DUYÊN ÂM (tình trai, BL)

Autorstwa Minhvu_1310_luvan

54.2K 6.8K 1K

Tên truyện: Duyên Âm. Tác giả: Minh Vũ Thể loại: 1x1, duyên âm, linh dị, boy love, tình trai, siêu nhiên, viễ... Więcej

Chương 1: Vòng ngọc
Chương 2: Nơi trao vật định tình
Chương 3: Đến thăm bạn
Chương 4: Oán linh
Chương 5: Tên ông là gì?
Chương 6: Góc phòng bếp
Chương 7: Linh
Chương 8: Nhỏ em họ
Chương 9: Người yêu
Chương 10: Sự ngọt ngào khiến tim ta đau đớn
Chương 11: Lời hứa
Chương 12: Tên biến thái
Chương 13: Cuối hành lang
Chương 14: Vùng vẫy trong vô vọng
Chương 15: Kẻ nặng tình
Chương 16: Bạn mới
Chương 17: Phụ nữ
Chương 18: Lọn tóc
Chương 19: Muốn bảo vệ anh
Chương 20: Sáng sớm đã gặp cậu
Chương 21: Mạnh bà
Chương 22: Chiến đấu
Chương 23: Ăn cơm chung
Chương 24: Nguyễn An
Chương 25: Sự gợi nhớ
Chương 26: Cuộc hẹn
Chương 27: Đến nhà Nam
Chương 28: Món quà đắt giá, không thể nhận
Chương 29: Tồn tại để đau khổ
Chương 30: Hình xăm
Chương 31: Ngày ấy đi lạc
Chương 32: Lời cảm ơn không dám nhận
Chương 33: Biệt thự hoang
Chương 34: Thèm khát sắc dục
Chương 36: Suy đoán
Chương 37: Chỉ biết tiếc nuối
Chương 38: Dây chuyền đôi
Chương 39: Quay về tiền kiếp (End ss1)
Chương 40 (ngoại truyện): Tương lai của hai ta [H]
Chương 41 (ngoại truyện): Sự thật
Chương 42: Gặp mặt
Chương 43: Kẻ tình nghi
Chương 44: Đầu độc
Chương 45: Trở về
Chương 46: Không thể trở về
Chương 47: Trở về mùa hè
Chương 48: Người tôi thích?
Chương 49: Dịu dàng và lạnh nhạt
Chương 50: Lên chùa
Chương 51: Cô Lan?
Chương 52: Quyết định của An
Chương 53: Hẹn hò (1)
Chương 54: Hẹn hò (2)
Chương 55: Hẹn hò (3)
Chương 56: Hẹn hò (4)
Chương 57: Nặng nề
Chương 58: Bức thư
Chương 59 (ngoại truyện): Thư gửi đến em
Chương 60: Kẻ chặn đường
Chương 61: Anh Minh
Chương 62: Quả tim
Chương 63: Sự biến mất của cái xác
Chương 64: Gặp mẹ
Chương 65: Hoa tình
Chương 66: Đi nhận lớp
Chương 67: Tớ có người trong lòng rồi
Chương 68: Khó thở
Chương 69: Lớp trưởng
Chương 70: Bị thay thế
Chương 71: Mảnh xác của bạn cùng lớp
Chương 72: Đào mộ (1)
Chương 73: Đào mộ (2)
Chương 74: Hiện tượng sinh lí thôi
Chương 75: Thứ do ma quỷ làm
Chương 76: Đụng độ
Chương 77: Quanh quẩn nghi ngờ
Chương 78: Gia hạn
Chương 79: Mong cậu ở bên
Chương 80: Hôn trán
Chương 81: Trường học (1)
Chương 82: Trường học (2)
Chương 83: Trường học (3)
Chương 84: Trường học (4)
Chương 85: Trường học (5)
Chương 86: Trường học (6)
Chương 87: Trường học (7)
Chương 88: Trường học (8)
Chương 89: Kí ước
Chương 90: Món quà đi kèm giá cả (End ss2)
Chương 91 (ngoại truyện): Điên dại
Chương 92(ngoại truyện): Sự tái sinh của cậu
Chương 93 (ngoại truyện): Tình yêu tuổi trẻ
Chương 94 (ngoại truyện): N love Q [H]
Chương 95 (ngoại truyện): Không cần hài đỏ cũng có được tình yêu
Chương 96 (ngoại truyện): Kẻ ăn mày
Chương 97: Bữa cơm
Chương 98: Tình yêu chưa thể tặng
Chương 99: Muốn làm lành
Chương 100: Tớ xin lỗi
Chương 101: Nguyện cầu
Chương 102: Quà sinh nhật
Chương 103: Chẳng khác gì đang yêu một con chó
Chương 104: Người đẹp ngủ trong rừng
Chương 105: Thật sự rất đau lòng
Chương 106: Giải thoát
Chương 107: Lễ tang (1)
Chương 108: Lễ tang (2)
Chương 109: Dụ dỗ
Chương 110: Phải trả thù
Chương 111: Tỏ tình
Chương 112: Bồ thằng Nam
Chương 113: Lời yêu giả tạo
Chương 114: Yêu cậu
Chương 115: Chi chết rồi
Chương 116: Qua đêm
Chương 117: Đi chơi
Chương 118 (ngoại truyện): Trung thu
Chương 119: Món quà
Chương 120: Trụ người
Chương 121: Những đứa trẻ
Chương 122: Tớ muốn gặp cậu, tớ muốn hôn cậu
Chương 123: Mất tích hàng loạt
Chương 124: Viện mồ côi Tình Thương
Chương 125: Họ đang sống hạnh phúc mà....
Chương 126: Khó ngủ
Chương 127: Cô bé mù
Chương 128: Hiến tim
Chương 129: Cậu có thích tớ không?
Chương 130: Cây gạo
Chương 131: Đồ dối trá
Chương 132: Đại Ác Quan Âm
Chương 133: Vào hốc cây
Chương 134: THPT Trần Quang Khải
Chương 135: Giấc mơ đẹp
Chương 136: Thiêu rụi
Chương 137: Lời nói dối trắng trợn
Chương 138: Chiếc nhẫn
Chương 139: Kế hoạch
Chương 140: Cổng sau của trại trẻ
Chương 141: Có nên nói không?

