DUYÊN ÂM (tình trai, BL)

By Minhvu_1310_luvan

54.2K 6.8K 1K

Tên truyện: Duyên Âm. Tác giả: Minh Vũ Thể loại: 1x1, duyên âm, linh dị, boy love, tình trai, siêu nhiên, viễ... More

Chương 1: Vòng ngọc
Chương 2: Nơi trao vật định tình
Chương 3: Đến thăm bạn
Chương 4: Oán linh
Chương 5: Tên ông là gì?
Chương 6: Góc phòng bếp
Chương 7: Linh
Chương 8: Nhỏ em họ
Chương 9: Người yêu
Chương 10: Sự ngọt ngào khiến tim ta đau đớn
Chương 11: Lời hứa
Chương 12: Tên biến thái
Chương 13: Cuối hành lang
Chương 14: Vùng vẫy trong vô vọng
Chương 16: Bạn mới
Chương 17: Phụ nữ
Chương 18: Lọn tóc
Chương 19: Muốn bảo vệ anh
Chương 20: Sáng sớm đã gặp cậu
Chương 21: Mạnh bà
Chương 22: Chiến đấu
Chương 23: Ăn cơm chung
Chương 24: Nguyễn An
Chương 25: Sự gợi nhớ
Chương 26: Cuộc hẹn
Chương 27: Đến nhà Nam
Chương 28: Món quà đắt giá, không thể nhận
Chương 29: Tồn tại để đau khổ
Chương 30: Hình xăm
Chương 31: Ngày ấy đi lạc
Chương 32: Lời cảm ơn không dám nhận
Chương 33: Biệt thự hoang
Chương 34: Thèm khát sắc dục
Chương 35: Ngỡ rằng đã chết
Chương 36: Suy đoán
Chương 37: Chỉ biết tiếc nuối
Chương 38: Dây chuyền đôi
Chương 39: Quay về tiền kiếp (End ss1)
Chương 40 (ngoại truyện): Tương lai của hai ta [H]
Chương 41 (ngoại truyện): Sự thật
Chương 42: Gặp mặt
Chương 43: Kẻ tình nghi
Chương 44: Đầu độc
Chương 45: Trở về
Chương 46: Không thể trở về
Chương 47: Trở về mùa hè
Chương 48: Người tôi thích?
Chương 49: Dịu dàng và lạnh nhạt
Chương 50: Lên chùa
Chương 51: Cô Lan?
Chương 52: Quyết định của An
Chương 53: Hẹn hò (1)
Chương 54: Hẹn hò (2)
Chương 55: Hẹn hò (3)
Chương 56: Hẹn hò (4)
Chương 57: Nặng nề
Chương 58: Bức thư
Chương 59 (ngoại truyện): Thư gửi đến em
Chương 60: Kẻ chặn đường
Chương 61: Anh Minh
Chương 62: Quả tim
Chương 63: Sự biến mất của cái xác
Chương 64: Gặp mẹ
Chương 65: Hoa tình
Chương 66: Đi nhận lớp
Chương 67: Tớ có người trong lòng rồi
Chương 68: Khó thở
Chương 69: Lớp trưởng
Chương 70: Bị thay thế
Chương 71: Mảnh xác của bạn cùng lớp
Chương 72: Đào mộ (1)
Chương 73: Đào mộ (2)
Chương 74: Hiện tượng sinh lí thôi
Chương 75: Thứ do ma quỷ làm
Chương 76: Đụng độ
Chương 77: Quanh quẩn nghi ngờ
Chương 78: Gia hạn
Chương 79: Mong cậu ở bên
Chương 80: Hôn trán
Chương 81: Trường học (1)
Chương 82: Trường học (2)
Chương 83: Trường học (3)
Chương 84: Trường học (4)
Chương 85: Trường học (5)
Chương 86: Trường học (6)
Chương 87: Trường học (7)
Chương 88: Trường học (8)
Chương 89: Kí ước
Chương 90: Món quà đi kèm giá cả (End ss2)
Chương 91 (ngoại truyện): Điên dại
Chương 92(ngoại truyện): Sự tái sinh của cậu
Chương 93 (ngoại truyện): Tình yêu tuổi trẻ
Chương 94 (ngoại truyện): N love Q [H]
Chương 95 (ngoại truyện): Không cần hài đỏ cũng có được tình yêu
Chương 96 (ngoại truyện): Kẻ ăn mày
Chương 97: Bữa cơm
Chương 98: Tình yêu chưa thể tặng
Chương 99: Muốn làm lành
Chương 100: Tớ xin lỗi
Chương 101: Nguyện cầu
Chương 102: Quà sinh nhật
Chương 103: Chẳng khác gì đang yêu một con chó
Chương 104: Người đẹp ngủ trong rừng
Chương 105: Thật sự rất đau lòng
Chương 106: Giải thoát
Chương 107: Lễ tang (1)
Chương 108: Lễ tang (2)
Chương 109: Dụ dỗ
Chương 110: Phải trả thù
Chương 111: Tỏ tình
Chương 112: Bồ thằng Nam
Chương 113: Lời yêu giả tạo
Chương 114: Yêu cậu
Chương 115: Chi chết rồi
Chương 116: Qua đêm
Chương 117: Đi chơi
Chương 118 (ngoại truyện): Trung thu
Chương 119: Món quà
Chương 120: Trụ người
Chương 121: Những đứa trẻ
Chương 122: Tớ muốn gặp cậu, tớ muốn hôn cậu
Chương 123: Mất tích hàng loạt
Chương 124: Viện mồ côi Tình Thương
Chương 125: Họ đang sống hạnh phúc mà....
Chương 126: Khó ngủ
Chương 127: Cô bé mù
Chương 128: Hiến tim
Chương 129: Cậu có thích tớ không?
Chương 130: Cây gạo
Chương 131: Đồ dối trá
Chương 132: Đại Ác Quan Âm
Chương 133: Vào hốc cây
Chương 134: THPT Trần Quang Khải
Chương 135: Giấc mơ đẹp
Chương 136: Thiêu rụi
Chương 137: Lời nói dối trắng trợn
Chương 138: Chiếc nhẫn
Chương 139: Kế hoạch
Chương 140: Cổng sau của trại trẻ
Chương 141: Có nên nói không?

