DUYÊN ÂM (tình trai, BL)

By Minhvu_1310_luvan

54.2K 6.8K 1K

Tên truyện: Duyên Âm. Tác giả: Minh Vũ Thể loại: 1x1, duyên âm, linh dị, boy love, tình trai, siêu nhiên, viễ... More

Chương 1: Vòng ngọc
Chương 2: Nơi trao vật định tình
Chương 3: Đến thăm bạn
Chương 4: Oán linh
Chương 5: Tên ông là gì?
Chương 6: Góc phòng bếp
Chương 7: Linh
Chương 8: Nhỏ em họ
Chương 9: Người yêu
Chương 10: Sự ngọt ngào khiến tim ta đau đớn
Chương 11: Lời hứa
Chương 12: Tên biến thái
Chương 13: Cuối hành lang
Chương 14: Vùng vẫy trong vô vọng
Chương 15: Kẻ nặng tình
Chương 16: Bạn mới
Chương 17: Phụ nữ
Chương 18: Lọn tóc
Chương 19: Muốn bảo vệ anh
Chương 20: Sáng sớm đã gặp cậu
Chương 21: Mạnh bà
Chương 22: Chiến đấu
Chương 23: Ăn cơm chung
Chương 24: Nguyễn An
Chương 25: Sự gợi nhớ
Chương 26: Cuộc hẹn
Chương 27: Đến nhà Nam
Chương 28: Món quà đắt giá, không thể nhận
Chương 29: Tồn tại để đau khổ
Chương 30: Hình xăm
Chương 31: Ngày ấy đi lạc
Chương 32: Lời cảm ơn không dám nhận
Chương 33: Biệt thự hoang
Chương 34: Thèm khát sắc dục
Chương 35: Ngỡ rằng đã chết
Chương 36: Suy đoán
Chương 37: Chỉ biết tiếc nuối
Chương 38: Dây chuyền đôi
Chương 39: Quay về tiền kiếp (End ss1)
Chương 40 (ngoại truyện): Tương lai của hai ta [H]
Chương 41 (ngoại truyện): Sự thật
Chương 42: Gặp mặt
Chương 43: Kẻ tình nghi
Chương 44: Đầu độc
Chương 45: Trở về
Chương 46: Không thể trở về
Chương 47: Trở về mùa hè
Chương 48: Người tôi thích?
Chương 49: Dịu dàng và lạnh nhạt
Chương 50: Lên chùa
Chương 51: Cô Lan?
Chương 52: Quyết định của An
Chương 53: Hẹn hò (1)
Chương 54: Hẹn hò (2)
Chương 55: Hẹn hò (3)
Chương 56: Hẹn hò (4)
Chương 57: Nặng nề
Chương 58: Bức thư
Chương 59 (ngoại truyện): Thư gửi đến em
Chương 60: Kẻ chặn đường
Chương 61: Anh Minh
Chương 62: Quả tim
Chương 63: Sự biến mất của cái xác
Chương 64: Gặp mẹ
Chương 65: Hoa tình
Chương 66: Đi nhận lớp
Chương 67: Tớ có người trong lòng rồi
Chương 68: Khó thở
Chương 69: Lớp trưởng
Chương 70: Bị thay thế
Chương 71: Mảnh xác của bạn cùng lớp
Chương 72: Đào mộ (1)
Chương 73: Đào mộ (2)
Chương 74: Hiện tượng sinh lí thôi
Chương 75: Thứ do ma quỷ làm
Chương 76: Đụng độ
Chương 77: Quanh quẩn nghi ngờ
Chương 78: Gia hạn
Chương 79: Mong cậu ở bên
Chương 80: Hôn trán
Chương 81: Trường học (1)
Chương 82: Trường học (2)
Chương 83: Trường học (3)
Chương 84: Trường học (4)
Chương 85: Trường học (5)
Chương 86: Trường học (6)
Chương 87: Trường học (7)
Chương 88: Trường học (8)
Chương 89: Kí ước
Chương 90: Món quà đi kèm giá cả (End ss2)
Chương 91 (ngoại truyện): Điên dại
Chương 92(ngoại truyện): Sự tái sinh của cậu
Chương 93 (ngoại truyện): Tình yêu tuổi trẻ
Chương 94 (ngoại truyện): N love Q [H]
Chương 95 (ngoại truyện): Không cần hài đỏ cũng có được tình yêu
Chương 96 (ngoại truyện): Kẻ ăn mày
Chương 98: Tình yêu chưa thể tặng
Chương 99: Muốn làm lành
Chương 100: Tớ xin lỗi
Chương 101: Nguyện cầu
Chương 102: Quà sinh nhật
Chương 103: Chẳng khác gì đang yêu một con chó
Chương 104: Người đẹp ngủ trong rừng
Chương 105: Thật sự rất đau lòng
Chương 106: Giải thoát
Chương 107: Lễ tang (1)
Chương 108: Lễ tang (2)
Chương 109: Dụ dỗ
Chương 110: Phải trả thù
Chương 111: Tỏ tình
Chương 112: Bồ thằng Nam
Chương 113: Lời yêu giả tạo
Chương 114: Yêu cậu
Chương 115: Chi chết rồi
Chương 116: Qua đêm
Chương 117: Đi chơi
Chương 118 (ngoại truyện): Trung thu
Chương 119: Món quà
Chương 120: Trụ người
Chương 121: Những đứa trẻ
Chương 122: Tớ muốn gặp cậu, tớ muốn hôn cậu
Chương 123: Mất tích hàng loạt
Chương 124: Viện mồ côi Tình Thương
Chương 125: Họ đang sống hạnh phúc mà....
Chương 126: Khó ngủ
Chương 127: Cô bé mù
Chương 128: Hiến tim
Chương 129: Cậu có thích tớ không?
Chương 130: Cây gạo
Chương 131: Đồ dối trá
Chương 132: Đại Ác Quan Âm
Chương 133: Vào hốc cây
Chương 134: THPT Trần Quang Khải
Chương 135: Giấc mơ đẹp
Chương 136: Thiêu rụi
Chương 137: Lời nói dối trắng trợn
Chương 138: Chiếc nhẫn
Chương 139: Kế hoạch
Chương 140: Cổng sau của trại trẻ
Chương 141: Có nên nói không?

