DUYÊN ÂM (tình trai, BL)

By Minhvu_1310_luvan

54.2K 6.8K 1K

Tên truyện: Duyên Âm. Tác giả: Minh Vũ Thể loại: 1x1, duyên âm, linh dị, boy love, tình trai, siêu nhiên, viễ... More

Chương 1: Vòng ngọc
Chương 2: Nơi trao vật định tình
Chương 3: Đến thăm bạn
Chương 4: Oán linh
Chương 5: Tên ông là gì?
Chương 6: Góc phòng bếp
Chương 7: Linh
Chương 8: Nhỏ em họ
Chương 9: Người yêu
Chương 10: Sự ngọt ngào khiến tim ta đau đớn
Chương 11: Lời hứa
Chương 12: Tên biến thái
Chương 13: Cuối hành lang
Chương 14: Vùng vẫy trong vô vọng
Chương 15: Kẻ nặng tình
Chương 16: Bạn mới
Chương 17: Phụ nữ
Chương 18: Lọn tóc
Chương 19: Muốn bảo vệ anh
Chương 20: Sáng sớm đã gặp cậu
Chương 21: Mạnh bà
Chương 22: Chiến đấu
Chương 23: Ăn cơm chung
Chương 24: Nguyễn An
Chương 25: Sự gợi nhớ
Chương 26: Cuộc hẹn
Chương 27: Đến nhà Nam
Chương 28: Món quà đắt giá, không thể nhận
Chương 29: Tồn tại để đau khổ
Chương 30: Hình xăm
Chương 31: Ngày ấy đi lạc
Chương 32: Lời cảm ơn không dám nhận
Chương 33: Biệt thự hoang
Chương 34: Thèm khát sắc dục
Chương 35: Ngỡ rằng đã chết
Chương 36: Suy đoán
Chương 37: Chỉ biết tiếc nuối
Chương 38: Dây chuyền đôi
Chương 39: Quay về tiền kiếp (End ss1)
Chương 40 (ngoại truyện): Tương lai của hai ta [H]
Chương 41 (ngoại truyện): Sự thật
Chương 42: Gặp mặt
Chương 43: Kẻ tình nghi
Chương 44: Đầu độc
Chương 45: Trở về
Chương 46: Không thể trở về
Chương 47: Trở về mùa hè
Chương 48: Người tôi thích?
Chương 49: Dịu dàng và lạnh nhạt
Chương 50: Lên chùa
Chương 51: Cô Lan?
Chương 52: Quyết định của An
Chương 53: Hẹn hò (1)
Chương 54: Hẹn hò (2)
Chương 55: Hẹn hò (3)
Chương 56: Hẹn hò (4)
Chương 57: Nặng nề
Chương 58: Bức thư
Chương 59 (ngoại truyện): Thư gửi đến em
Chương 60: Kẻ chặn đường
Chương 61: Anh Minh
Chương 62: Quả tim
Chương 63: Sự biến mất của cái xác
Chương 64: Gặp mẹ
Chương 65: Hoa tình
Chương 66: Đi nhận lớp
Chương 67: Tớ có người trong lòng rồi
Chương 68: Khó thở
Chương 69: Lớp trưởng
Chương 70: Bị thay thế
Chương 71: Mảnh xác của bạn cùng lớp
Chương 72: Đào mộ (1)
Chương 73: Đào mộ (2)
Chương 74: Hiện tượng sinh lí thôi
Chương 75: Thứ do ma quỷ làm
Chương 76: Đụng độ
Chương 77: Quanh quẩn nghi ngờ
Chương 78: Gia hạn
Chương 79: Mong cậu ở bên
Chương 80: Hôn trán
Chương 81: Trường học (1)
Chương 82: Trường học (2)
Chương 83: Trường học (3)
Chương 84: Trường học (4)
Chương 85: Trường học (5)
Chương 86: Trường học (6)
Chương 87: Trường học (7)
Chương 88: Trường học (8)
Chương 90: Món quà đi kèm giá cả (End ss2)
Chương 91 (ngoại truyện): Điên dại
Chương 92(ngoại truyện): Sự tái sinh của cậu
Chương 93 (ngoại truyện): Tình yêu tuổi trẻ
Chương 94 (ngoại truyện): N love Q [H]
Chương 95 (ngoại truyện): Không cần hài đỏ cũng có được tình yêu
Chương 96 (ngoại truyện): Kẻ ăn mày
Chương 97: Bữa cơm
Chương 98: Tình yêu chưa thể tặng
Chương 99: Muốn làm lành
Chương 100: Tớ xin lỗi
Chương 101: Nguyện cầu
Chương 102: Quà sinh nhật
Chương 103: Chẳng khác gì đang yêu một con chó
Chương 104: Người đẹp ngủ trong rừng
Chương 105: Thật sự rất đau lòng
Chương 106: Giải thoát
Chương 107: Lễ tang (1)
Chương 108: Lễ tang (2)
Chương 109: Dụ dỗ
Chương 110: Phải trả thù
Chương 111: Tỏ tình
Chương 112: Bồ thằng Nam
Chương 113: Lời yêu giả tạo
Chương 114: Yêu cậu
Chương 115: Chi chết rồi
Chương 116: Qua đêm
Chương 117: Đi chơi
Chương 118 (ngoại truyện): Trung thu
Chương 119: Món quà
Chương 120: Trụ người
Chương 121: Những đứa trẻ
Chương 122: Tớ muốn gặp cậu, tớ muốn hôn cậu
Chương 123: Mất tích hàng loạt
Chương 124: Viện mồ côi Tình Thương
Chương 125: Họ đang sống hạnh phúc mà....
Chương 126: Khó ngủ
Chương 127: Cô bé mù
Chương 128: Hiến tim
Chương 129: Cậu có thích tớ không?
Chương 130: Cây gạo
Chương 131: Đồ dối trá
Chương 132: Đại Ác Quan Âm
Chương 133: Vào hốc cây
Chương 134: THPT Trần Quang Khải
Chương 135: Giấc mơ đẹp
Chương 136: Thiêu rụi
Chương 137: Lời nói dối trắng trợn
Chương 138: Chiếc nhẫn
Chương 139: Kế hoạch
Chương 140: Cổng sau của trại trẻ
Chương 141: Có nên nói không?