Chương 35: Ngỡ rằng đã chết

474 62 4
Autorstwa Minhvu_1310_luvan

"Đm, tên khọm già này! đi đầu thai đi rồi có khi ta sẽ đồng ý!" Tôi dù đã sắp không thở nổi nữa nhưng vẫn sôi máu não chửi rủa tên trước mắt. 

"Vậy thì ta đành để ngươi chết đi vậy,chết rồi nhưng ta vẫn có thể 'vui vẻ' với cái xác này. Thật quá kích thích ấy chứ" hắn ta không biết ngượng mồm mà buông ra những từ ngữ biến thái đến cùng cực. 

Có chết thì tôi cũng không muốn chết dưới tay tên điên này!

Nhưng giờ đầu tôi đã váng dần, mất trọn ý thức.

Trong cơn mê man, tầm mắt vẫn chưa được rõ ràng. Tôi cảm nhận được có một bàn tay lạnh như băng hàn đang sờ mó cơ thể tôi. Tôi bật người tỉnh dậy, tay bắt lấy cánh tay bẩn thiểu kia. 

Nhưng tôi vừa bật dậy đã bị đè xuống tiếp, tên điên này vẫn không buông tha tôi "haha, vẫn chưa chết, như này thì mới càng thêm hưng phấn chứ". 

Tôi tôi mò mẫm loạn xạ trên đầu giường để tìm thứ gì đó làm vũ khí, làm ơn, bất kể là gì. Hắn ta vẫn đùa nghịch tôi như thể không quan tâm tôi đang làm gì, mọi điều tôi cố gắng chỉ là công cốc mà thôi. 

Tôi như nắm bắt được cọng cỏ cứu mạng, lòng bàn tay tôi truyền đến xúc cảm của cán gỗ, cảm giác rất đỗi quen thuộc. Là thanh kiếm khi đó!

Hắn ta bất ngờ khi thấy thanh kiếm xuất hiện và không kịp trở tay. Tôi lên gối thúc vào bụng tên dê già trước mặt, thấy hắn loạn choạn thì bồi thêm một nhát đâm ngay ngực.

