Chương 86: Trường học (6)

197 29 1
                                    

*Chú ý: Chương này viết theo ngôi thứ ba.

Nam đưa nữa mắt nhìn cây rìu đã nhuốm máu nằm trên đất. Đây là một cây rìu bị nguyền rủa, chỉ cần ai cầm nó sẽ nhìn thấy kí ức, khoảng khắc đau khổ hay đáng sợ nhất cuộc đời họ hoặc nỗi ám ảnh đâm sâu vào trái tim con người bằng sự sợ hãi tuyệt vọng để họ trở nên điên loạn mất kiểm soát, gây nên những hành vi vượt ngưỡng đạo đức của con người.

Nhìn người trong lòng ngất lịm đi, Nam đang trong dòng cảm xúc ngổn ngang thêm phần nặng nề. Đau đớn, khổ sở, dằn vặt, tuyệt vọng cứ lần lượt kéo đến nhấn chìm cõi lòng đang quằn quại, cậu là một thằng hèn.

Nam run rẩy cúi thấp đầu xuống, áp một nụ hôn run  bần bật lên đôi môi nhợt nhạt chẳng còn chút huyết sắc của Quân, hương vị mặn chát trượt lên bờ môi người trong lòng, đây là nước mắt của Nam. 

Nam nước mắt kìm chẳng đặng, cậu thì thào xin lỗi con người đã ngất lịm đi chẳng biết bao lần, tự hứa rằng sẽ kéo Quân ra khỏi chiếc lồng vàng mà cha mình đã dựng sẵn để vây nhốt Quân.

Quân ở trong vòng tay Nam cũng rơi vào cơn ác mộng kinh khủng của cuộc đời cậu. Cậu mơ thấy An Nhiên, cô bé đã mất mạng cách đây 5 năm chỉ vì sự dại dột của cậu. Người bạn thời thơ ấu, cũng chính là tình đầu của cậu.

Trong ánh mắt mơ hồ đang muốn vùng vẫy khỏi cơn ác mộng cậu đã nhìn thấy Nam. Khuôn mặt người này đang cực kì nghiêm trọng, hai mày cau chặt không bao giờ thả lỏng, mắt luôn nhìn về phía trước chạy đi hối hả.

Quân dường như muốn nói gì đó nhưng cậu không còn chút sức lực, chỉ đành bất lực tiếp tục ngất đi.

*

Quân đột ngột giật mình dậy khỏi giấc ngủ sâu. Xung quanh cậu rộn rã giòn vang tiếng cười đùa, kẻ đến người đi cứ lượn qua lượn lại vô cùng huyên náo.

Lại là lớp học này. Quân vô thức quay sang bên cạnh mình nhưng chẳng thấy bóng ai, không có Nam.

Quân xem đồng hồ trên tay, bây giờ là 6h30'. Bên ngoài sân trường ồn ào đến nhức óc, mọi người bu đông, đen nghịt tại khuôn viên trường.

Hình như cậu đã biết xảy ra chuyện gì rồi. Quân lê bước chân thấm nhuần mệt mỏi của mình, hai mắt vẫn còn đau nhức và cay xè vì khóc quá nhiều.

Quân chen người vào đám đông. Cậu thấy một cái xác bị chôn vùi gần như toàn bộ xuống đất. Tựa như kẻ nào đó vừa giết người nhưng khi phi tang chứng cứ lại quá vụng về, cái xác không được chôn hẳn xuống đất mà chỉ bị đất vụn đắp lên. Áo sơ mi xanh nhạt bẩn thỉu chìm trong đống đất đen và cỏ dại lộn xộn nghiên ngã đã bật gốc.

Phần đầu của cái xác bị chặt nữa, não bên trong như bị vò nát trộn với bùn bất để nuôi dưỡng cây hoa, trên lớp óc bùn lẫn lộn còn mọc ra những cây xuyến chi nhỏ xinh lặng lẽ lớn lên đầy sức sống, khác hẳn với cái xác đầy đầy tang thương.

Mà nhìn cảnh tượng này Quân không khỏi thấy sợ hãi, nó làm cậu nhớ đến Nhiên, nhớ đến ảo ảnh mà nội tâm cậu sợ hãi nhất.

Xung quanh bắt đầu vang lên những tiếng bàn tán xì xào không ngừng, "ai đã làm ra loại chuyện này chứ?", "ghê quá....", "tên khốn nào lại làm ra chuyện này vậy...", "hắn có có còn là con người nữa không vậy", "thằng hèn", "đồ giết người"....

DUYÊN ÂM (tình trai, BL)Where stories live. Discover now