Chương 89: Kí ước

230 35 12
By Minhvu_1310_luvan

Đứng trước tấm cổng sắt đen ngòm được chạm khắc bằng những chỗ họa tiết màu vàng bóng mà tôi  không khỏi nuốt một ngụm, cảm giác uy lực áp bức cứ thế đè lấy trái tim nhỏ của tôi.

Tôi đẩy cổng đi vào, Nam đã ở trong phòng khách đợi sẵn, hiện chẳng thấy dì giúp việc hay ông của Nam đâu cả.

Người đàn ông tên Tuấn đang ngồi trên sô pha rộng lớn nở một nụ cười giả lả với tôi. Tôi ngồi đối diện hai người họ, nhìn mặt Nam mà tôi không cười nổi, cậu ấy vẫn còn giả vờ vì điều gì chứ? chẳng phải con mồi đã sa bẫy rồi sao?

"Con vào bếp lấy nước mời bạn đi" Tuấn nói với Nam, cậu ấy đáp lại rồi tấm lưng dần khuất bóng ở cửa phòng bếp.

Chỉ còn lại tôi và người đàn ông này tại đây, anh ta vẫn nở một nụ cười công nghiệp đầy giả tạo với tôi không có ý định lộ nguyên hình.

"Tôi muốn gặp Nhật" Tôi thẳng thừng đi thẳng vào vấn đề, nụ cười trên môi của anh ta lập tức sượng cứng rồi tắt ngắm, nét mặt trở nên nghiêm túc nói với tôi "mời cậu theo tôi".

Người này đứng thẳng dậy. tay đưa về một hướng hành lang ý mời tôi đi theo. Tôi đi theo anh ta đến trước một cánh cửa gỗ lớn, tay gõ cốc cốc ba tiếng vào cánh cửa cứng cáp.

"Thưa, cậu Quân đến tìm ạ" Tuấn cung kính đáp.

"Mời em ấy vào" một giọng nam cực kì dễ nghe nhưng không kém phần uy lực vang lên.

Cánh cửa sừng sững tức khắc mở ra, tôi có đưa mắt vào xem thử, bên trong là một không gian chưng rất nhiều đồ cổ, từ bình gốm, chén hoa, chén trà, tranh vẽ đều được trưng bày rất tinh tế và cẩn thận. Không gian xung quanh được bao trùm bởi ánh đèn vàng ấm áp, nếu tôi không nhầm thì ánh đèn hầu hết đều được chiếu đến bức tranh vẽ một người con gái đang treo trên một bức tường rộng lớn. Một mình nó độc chiếm cả một bờ tường.

Người đàn ông mặc một bộ vest đen với sơ mi trắng, cổ áo đã cởi mất một hai nút đầu để lộ bờ ngực rắn chắc. Nhật dựa lưng vào ghế, dáng người lười biếng đưa mắt về phía tôi đang đứng đó. Ánh mắt đen tuyền đong đưa ý cười, nhìn tôi với ánh mắt không hề ý tứ mà để lộ dục vọng của bản thân.

