Chương 126: Khó ngủ

117 14 6
                                    

Quân lúc trở về nhà đã là gần chín giờ, mẹ hỏi mãi rằng cậu đi đâu giờ này mới về, Quân chỉ ậm ừ đáp cho có lệ rồi chuồn về phòng.

Khi cậu mở điện thoại lên thì đã thấy tin nhắn và cuộc gọi nhỡ của Nhật, điều này làm Quân cảm thấy gai người và thót tim. Dù gì cả chiều giờ cậu điều ở viện mồ côi hoang tàn đó, nơi đó đương nhiên chẳng có mạng, còn mắc kẹt trong ảo cảnh thì cũng không có sóng nên không phát hiện ra tin nhắn của Nhật.

Quân nhanh chóng nhắn trả lời.

Quân: Em có chút việc bận nên không để ý đến tin nhắn.

Tin nhắn vừa được gửi đi thì một cuộc gọi đã truyền đến. Quân hít sâu một hơi điều chỉnh nét mặt rồi mới bắt máy, khuôn mặt mang vẻ bực mình của Nhật hiện lên trên màn hình điện thoại.

Nhìn khung cảnh xung quanh hắn thì có vẻ như hắn đang ở trong phòng trưng bày những thứ đồ cổ kia, đằng sau lưng thấp thoáng có bức tranh của Lan.

"Em bận việc gì?" giọng hắn lạnh tanh chứ không hề trầm ấm như mọi khi nữa.

Quân trộm cắn nhẹ môi rồi lấp liếm nói "Đi học thêm, học bù nên không giống như lịch học mọi khi, xin lỗi anh nhé"

Hắn không nói gì mà chỉ im lặng nhìn cậu, Quân hơi chột dạ nhưng không hề biểu hiện ra bên ngoài, vẫn là dáng vẻ bất cần đó.

"Đừng giận nữa mà, sẽ không như thế nữa đâu" cậu hệt như đang dỗ dành người yêu, còn hôn lên màn hình vài cái để biểu lộ sự chân thành.

Nét mặt của Nhật bắt đầu hòa hoãn, khóe môi hắn cong lên một đường cung nhè nhẹ.

"Em biết làm thế này thì tôi sẽ không giận em chứ gì, đồ khôn lỏi" Hắn trách cứ nhưng điệu bộ lại trông không hề ghét những hành động giả dối kia của cậu.

Quân khẽ cười nhưng ánh mắt cậu lại nguội lạnh.

"Em còn chưa tắm nữa, tắt đi chút gọi lại" Quân ghé sát vào điện thoại hôn một cái rồi muốn ngắt máy ngay.

"Khoang" Nhật lại bảo "cứ để yên điện thoại như thế này, cho anh xem" Hắn dựa người vào lưng ghế, dáng vẻ biến nhác toát lên mùi lưu manh.

Gân xanh của Quân giần giật nhưng cậu không thể từ chối, cậu nghiến răng nghiến lưỡi cuối cùng mới thốt ra một chữ "Được".

Trong phòng tắm, Quân cởi hết đồ trên cơ thể mình xuống, để lộ làn da và các đường cong của thể ra trước con mắt của hắn. 

Dù là cậu cũng khỏa thân nhiều lần trước mặt Nhật rồi nhưng làm cái trò mèo này lại là lần đầu tiên.

Điện thoại được gác trên gương trong phòng tắm, nó nằm ở góc độ có thể bắt trọn toàn bộ cơ thể cậu vào khung hình, từ đầu đến chân, không xót một li. 

Nhật không thể dời tầm mắt khỏi màn hình laptop, người hắn đã nóng ran lên rồi, cảm giác như mỡ treo trước miệng mèo mà không ăn được này là gì đây.

Từng giọt nước trong suốt xối thẳng từ trên xuống, nó thấm đẫm vào tóc rồi lăn dài trên cơ thể nõn nà. Quân vuốt ngược tóc mái ướt đẫm của mình lên, càng làm nổi bật ngũ quang đẹp đẽ. 

DUYÊN ÂM (tình trai, BL)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