Chương 97: Bữa cơm

200 27 13
By Minhvu_1310_luvan

*Lưu ý: Từ đây đến hết truyện mình đều sẽ viết bằng ngôi thứ 3 nhé. Vì nếu chỉ vt ngôi thứ nhất kia thì không khai thác trọn vẹn tình tiết và cảm xúc của các nhân vật khác được.

Quân lê bước mình đi đến căn biệt thự to lớn, nó có vẻ ngoài lộng lẫy nhưng cũng thật uy nghiêm. Người đi đường nhìn vào chỉ biết ngưỡng mộ và ước ao được bước vào đó một lần để ngắm nghía. Nhưng đối với Quân thì nó chẳng khác nào một cơn ác mộng sống cả. 

Cậu đẩy cửa bước vào, Nhật đã ngồi trên ghế sô pha đợi sẵn, dáng vẻ vẫn y đúc 2 năm trước, không hề già đi chút nào. Còn cậu thì đã cao hơn, trông trưởng thành hơn nữa, những đường nét xinh đẹp của khuôn mặt vẫn không hề mất đi.

"Em đến rồi, lại đây nào, anh nhớ em lắm" Nhật vẫy tay rồi vỗ vỗ lên đùi mình ý bảo Quân nhanh chóng ngồi lên đùi hắn.

Quân vô cùng thành thạo tiến đến ngồi lên đùi hắn ta, cậu dang chân ngồi đối mặt Nhật, phần hạ bộ của hắn cọ vào đùi non của Quân, tư thế của hai người vô cùng ám muội, như thể cả hai có thể lao vào 'cắn nuốt' lẫn nhau bất cứ lúc nào.

"Theo thường lệ" Nhật nói một câu không đầu không đuôi nhưng khi nghe xong Quân đã biết ngay ý hắn muốn gì. Cậu đưa đôi mắt đen của mình nhìn xuống khuôn mặt đang đợi chờ của Nhật, cậu mỉm cười thật dịu dàng rồi hôn lên môi hắn.