Cánh cửa sau tôi đóng sầm lại, trong căn bòng rộng lớn chỉ có mình tôi và Nhật đưa mắt nhìn nhau, tôi khẽ hít sâu một hơi rồi mới có dũng khí ngồi đối diện hắn, nỗi tê dại và chán ghét khi hắn đụng chạm bàn tay bẩn thỉu lên tôi dường như như chỉ mới là hôm qua.

"Chúng ta lại gặp nhau rồi, tôi nhớ em lắm" Nhật ngồi thẳng người, cong lưng hướng mặt về phía trước, tôi đành ngã người ra sau chút, tôi không muốn ở khoảng cách quá gần với người này.

"Tôi muốn nhờ anh một chuyện".

"Em muốn nhờ gì?" môi hắn nhếch lên một vòng cung, cố nở ra một nụ cười hiền hòa đầy giả tạo.

"Tôi muốn anh giúp tôi hồi sinh một người bạn đã chết" khuôn mặt tươi cười hồn nhiên của Nhiên hiện lên trong đầu tôi làm tim đau nhói.

"Chỉ dễ như vậy thôi sao?" Nhật tỏ vẻ bất ngờ nhìn tôi.

"Ừ".

"Nếu có thể xóa kí ức của cậu ấy về tôi luôn thì càng tốt, tôi không muốn cậu ấy hận mình hay phiền lòng vì mình nữa".

"Nhưng em biết đấy, không có miếng bánh nào trên đời là miễn phí cả, giúp không công như thế thì thiệt thòi cho tôi quá" Nhật xoay mặt đi tỏ vẻ sầu não, đưa ánh mắt không đành nhìn tôi.

"Anh muốn gì?" tôi cắn răng mới tốt ra được câu này, khi nói xong tôi biết mình không thể quay đầu được nữa. Khi bước chân vào vũng lầy thì vùng vẫy cách mấy cũng chỉ khiến bản thân chìm nhanh hơn thôi.

Dường như chỉ chờ có thế, Nhật cười tươi roi rói nhìn tôi rồi cất lời "Tôi muốn em ở bên tôi, chỉ cần tôi gọi thì phải đến đây ngay lập tức".

Tôi do dự một lúc nhưng vẫn chấp thuận ý của hắn ".....Được". Năm đầu ngón tay cong vào bấu chặt da thịt trong lòng bàn tay, rất khó chịu, nhưng vẫn không thể nào khó chịu bằng tâm trạng của tôi lúc này.

"Ngoan quá" Nhật lúng luyến nhìn tôi rồi khen ngợi, xong hắn lấy trong hộc bàn ra một tờ giấy và một cây kim sắt.

"Em hãy kí vào đây, hãy đọc kĩ trước khi kí nhé" Nhật giả vờ có lòng tốt nhắc nhở tôi, ngoài mặt là xem trọng ý kiến của tôi nhưng thật chất vẫn là hắn một mình quyết định.

Nội dung cơ bản trong bản kí ước này là: Sau khi Nhật giúp tôi hoàn thành việc hồi sinh Nhiên, cho Nhiên một gia đình sung túc và yêu thương cậu ấy tôi sẽ trở thành người của hắn, đáp ứng mọi yêu cầu của hắn bằng bất cứ giá nào, nhưng khi tôi chưa đủ 18 tuổi Nhật không được phép yêu cầu tôi phục vụ về mặt tình dục. Nếu một trong hai không hoàn thành trách nhiệm được kí kết sẽ chết bất đắc kì tử, linh hồn sẽ vỡ vụn ngay lập tức khi hơi thở vừa tắt, mãi mãi không thể luân hồi. Hiệu lực sẽ biến mất nếu một trong hai chết đi.

Tôi dùng một loại bút đặc biệt kí lên, lấy cây kim đâm vào ngón cái mình, màu máu đỏ tươi in dấu vân tay tôi vào trang giấy trắng. Nhật cũng làm tương tự. Xong hắn bắt tay tôi như thể đây là một cuộc làm ăn.

"Thần chết sẽ là người chứng kiến cho lời hứa của hai ta"-Nhật.

Tờ giấy bỗng sao chép thành hai ngay trước mắt tôi, hắn cầm lên đưa cho tôi một tờ, giấy trắng mực đen rõ ràng khiến tôi không thể nào chối cãi sự thật.

"Khi anh hồi sinh cậu ấy, tôi muốn nhìn mặt cậu ấy một lần cuối" tôi lạnh giọng nói.