Hắn ta rống lên đầy đau đớn, dịch đen tiết ra từ vết đâm chảy thấm xuống tấm đệm.

Nhưng nào có thế, tên này không phải là thứ yêu ma hạng xoàng. Cách tay hắn gồng cứng, móng tay nhọn như dao cạo đâm thẳng vào bụng tôi, đau đớn không sao tả nổi.

 Một con rối mà hắn tạo ra từ trong buổi tiệc bỗng xuất hiện tấn công từ phía sau tôi nhanh như khắc.

Hắn đây là muốn thử xem ai sẽ chết trước sao?

Tôi vung kiếm rạch một đường dài từ vết đâm của hắn ra sau lưng, chém đứt đầu con rối đằng sau. 

Nhưng không chỉ có một con, lần lượt từng con xuất hiện tấn công tôi liên tục dưới sự điều khiển của gã. Tôi không biết dùng kiếm, chỉ có thể chém theo cảm tính kết hợp với võ thuật có trong người.

Tôi chỉ là một thằng nhóc thì làm sao có thể tiêu nhiệt thứ yêu ma này một cách gọn ghẽ được đây? những con rối liên tục tấn công tôi, tạo ra vô số vết thương lớn nhỏ dần rỉ máu. 

Máu từ miệng tôi trào ra, mùi vị dở tệ không sao tả nổi tí tách nhỏ xuống nền đất lạnh, từ miệng vết thương truyền đến cơn đau làm tê buốt cả da đầu.

Những con rối làm lênh láng dưới mặt đất cũng dần tan biến đi, chỉ còn tôi và hắn dè chừng nhau, mặt đối mặt trong con ngươi hẳn đã hằng đầy tơ máu.

Tên kia bật người, thân thủ của gã quá nhanh, một tay đâm thọc vào bụng tôi tiếp tục tấn công vào vết thương ban nãy mà gã tạo ra, giờ chỗ đó như một lỗ thịt nát tươm đầy máu me tởm lợm vậy.

Tôi trào ngược máu ra khỏi miệng, máu trên vết thương cũng men theo móng vuốt của gã mà chảy đầm đìa, hòa lẫn cùng với thứ dịch đen nhơ nhớp mà từ ngực hắn chảy xuống.

Tay tôi run bần bật, chết tiệt! máu đã tràn ra quá nhiều, nếu cứ tiếp tục thì tôi sẽ gặp ông bà tổ tiên mất. Tôi rít mạnh một hơi vào buồn phổi, dùng chút sức lực cuối cùng nắm chặt cán dao rạch một đường từ ngực đến bụng hắn. Tay rút thanh kiếm ta, đâm một nhát chí mạng thật sâu ngay giữa đầu gã. 

Đôi mắt hắn trợn trừng, hiện đầy vẽ phẫn nộ, tay hắn đang đâm trọng bụng tôi nay lại càng siết chặt, thúc vào sâu hơn.

Chân tôi run lên từng hồi, sắp không trụ vững được nữa.

Từ những vết cắt cơ thể hắn biến thành từng bọt biển hòa vào trong không khí. Hắn như muốn moi tim ruột tôi ra để chết cùng nhưng nào tôi có thể để cho thứ dơ bẩn này cướp đi mạng sống của mình. Tôi dùng thanh kiếm ấy chặt cánh tay của hắn. 

Hắn dần tan biến nhưng cũng không quên thét gào, cánh tay móc trong bụng tôi cứ như lưỡi câu cũng tan biến dần, không có gì chặn lại làm máu cũng ứa ra liên tục. 

Tôi mệt nhoài nằm phịch xuống giường. Còn phải đi tìm bọn trẻ và những người kia nữa, nhưng sao tôi mệt quá, không còn hơi sức đâu mà đi. Vết thương cũng ngày một trở nặng. Sẽ chết ở đây thật sao? không muốn đâu.

Tôi ngất lịm đi lúc nào không hay, chấm dứt rồi. Mạng sống của tôi.

Tôi mơ màng tỉnh giấc, trần nhà trắng sáng cùng với mùi cồn nồng nặc xộc vào mũi đã khiến tôi biết được bản thân đang ở bệnh viện. Thật may là ông bà tổ tiên thương yêu, giữ lại cái mạng này giúp tôi.