Nụ hôn triền miên không thể dứt được, lắm lúc muốn thoát ra nhưng Nhật lại nắm lấy vai ghì cậu thật chặt, ép Quân phải tiếp nhận nụ hôn của mình. Lưỡi hắn luồng vào khoang miệng cậu, mút lấy đầu lưỡi vô cùng thèm khát.

Quân vẫn không có phản ứng gì nhiều, cậu vẫn giữ khuôn mặt không biến sắc mặc cho Nhật tùy ý làm càng.

Một sợi chỉ bạc ánh lên nối từ đầu lưỡi hai người, Quân phập phồng thở hổn hển, đầu lưỡi hồng hào của cậu hơi nhô ra, khóe miệng cũng chảy dãi rất nhiều. Quân lấy tay áo lau đi. 

"Hôm nay thế nào? đi học có vui không?" Nhật quan tâm hỏi. 

"Cũng bình thường" Quân không mặn không nhạt nói.

"Đồ hôm trước anh tặng em thế nào? có thích không?".

"Xài cũng được, nhưng lần sau chỉ cần đưa hẳn tiền mặt là được" Quân quàng tay qua cổ Nhật, cậu nói ra câu vòi vĩnh ấy nhưng mặt vẫn không hề dấy lên chút ngượng ngùng.

"Đồ tham lam" Nhật dường như không hề tức giận, hắn cười rồi rướn cổ lên hôn lấy môi cậu lần nữa. 

Quân không phải kẻ quá hám tiền nhưng phương châm của cậu là: có sẵn mà không xài chính là đồ ngu.

Đang để Nhật âu yếm thì ánh mắt cậu chợt va vào cậu thiếu niên đang đứng trước cửa, khuôn mặt thanh tú đã khác rất nhiều so với hơn một năm trước, nét đáng yêu của trẻ con đã biến mất một phần, khuôn mặt cũng trở nên góc cạnh, khí chất cũng dần trưởng thành hơn rất nhiều, độc một điều bất biến chính là đôi mắt đen tròn tuyệt đẹp.

Nam trước khi bước vào cửa đã nhìn thấy đôi giày quen thuộc để trước cửa, cậu hồi hộp không muốn vào trong, đi qua đi lại trước cửa một lúc mới lấy được chút dũng khí đẩy cửa vào. Khung cảnh âu yếm của Quân và Nhật đập thẳng vào mắt cậu, điều này đã quá quen thuộc trong hơn một năm qua nhưng sao lần nào nhìn thấy tim cậu cũng buốt giá.

Sau khi lên cấp ba tần suất Quân bị gọi đến đây càng nhiều hơn, hành động thân mật của Nhật đối với cậu cũng tăng thêm độ bạo, Nam không biết là liệu Nhật đã làm chuyện đó với Quân chưa, chỉ cần nghĩ đến cũng khiến Nam tức giận nghiến răng ken két.

Chỉ trách cậu vô dụng, trách cậu không đủ mạnh mẽ chỉ biết nhu nhược nằm trong lòng bàn tay của người bố này, trơ mắt nhìn ánh sáng của mình cũng dần vì mình mà vụt tắt.

Nam lẹ bước lướt qua, Quân cũng ngoảnh mặt làm ngơ, cả hai đã giữ bầu không khí nguội lạnh này rất lâu rồi. 

Dần rồi Quân mới biết Nam lừa mình vì điều gì, cậu ấy hiến tế mình cho Nhật chỉ vì muốn giữ mạng cho mẹ mình. Nếu là Quân cậu cũng sẽ quyết định làm thế. Tình yêu mang đến cho ta cảm giác hân hoan nhưng lại như một món đồ thủy tinh mong manh dễ vỡ, bảo vệ tình yêu luôn khiến con người ta hồi hộp đứng ngồi không yên nhưng tình mẫu tử lại khác, chúng ta luôn chắc chắn và tin tưởng tuyệt đối tình yêu mà mẹ dành cho mình, nó giống một bản hợp đồng vô thời hạn, an toàn khôn siết. Chẳng thà vứt bỏ món đồ dễ vỡ kia để bảo vệ bản hợp đồng trăm năm còn hơn. Chẳng ai lại lựa chọn mãi mãi bất an để bảo vệ thứ không có giá trị kia cả.