Chương 15: Kẻ nặng tình

789 105 17
By Minhvu_1310_luvan

Tôi cố gắng khép chân mình lại, lết người đi để tránh né. Dù bây giờ hắn chỉ dùng một tay để giữ lấy cổ chân tôi nhưng giờ đây cả cơ thể đều run rẩy, không thể bật dậy chạy đi được.

"Nào nào, đừng tránh né thế chứ, sẽ không đau đâu" tên điên rút cà vạt trên cổ áo xuống cột hai tay tôi lại.

"!!!" hắn siết chặt quá làm tay tôi đau rát. "Tôi sẽ yêu thương em hết mình" đây mà hắn gọi là yêu sao? yêu là phải đổi xử diệu dàng với người mình thương, nuông chiều và xem trọng ý kiến của người ấy chứ. Chứ đâu phải cứ mạnh bạo tiến tới rồi cưỡng ép, không ngừng làm cho người ấy rỉ máu hay tổn thương, khái niệm yêu đương của tên này quá bệnh hoạn rồi.

Tôi quay đầu sang nhìn An muốn cầu cứu. Mặt ổng đang nhăn nhó đến vặn vẹo, mắt ánh lên như rớm nước, nghiến răng nghiến lợi trừng tên điên đang đè tôi xuống nền gạch lạnh buốt.

Tên điên này chẳng quan tâm lắm, hắn dùng quy đầu cọ xát vào hậu huyệt tôi "vì em còn nhỏ nên chỗ này cũng thật nhỏ làm sao, đáng yêu thật" cái âm giọng cợt nhã bệnh hoạn này thật khiến người ta chán ghét. Tôi nhắm nghiền mắt, mày nhăn nhúm lại, cắn răng chịu đựng cơn đau thấu trời sắp giáng xuống.

'Vút' 'phập!' một lưỡi kiếm dài từ đâu phóng đến đâm vào bụng tên kia, máu tràn tràn ra lênh láng dưới đất. Hắn mất cảnh giác rồi! tôi bật người dậy bỏ chạy đến chỗ An ngay lập tức.

Hắn ngước mặt lên,ánh mắt chứa đầy sự căm phẫn, con ngươi đã nhuốm đầy tơ máu. Dù đã đau đến nhường ấy nhưng hắn vẫn đứng dậy kéo lại khóa quần, rút lưỡi kiếm ra.

