DUYÊN ÂM (tình trai, BL)

Minhvu_1310_luvan tarafından

54.2K 6.8K 1K

Tên truyện: Duyên Âm. Tác giả: Minh Vũ Thể loại: 1x1, duyên âm, linh dị, boy love, tình trai, siêu nhiên, viễ... Daha Fazla

Chương 1: Vòng ngọc
Chương 2: Nơi trao vật định tình
Chương 3: Đến thăm bạn
Chương 4: Oán linh
Chương 5: Tên ông là gì?
Chương 6: Góc phòng bếp
Chương 7: Linh
Chương 8: Nhỏ em họ
Chương 9: Người yêu
Chương 10: Sự ngọt ngào khiến tim ta đau đớn
Chương 11: Lời hứa
Chương 12: Tên biến thái
Chương 13: Cuối hành lang
Chương 14: Vùng vẫy trong vô vọng
Chương 15: Kẻ nặng tình
Chương 16: Bạn mới
Chương 17: Phụ nữ
Chương 18: Lọn tóc
Chương 19: Muốn bảo vệ anh
Chương 20: Sáng sớm đã gặp cậu
Chương 21: Mạnh bà
Chương 22: Chiến đấu
Chương 23: Ăn cơm chung
Chương 24: Nguyễn An
Chương 25: Sự gợi nhớ
Chương 26: Cuộc hẹn
Chương 27: Đến nhà Nam
Chương 28: Món quà đắt giá, không thể nhận
Chương 29: Tồn tại để đau khổ
Chương 30: Hình xăm
Chương 31: Ngày ấy đi lạc
Chương 32: Lời cảm ơn không dám nhận
Chương 33: Biệt thự hoang
Chương 34: Thèm khát sắc dục
Chương 35: Ngỡ rằng đã chết
Chương 36: Suy đoán
Chương 37: Chỉ biết tiếc nuối
Chương 39: Quay về tiền kiếp (End ss1)
Chương 40 (ngoại truyện): Tương lai của hai ta [H]
Chương 41 (ngoại truyện): Sự thật
Chương 42: Gặp mặt
Chương 43: Kẻ tình nghi
Chương 44: Đầu độc
Chương 45: Trở về
Chương 46: Không thể trở về
Chương 47: Trở về mùa hè
Chương 48: Người tôi thích?
Chương 49: Dịu dàng và lạnh nhạt
Chương 50: Lên chùa
Chương 51: Cô Lan?
Chương 52: Quyết định của An
Chương 53: Hẹn hò (1)
Chương 54: Hẹn hò (2)
Chương 55: Hẹn hò (3)
Chương 56: Hẹn hò (4)
Chương 57: Nặng nề
Chương 58: Bức thư
Chương 59 (ngoại truyện): Thư gửi đến em
Chương 60: Kẻ chặn đường
Chương 61: Anh Minh
Chương 62: Quả tim
Chương 63: Sự biến mất của cái xác
Chương 64: Gặp mẹ
Chương 65: Hoa tình
Chương 66: Đi nhận lớp
Chương 67: Tớ có người trong lòng rồi
Chương 68: Khó thở
Chương 69: Lớp trưởng
Chương 70: Bị thay thế
Chương 71: Mảnh xác của bạn cùng lớp
Chương 72: Đào mộ (1)
Chương 73: Đào mộ (2)
Chương 74: Hiện tượng sinh lí thôi
Chương 75: Thứ do ma quỷ làm
Chương 76: Đụng độ
Chương 77: Quanh quẩn nghi ngờ
Chương 78: Gia hạn
Chương 79: Mong cậu ở bên
Chương 80: Hôn trán
Chương 81: Trường học (1)
Chương 82: Trường học (2)
Chương 83: Trường học (3)
Chương 84: Trường học (4)
Chương 85: Trường học (5)
Chương 86: Trường học (6)
Chương 87: Trường học (7)
Chương 88: Trường học (8)
Chương 89: Kí ước
Chương 90: Món quà đi kèm giá cả (End ss2)
Chương 91 (ngoại truyện): Điên dại
Chương 92(ngoại truyện): Sự tái sinh của cậu
Chương 93 (ngoại truyện): Tình yêu tuổi trẻ
Chương 94 (ngoại truyện): N love Q [H]
Chương 95 (ngoại truyện): Không cần hài đỏ cũng có được tình yêu
Chương 96 (ngoại truyện): Kẻ ăn mày
Chương 97: Bữa cơm
Chương 98: Tình yêu chưa thể tặng
Chương 99: Muốn làm lành
Chương 100: Tớ xin lỗi
Chương 101: Nguyện cầu
Chương 102: Quà sinh nhật
Chương 103: Chẳng khác gì đang yêu một con chó
Chương 104: Người đẹp ngủ trong rừng
Chương 105: Thật sự rất đau lòng
Chương 106: Giải thoát
Chương 107: Lễ tang (1)
Chương 108: Lễ tang (2)
Chương 109: Dụ dỗ
Chương 110: Phải trả thù
Chương 111: Tỏ tình
Chương 112: Bồ thằng Nam
Chương 113: Lời yêu giả tạo
Chương 114: Yêu cậu
Chương 115: Chi chết rồi
Chương 116: Qua đêm
Chương 117: Đi chơi
Chương 118 (ngoại truyện): Trung thu
Chương 119: Món quà
Chương 120: Trụ người
Chương 121: Những đứa trẻ
Chương 122: Tớ muốn gặp cậu, tớ muốn hôn cậu
Chương 123: Mất tích hàng loạt
Chương 124: Viện mồ côi Tình Thương
Chương 125: Họ đang sống hạnh phúc mà....
Chương 126: Khó ngủ
Chương 127: Cô bé mù
Chương 128: Hiến tim
Chương 129: Cậu có thích tớ không?
Chương 130: Cây gạo
Chương 131: Đồ dối trá
Chương 132: Đại Ác Quan Âm
Chương 133: Vào hốc cây
Chương 134: THPT Trần Quang Khải
Chương 135: Giấc mơ đẹp
Chương 136: Thiêu rụi
Chương 137: Lời nói dối trắng trợn
Chương 138: Chiếc nhẫn
Chương 139: Kế hoạch
Chương 140: Cổng sau của trại trẻ
Chương 141: Có nên nói không?