"Đến giờ dùng cơm rồi" Nhật nói với Quân, cậu nhanh chóng đứng dậy rồi đi theo hắn xuống phòng ăn.

Bàn gỗ dài đằng đẳng có thể đủ cho hai mươi người ngồi dùng bữa chỉ vỏn vẹn hai người ngồi. Lần nào Quân đến đây Nhật đều chuẩn bị vô số các món sơn hào hải vị không thiếu thứ gì và luôn yêu cầu Quân phải gắp đồ ăn cho hắn, hắn cũng sẽ làm thế với cậu, giống như một gia đình thực thụ đang nhường thức ăn cho nhau.

Nhiều đồ ăn ngon là thế nhưng Quân chỉ cảm thấy món nào cũng như món nào, nhạt nhách và rỗng tuếch, trên bàn ăn chỉ có mỗi Nhật là thật sự vui vẻ dùng cơm.

Chiếc ghế đối diện với ghế của Nhật ở phía bên kia bàn ăn bất chợt được kéo ra, Nam mặc một chiếc áo phông trắng đi cùng với khuôn mặt lãnh đạm nhìn bóng dáng hai người. Cậu ngồi xuống, không lâu đã có người làm bưng tới vài món ăn.

"Con mời bố dùng cơm" cậu máy móc nói lên câu đó, không đợi Nhật trả lời thì đã dùng đũa gắp thức ăn ở trước mặt mình.

Quân liếc nhìn cậu ta, mọi khi Nam đều sẽ đợi cậu và Nhật dùng cơm xong mới đến lượt cậu ta xuống bếp, cớ sao hôm nay lại xen ngang?

"Con không thấy bố và Quân đang dùng cơm sao?" Nhật lạnh nhạt nói, hắn đưa cặp mắt như hổ vồ muốn trách khứ Nam.

Nhưng cậu ta hình như đang ngó lơ, chỉ ngước mắt liếc lên quét qua khuôn mặt Quân đang ngồi bên cạnh Nhật rồi cúi xuống đáp một chữ "Có".

"Vậy mau đứng dậy đi, bố dùng cơm xong sẽ đến lượt con" Nhật gằng giọng nói với Nam, khuôn mặt hắn nhăn nhó, hai hàng mày chau lại với nhau dường như có thể dí chết ruồi. 

"Vâng" cậu đặt đũa xuống chén cơm đã sạch sẽ, cậu đã tranh thủ ăn nhanh nhất có thể. Hôm nay cậu mặt dày xuống đây là để muốn ngắm Quân, cậu thực sự rất nhớ Quân, cả hai chưa bao giờ ăn cơm chung với nhau khi mọi chuyện diễn ra đến nước này. Nam nhớ bữa cơm mà mình đã ăn tại nhà Quân vào năm lớp 9, nó ấp áp và ánh mắt Quân dành cho cậu tràn ngập tình yêu.

Liệu đó có phải là do cậu đang tự mình ảo tưởng không?

Nam quay lưng rời đi, Quân cũng nhanh chóng thu tầm mắt bối rối và có chút nhớ mong của mình lại. Đây là bữa cơm đầu tiên của hai sau những chuyện khó nói kia dù thậm chí đây cũng chẳng phải một bữa cơm trọn vẹn.

25/8/2023






Continue Reading

You'll Also Like

8.1K 576 5
Tóm tắt: Oikawa lỡ gửi nhầm số khi cậu đang càu nhàu về Ushijima, và sau đó vẫn tiếp tục nhắn tin với Iwaizumi. Cặp đôi: Iwaizumi Hajime/Oikawa Tooru...
1.7K 205 5
Cre: 一城烟雨(Phần 1-2-3) + 云栖不吃素 (Phần 4-5) Giả sử chiếc vòng Tảo Tảo cho Lăng Lăng không có tác dụng ngăn chặn một lần tấn công c...
614 136 5
Kim Taehyung crush con nhà người ta, nhưng lại tán tỉnh theo cái cách chẳng giống ai...
2K 221 5
✦ Author: Simleee ✦ Category: Cổ trang, shortfic, niên hạ ✦ Pairings: Trịnh Tại Hiền x Kim Đình Hựu ✦ Status: Done ✦ Start: 29/10/21 - 5/11/21 ✦ Kính...