Tôi uể oải quay mặt qua tay trái đang truyền máu thì thấy mẹ tôi đang ngồi sụt sịt khóc. 

Tôi cứng người trong giây lát, biết giải thích sao với mẹ bây giờ? Chả lẽ nói: con chiến đấu với một tên yêu ma xấu xa nên mới bị thương? Ai mà tin cho nổi chứ. Nhưng còn bọn trẻ và những người khác thì sao? liệu có an toàn không?

Mẹ tôi thấy tôi tỉnh dậy thì mừng rỡ kinh khủng "Hức... con tỉnh dậy rồi à! cứ nằm yên đi, mẹ sẽ đi gọi bác sĩ đến ngay đây" nói xong mẹ tôi lật đật chạy đi, ba tôi cũng mang đồ từ ngoài bước vào, mừng rỡ khôn xiết. 

Ngoài mặt mừng là thế nhưng ba vẫn rách móc tôi "Con có biết con bao nhiêu tuổi đầu rồi không? chơi ngu như vậy mà cũng chơi được sao? Sao có thể cùng mấy đứa nhóc trong xóm nghe thời của chú con đi đến nhà hoang chơi thế hả?".

Tôi nhắm nghiền mắt như muốn chống chế, tim đập mạnh liên hồi. Ba nói như vậy có khi nào ba biết hết rồi không? 

"Ở biệt thự hoang đó có rất nhiều mảnh gỗ vỡ, vậy mà lại dùng chúng để chơi là thế nào? giờ gây ra hậu quả như này có thấy bản thân dốt không chứ hả?"-Ba.

Tôi mở mắt tròn xoe, không thể tin được, cái gì vậy chứ. Ba không biết gì hết sao? Sao có thể? "Vậy còn bọn trẻ với mọi người đâu rồi ba?" Tôi nói mà bụng thắt quặn lại. 

"Tụi nó không sao, có mình con là bị thương thôi, lúc gây ra tai nạn chúng hoảng quá trời, may mà có Nguyệt nó nhanh trí chạy đi gọi người lớn đến"-Ba.

Mẹ tôi cùng bác sĩ đến kiểm tra tổng quát lại cho tôi. Bảo rằng tôi phải nhập viện một hoặc nữa tháng để quan sát điều trị. Phần ruột là bị tổn thương nghiêm trọng nhất. 

Ba mẹ tôi đi làm thủ tục nhập viện cho tôi, trong căn phòng này chỉ còn lại một mình tôi nằm đơn độc. Tôi không ngờ bản thân lại trâu bò đến như vậy, dù đã bị thương nặng và mất máu rất nhiều nhưng không hề chết mà còn sống sờ sờ ra như thế này

Thật chán quá đi, để ý mới thấy, thanh kiếm kia lại biến đâu nữa rồi.

Nằm được một lúc thì cửa bỗng mở ra, tôi cứ nghĩ là mẹ về nhưng khi quay đầu lại là Nguyệt. Hẳn là con bé đến thăm tôi. 

7/9/2022





Czytaj Dalej

To Też Polubisz

197K 11.9K 116
Tác phẩm: Vấn Quan Tác giả: Thất Tiểu Hoàng Thúc Editor: Choihd Độ dài: 115 chương Nhân vật chính: Lệnh Hoành, Chúc Cửu Âm, Phó Vô Âm, Diêm Phù Đề Th...
1.7K 205 5
Cre: 一城烟雨(Phần 1-2-3) + 云栖不吃素 (Phần 4-5) Giả sử chiếc vòng Tảo Tảo cho Lăng Lăng không có tác dụng ngăn chặn một lần tấn công c...
1K 184 7
Thể loại : Tâm linh, hiện đại, chuyển kiếp. Văn Án. Giản Nhật Ánh là sinh viên năm hai, của trường Đại học khoa học xã hội và nhân văn ở Thành Phố...
2.4K 205 13
Yêu một kẻ si tình Tác giả: banhbaochay Văn án: Lý Ngọc năm 18 tuổi gặp được Giản Tùy Anh tại phòng khách nhà mình, liền nhất kiến chung tình... Nhân...