Chương 38: Dây chuyền đôi

418 58 12
Minhvu_1310_luvan tarafından

Tôi đã về nhà cùng với ba mẹ vào ngày hôm qua, sáng nay dù có hơi mệt mỏi nhưng tôi vẫn phải đến trường.

Tôi lê lết thân xác nặng trĩu lười nhác của bản thân rồi nằm gục trên bàn học. 

Nam thấy tôi đến thì đến bên cạnh tôi rồi ngồi xuống.

"Nè, tặng mày đó"-Nam.

"Gì đây?".

"Quà mừng mày xuất viện và đi học lại"-Nam, cậu ấy nói với vẻ mặt ngại ngùng, ngón tay gãi gãi phần má đã đỏ ửng.

"Chòi oi, sến súa dữ vậy ba, trong đây có gì vậy?" tôi lắc lắc chiếc hộp nhỏ trong tay. 

"Tao mở ra nha?".

"Ừ, mở ra đi"-Nam.

Tôi vừa mở nắp hộp ra thì một xúc cảm bất ngờ ập vào trán kêu lên một tiếng 'chụt'!

Tôi hoảng hốt giật lùi về sau, trừng mắt nhìn năm, khuôn mặt lúc này nóng ran như than hồng.

"Mày bị điên hả! lỡ có đứa nào thấy thì sao!".

"Không có ai thấy đâu, bây giờ còn sớm mà, mày nhìn xem, đâu có đứa nào trong lớp ngoài hai tụi mình đâu"-Nam, Nam cười hì hì, đôi mắt cong lên sáng lấp lánh, thật sự quá đẹp... lần đầu tiên gặp nhau thì tôi cũng đã bị chính đôi mắt này thu hút. 

"Mày thôi cái kiểu dùng sắc đẹp ra để làm tao siêu lòng đi" Tôi lấy tay đẩy mặt Nam ra khỏi mặt tôi để tráng mặt hai đứa dính sát.