"Được, theo ý em hết" Nhật cười, hắn đến cửa mở cửa cho tôi. Tôi vừa tính bước ra thì chợt thấy eo mình bị siết lại, kéo về phía sau. Cả cơ thể mỏi mệt vì mấy ngày nay đã không yên giấc khiến tôi không phản ứng kịp. Đôi môi tôi áp chặt bởi một cảm giác kì lạ, tôi cắn chặt răng không cho hắn lộng hành. Nhật thấy tôi như thế thì khẽ cười bằng giọng mũi, hắn cắn lấy môi tôi làm nó đau điếng đến rỉ máu.

Nhưng hắn không hề dày vò tôi lâu, cắn xong thì nhả ra ngay lập tức. Tôi đẩy người ra chùi miệng mình đi. Tôi phải quen dần với chuyện này thôi, đã kí cái tờ giấy đó rồi thì kiểu gì hắn cũng sẽ bắt ép tôi làm những chuyện này.

 Rất giống với bán thân.... tôi cười tự giễu bản thân.

"Hẹn sau gặp nhé" hắn tươi cười vẫy tay với tôi.

Tôi đi ra khỏi phòng của Nhật, tôi nhìn thấy Nam đang ngồi trên sô pha ở đằng xa. Cậu ấy cúi gầm mặt, tóc mái đã che đi tôi mắt to tròn ấy làm tôi không thể nào biết được cảm xúc thật của Nam.

Nghe tiếng bước chân của tôi, Nam ngước mắt lên nhìn. Thời gian như đóng băng ngay tại lúc đó, nó giống như lần đầu tiên cả hai gặp nhau trong lớp học nhưng không hề dễ chịu như lúc ấy, nó nặng nề ngột ngạt đến nghẹt thở, đôi mắt âu sầu hình như đang ngấn lệ của cậu ấy nhìn chòng chọc vào tôi khiến tôi không khỏi đau lòng.

Nam đang khóc, dáng vẻ như này của cậu ấy chứng tỏ rằng từ đầu đến đuôi cậu ấy đều biết tất cả, là cậu ấy đang diễn, đang lừa gạt tình cảm của tôi. Nhưng một kẻ lừa gạt thì không thể nào có vẻ mặt đó được.

Dù đã đoán trước, dù đã biết trước rất có thể là đang giả vờ nhưng sao tôi vẫn thấy khó chịu quá. Chỉ trách bản thân tôi ngu ngốc thôi, đã biết nhưng vẫn đâm đầu vào thứ tình cảm mỏng manh này.

Mọi chuyện diễn ra thật quá đỗi vi diệu, nó như một màn kịch hoàn hảo để đẩy tôi đến cái bẫy rập phải kí kết tờ giấy kia vì nỗi dằn vặt của chính bản thân mình. 

Đến đây rồi tôi cũng biết người đứng sau màn là Nhật đã dẫn dắt cái chết của những người bạn kia, bẫy tôi đi điều tra và sa lầy vào sự dằn vặt tột độ, ám ảnh đến điên loạn về người bạn thời thơ ấu. Hắn độc tài và toàn năng như thế thì những việc ấy chỉ là điều đơn giản như trở bàn tay.

Cả hai nhìn nhau như đã thầm hiểu, không cần nói hai lời nữa. 

"Tạm biệt" Nam nói với tôi, giọng cậu khản đặc vừa mới khóc xong.

Hình như giọng tôi cũng run lên, tôi khó khăn lắm mới nặn ra được mấy từ mang vẻ bình tĩnh"... ừ, tạm biệt".

9/7/2023

Continue Reading

You'll Also Like

8.1K 576 5
Tóm tắt: Oikawa lỡ gửi nhầm số khi cậu đang càu nhàu về Ushijima, và sau đó vẫn tiếp tục nhắn tin với Iwaizumi. Cặp đôi: Iwaizumi Hajime/Oikawa Tooru...
6.1K 398 102
Thể loại: Xuyên không, linh dị thần quái, phong thủy, đổ thạch, ... Dị giới Linh Sư - Jeon Jungkook ngoài ý muốn xuyên tới thế giới hiện đại thì phát...
7.3K 385 41
Thể loại: Đam mỹ, H, cổ đại, sủng, ngược nhẹ, cường thủ đoạt hào, biến thái quỷ súc trung khuyển công x tạc mao manh manh mỹ nhân thụ. CP: Ôn Khách H...
24.4K 1.7K 168
vì đang đọc thì bị drop, thành ra quyết định làm luôn cho dân tình cùng đọc. Ta edit từ chương 63, các chương trước các nàng tìm sẽ thấy, hihi... Lầ...