõ hơn, không cần nói cũng biết người đến là ai.

Nhật bật bóng đèn led duy nhất trong căn phòng lên, ánh đèn trắng leo lét hắt vào buồng giam của cô bé.

Hắn ném vào trong một chai thuốc trợ tim dạng nước, con bé bắt lấy rồi hít lấy hít để, nhịp tim nặng nhọc cũng dần trở về nhịp độ ban đầu.

"Tại sao em cứng đầu thế nhỉ?" Nhật ngồi xổm xuống, khủy tay hắn đặt trên đầu gối, hạ tầm mắt nhìn dáng vẻ bé gái gầy yếu trong lồng.

Chi khạc nước bọt rồi phun về phía hắn, ánh mắt cô bé dữ tợn hơn bất kì con thú gì, nhưng tiếc thay em hiện tại trong mắt hắn chỉ giống như một con chuột nhắt đang vờ vịt xù lông.

Nhật kịp thời né tránh, hắn cười mỉa mai rồi bóp chặt lấy cái má nhỏ kia, ấn chặt khiến cô bé đau điếng mà há miệng ra. Bên trên đầu lưỡi truyền đến một vị ngọt nhẹ và mùi thơm của sữa, là bột ăn dặm. 

Dạo này Chi tuyệt thực, món gì dù bổ béo đến mấy con bé cũng nghiến răng hất đổ đi. Nhật đành phải dùng thứ dễ nhai dễ nuốt nhất này bón cho em.

Nhật cứ đút như thế, nếu Chi không nuốt thì hắn sẽ đổ nước lọc vào họng, đến khi nào hết chén bột ăn dặm kia thì thôi.

Quân còn thấy nghẹt thở thay cho cô bé, sặc lên sặc xuống, ho không ngừng.

Xong xuôi Nhật buông má cô bé ra rồi đẩy chén bột ăn dặm đi.

"Em cứ bướng bỉnh thế này làm anh nhớ ngày xưa quá, cái tính nết không chịu thay đổi gì cả. Sao em không thể ngoan ngoãn với anh hệt như lúc em ở cạnh tên khốn kia? thật bất công mà" Nhật bĩu môi tỏ vẻ tổn thương vô cùng.

Hắn vuốt lấy những lọn tóc xõa trước mặt của cô bé, nó đã ướt đẫm vì mồ hôi lạnh. 

"Nhưng hắn giờ đây đã không còn nữa rồi, bây giờ chỉ có hai ta, em nhất định phải trở thành bé ngoan đấy nhé" Nhật tạo ra một ánh mắt dịu dàng dối trá, hắn cúi người hôn lên trán em một nụ hôn, nó âu yếm và dạt dào tình thương.

"Ngủ ngon, công chúa nhỏ".

Chi chán ghét quệt đi nơi mà Nhật vừa đặt môi xuống.

Hắn không hề để tâm mấy với dáng vẻ ấy của Chi mà chỉ mỉm cười rồi rời đi, trả lại sự u tối tĩnh lặng của căn phòng.

Hắn đi rồi nước mắt cô bé lại dào dạt, em quyệt lấy hai hàng lệ ướt đẫm mà khóc "huhuhu, anh hai, cứu em với".

Quân lại choàng tỉnh ngay lập tức, bây giờ chỉ mới 3 giờ sáng, Chi đang khóc, con bé đáng sợ hãi. Lòng Quân nóng như lửa đốt, cậu lo ngay ngáy, đến độ chẳng thể nào chợp mắt tiến vào giấc mộng thêm lần nữa.

Cậu cầm điện thoại lên rồi chợt khựng lại, bản thân cậu đang tính làm gì? cậu nói với An chuyện này ư? bây giờ chỉ mới 3 giờ sáng, thằng bé sẽ lo lắng, sốt ruột giống hệt cậu mất thôi, ngay mai nó còn phải đến trường nữa.

Quân chỉ đành cố gắng ngủ tiếp, ích ra con bé hiện tại cũng không bị thương gì nghiêm trọng. Cậu phải mau chóng cứu Chi thoát khỏi mơ hỗn độn đáng kinh tởm đó.

Dù cậu cố gắng như thế nào, cảm giác nôn nao rồi trằn trọc cứ mãi ráo riết cho đến khi chuông báo thức reo lúc nào không hay.

Hôm nay phải đến trường nên Quân chỉ đành lê lết cái thân xác thiếu năng lượng này đến lớp. 