"Nếu mà dùng sắc đẹp sẽ khiến mày siêu lòng thì tao sẽ dùng nó miết luôn!"_Nam.

"Đồ dở hơi" tôi khinh khỉnh chửi Nam.

Tôi nhìn vào chiếc hộp nhỏ, bên trong ấy là một sợi dây chuyền lắp lánh ánh bạc, nhìn chẳng biết là bạc thật hay giả nữa, nhưng Nam chỉ mới là học sinh, không thấy có nhiều tiền mua bạc thật được nên chắc chắn đây là bạc giả rồi. 

"Để tao đeo giúp mày cho"-Nam hớn hở lấy sợi dây chuyền ra, giúp tôi đen vào cổ.

Trên dây chuyền có một mặt dây hình mặt trời được khắc nhiều họa tiết sắc sảo, nhìn mà mê.

Đeo giúp tôi xong thì Nam cười vui vẻ đầy hài lòng. Cậu ta lục trong cổ áo rồi lôi ra một sợi dây chuyền có mặt dây hình trăng khuyết với người họa tiết và màu sắc tương tự, cười hì hì đầy thỏa mãn.

Nhìn kiểu gì thì rõ ràng hai sợi dây chuyền này chắc chắn là dây chuyền đôi!

"Mày dám lừa tao!" tôi hét toáng lên, tay với ra sau cổ muốn tháo dây chuyền xuống nhưng đã bị Nam chặn lại.

"Đừng tháo mà, mày mà tháo xuống là tao sẽ giận mày đó"-Nam.

"Bố mày cóc quan tâm".

Nam vồ lấy tôi ôm chầm, lắc qua lắc lại nào nỉ: "đi mà, đi mà, đi mà, đừng có tháo xuống, please".

Chết tiệt, tôi dễ mềm lòng đến thế sao, chỉ với vài câu nói nũng nịu của cậu ấy mà tôi đã thực sự nghe theo.

Thấy tôi cũng phản kháng nữa thì Nam cũng hết lắc, nhưng vẫn ôm chầm và nằm dài trên bụng tôi khiến tôi ngồi ngã người vào tường. 

"Cảm ơn mày nha, lúc ấy, mày cứ như mặt trời đến để an ủi tao vậy. Cảm ơn vì lúc ấy không bỏ tao lại"-Nam.

Í, sao câu này nghe cứ quen tai thế nào ấy, giống như đã nghe qua một lần trong đời. 

"Lúc nào cơ?".

Thấy tôi hỏi vậy thì Nam ngồi bật dậy, mặt đầy phụng phịu, "Hứ, anh Quân à, sao anh có thể quên người ta nhanh như vậy chứ, đúng là đồ trai đểu mà, ghét quá đi!"-Nam, cậu ta dùng chất giọng the thé giả làm con gái nói một cách đầy hờn dỗi.

"Gớm quá, đừng có mà giở cái giọng đó ra, rốt cuộc là lúc nào chứ?".

"Hứ, tự mình nhớ ra đi, tao giận rồi"-Nam.

Tôi vẫn không nhớ là lúc nào, khó chịu quá đi, sao lại nói chuyện mập mờ như vậy chứ!

Chúng tôi học rồi lại ra chơi, Nam dường như đã quên mất là cậu ta đang giận tôi, lại chạy đến chỗ tôi chơi đùa. 

Đang nói chuyện rất bình thường thì thì tôi nghe được một hội nhóm từ xa đang chỉ chỉ trỏ trỏ tôi và Nam.

"Hai thằng đó đang hẹn hò đấy, lúc sáng tao vào phòng đoàn đội lấy chút đồ thì vô tình nhìn lên màn hình TV, thì thấy thằng Nam đang ôm lấy đầu thằng Quân rồi hôn lên trán nó".

Do mỗi lớp học đều có camera giám sát nên có lẽ đã bị một đứa vô tình nhìn thấy và phát hiện nụ hôn đó rồi. 

"Đó, bay để ý không, tụi nó cứ có thời gian là lại dính sát vào cơ mà".

"Eoooo!" bọn người còn lại thì hùa theo giễu cợt.

"Đm, bọn gay lọ, tởm vãi, không biết tụi gay đó ch*ch nhau kiểu gì nữa, hahaha" một thằng trong nhóm đó lên tiếng, cười cợt nhã chê bai. 

Tôi ngồi từ xa nhưng vẫn nghe rõ mồn một, đã nói xấu thì nên đi ra chỗ nào mà không có đối  tượng bị nói xấu mà chê, chê bai bày đặt thầm thì như vậy trông mà phát ghét!

Tôi luôn là học sinh ngoan nên thường những vấn đề như này tôi đều làm lơ, nhưng bây giờ thì còn đúng cái nịt! thằng Quân hiền thục khi xưa đã chết rồi!

Tôi đứng dậy tính lại gây sự với tụi nó luôn, tôi có võ mà, giết chết một con oán linh được thì tẩn bọn này một trận thì có gì là khó?

Nhưng chưa kịp xông lên thì Nam xông lên trước tôi luôn. Đè sát tên vừa nói xấu tụi tôi vào tường. 

"Ây da, tởm sao? nhưng mà nghe nói mày tò mò về vấn đề giường chiếu của gay.  Hẹn nhau vào phòng dụng cụ thể chất của trường không, tao sẽ cho mày biết cảm giác sướng rơn khi bị ch*ch bằng lỗ đ*t là như thế nào" vừa nói Nam vừa luồn tay ra sau lưng thằng kia, bóp mông nó. 

Mặt nó xanh lét một màu, tức giận vung tay Nam ra, nhưng nào có dễ thế, một tên thường dân như thằng kia mà mơ thoát khỏi tay Nam sao?

"Tao ấy à, không quan trọng người gầy béo hay xấu đẹp đâu, chỉ cần dạng chân ra cho tao ch*ch là được, mày có đồng ý cho tao ch*ch mày không? bạn cùng lớp?" nụ cười thảo mai cùng với ánh mắt cong nhưng không mang ý cười ấy làm Nam như toát ra hơi hàn. Quá lạnh lẽo vô tình.

*Tùng....tùng..tùng..tùng.....tùng.....*

Tiếng trống giòn giã vang lên như thể âm thanh của thượng đế ban xuống cứu giúp thằng kia thoát khỏi tay Nam. 

Nam bỏ tay ra khỏi người tên kia để cho nó thoát, thằng đó có vẻ cay cú lắm, cứ lườm Nam miết thôi. 

Nam lôi ra chai xịt khuẩn từ trong túi quần, xịt xịt lên tay, trông cứ như kiểu bản thân vừa mới chạm vào một thứ bẩn thỉu khôn cùng. 

Nam về chỗ ngồi, rồi quay xuống nhìn tôi, hỏi: "Mày thấy tao có ngầu không?" ánh mắt vui vẻ như đang mong chờ nhận được một lời khen. 

"Ngầu đét luôn ấy chứ".

"Hì hì, nhưng mà đừng hiểu lầm nha, tao chỉ muốn lên giường với một mình mày thôi đó"-Nam.

"Mới bây lớn mà giường chiếu cái gì! đắp chiếu thì có!"

22/9/2022



Okumaya devam et

Bunları da Beğeneceksin

1.9K 128 10
Làm thế nào mà cha mẹ đều làm thất lạc con:))
70.7K 6.8K 50
Tác giả: Mạch Bách Tang Thể loại: Đam Mỹ, Hài Hước, Linh Dị, Huyền Huyễn --VĂN ÁN: - Tôi tên là Tiêu Chiến, là một cô nhi, từ lúc vẫn còn bọc tã lót...
101K 16.2K 82
- Nếu chúng ta thật sự thuộc về nhau, nhất định định mệnh sẽ đưa đẩy. Không có ngoại lệ, destiny chính là định mệnh. - Hai mươi năm cái xuân xanh, Ta...
9.7K 216 5
⁉️MỤC ĐÍCH ĐỂ LƯU TRỮ⁉️