Cậu vác cặp mắt gấu trúc đến trường, Duy khi bước vào cũng phải giật mình với độ đen đậm ở hai quần mắt của cậu.

"Mày sao thế Quân?" Duy ngồi xuống chỗ bên cạnh rồi ân cần hỏi han thằng bạn của mình.

"Nhìn mà không thấy sao? là mất ngủ đó" Quân gục mặt xuống bàn, không thèm ngẩn đầu nhìn lấy Duy một cái.

"Bộ tương tư em nào thâu đêm suốt sáng hả?" Duy chọc ghẹo.

"Mày điên hả" Quân huých khủy tay vào thắt eo của Duy.

"À haha, xin lỗi, quên mất mày có bạn trai rồi" Duy dường như rất quen với các tuyệt kĩ của Quân, cậu ta nhanh chóng bắt được các đòn của cậu.

Hai cậu chàng rộn ràng cả một lúc lâu.

"Hai người mới sáng mà ồn ào thế?" Ngọc trên vai còn đang đeo cặp tiến vào lớp. Cô nàng tối qua đã khóc cả đêm vì đã cày một lèo hết bộ truyện đau lòng nào đó, đôi mắt Ngọc vừa đỏ vừa thâm, trông sắc mặt còn tệ hơn cả Quân nữa.

Duy nhìn mà ngớ người, chẳng lẽ hai người này rủ nhau thức khuya hay gì.

"Ê, bà ổn không vậy?" Duy nhìn vào đôi mắt đỏ ngầu hằng đầy tơ máu của Ngọc, hôm nay là thứ hai nên các bạn nữ đều mặc áo dài, khác với dáng vẻ trong sáng thuần khiết mà áo dài nên mang lại, Ngọc lại trông giống một hồn ma vất vưởng hơn.

"Không ổn tí nào, trái tim tao đang tan nát" Ngọc rầu rĩ nói.

"Ghê vậy sao... chỉ là truyện thôi mà" Duy nói.

"Mày không hiểu được đâu! ôi, nam chính của tao, ai đáng thương hơn ảnh được nữa cơ chứ..." Ngọc rê bước về vị trí ngồi của mình mà miệng cứ lảm nhảm thang trách cái gì đó.

Duy cạn lời, mọi khi Ngọc trông cứ điềm nhiên, lạnh nhạt thế nào ấy mà sao khi trái tim yếu đuối lại nói luyến thắng như thế.

"Ê Quân, mày làm bài tập chưa? cho tao mượn chép với" Duy khều khều tay Quân nhưng lại chẳng thấy Quân trả lời.

Duy quay đầu lại thì đã thấy thằng bạn mình lim dim ngủ, bạn trai của thằng bạn thân thì lại xuất hiện từ bao giờ, Nam đứng đó, vuốt ve mái tóc mềm mại của Quân, lòng bàn tay cậu ta trượt xuống, chạm nhẹ lên má rồi vuốt đến bờ môi.

Duy tắt tiếng ngay tức khắc, cậu bỗng cảm giác như mình không nên ở đây ngay lúc này.

Nam nhìn khuôn mặt mỏi mệt của Quân mà thấy lòng đau quặng lên, không biết vì sao bạn trai mình lại mỏi mệt đến thế. Liệu chỉ đơn giản là ngủ không ngon hay có gì khiến Quân phải trằn trọc?

20/10/2023








Continue Reading

You'll Also Like

8.7K 710 16
Nhân vật chính : Cung Thượng Giác x Cung Viễn Chuỷ Thể loại : Cổ trang, Cung đình Tình trạng : Đang tiến hành
1.1K 118 7
Tôi và cậu, đôi ta song hành Suốt kiếp người, vĩnh viễn vô giao. Couple xuất hiện: KaiNess, RinIsa, KuniChigi, ShiSae, NagiReo. NOTP ai thì tránh ra...
7.3K 385 41
Thể loại: Đam mỹ, H, cổ đại, sủng, ngược nhẹ, cường thủ đoạt hào, biến thái quỷ súc trung khuyển công x tạc mao manh manh mỹ nhân thụ. CP: Ôn Khách H...
197K 11.9K 116
Tác phẩm: Vấn Quan Tác giả: Thất Tiểu Hoàng Thúc Editor: Choihd Độ dài: 115 chương Nhân vật chính: Lệnh Hoành, Chúc Cửu Âm, Phó Vô Âm, Diêm Phù Đề Th...