"ha! ngươi đâm ta như vậy không sợ nghiệp chướng vấy bẩn mình sao? ngu thật đấy, và giờ ngươi cũng đ.é.o còn sức lực gì để thoát ra nữa rồi" hắn cười đầy phấn khích, giọng cười mới đầu chỉ là âm thanh the thé trong cuốn họng, nhưng dần dần nó trở nên to hơn, âm thanh thể hiện sự điên dại vang vọng khắp phòng.

Tôi cắn lấy cà vạt trên cổ tay tháo ra, mắt không ngừng dán lên người An. Trên cổ! những vết nghiệp chướng như hoen ố đang dần lan trên cần cổ trắng bạch của An. Mặt nhăn nhúm lại, trông đau đớn tột cùng.

Tháo được dây, tôi vội lục tìm xung quanh xem có gì có thể đập vỡ kính không, trong đây thế mà lại không có gì ngoài giấy bút và lọ thủy tinh.

"vô ích thôi, trong đây không có búa hay tạ gì cho em dùng đâu" tên thần kinh nói với cái giọng đùa cợt, muốn phá bỏ ý định cứu An của tôi.

Tôi vớ lấy một cây bút sắt cùng với một cuốn sách dày có góc sách cứng cáp. Tôi dùng ngòi bút nhắm vào một góc của lồng kính, một tay cầm cuốn sách, nhắm góc sách đập vào cây bút. Lần một không được, lần hai không được, lần ba tôi dùng hết sức có thể.

'rắc...tách'những vết nứt dài bắt đầu xuất hiện, nó nối tiếp nhau truyền thành nhiều nhánh như một cành cây đang phát triển không ngừng.

Tôi vội lao đi núp sau tủ sách. 'Choang!' mặt kính vỡ tung, các mảnh thủy tinh cứ như mưa rồi rào rào rơi xuống đất.

Tên điên mắt mở trừng trừng nhìn những mảnh vỡ rơi xuống đất. Còn những tấm bùa! tôi chân trần băng qua những mảnh thủy tinh rơi vãi xuống đất, đau quá, nhưng giờ phải cố thôi. Nếu không có sức mạnh của An thì không thể nào thoát khỏi đây được.

"không được lại gần! em sẽ bị thương đó!" hắn lao đến chỗ tôi, tôi cố chạy nhanh hơn, đến gần An nhất có thể. 

Tay tôi chạm vào những lá bùa toan xé ra nhưng một cơn đau rát truyền đến khắp lòng bàn tay, cứ như mới chạm vào một hòn than đăng ửng lửa vậy. 

Nhưng bây giờ không phải lúc để than đau hay quan tâm các vết thương nữa, tốt nhất phải thoát ra khỏi chỗ này. Tôi nhanh chóng dùng lực xé những tấm bùa. Từng lá bùa được sẽ rách thì n cũng bớt đau đớn hơn. 

Sau khi xé xong An ngã thẳng vào vòng tay tôi. Vết ố đen trên cổ vẫn loan ra không ngừng. 

Chết rồi, An dần mất ý thức, làm sao thoát ra được đây. Tay ôm An, mắt thì liên tục đảo xung quanh tìm lối thoát. 

"Em mau từ bỏ đi! tại sao vậy? cả kiếp trước lẫn kiếp này người em chọn luôn là hắn chứ không phải là tôi! đúng là kiếp trước tôi chỉ là một thằng người làm quèn trong nhà em, không thể thắng cái tên đẹp mã tài giỏi này là lẽ thường tình. Nhưng bây giờ hắn cũng không phải người nữa! không tiền tài hay địa vị thì cớ gì em vẫn chọn hắn cơ chứ!" hắn nắm lấy cổ tay tôi ra sức siết chặt khiến cho nó hằng đỏ.

Mặt hắn áp sát lại mặt tôi, quát tháo như xả cơn giận và nỗi buồn phiền tích động bao đời, nó giờ đây đã mưng mủ, làm thối nát trái tim người đàn ông trước mặt này. Tiếc thay một kẻ nặng tình.

Tôi nghiêm giọng nói "người anh yêu là Lan chứ không phải tôi, đừng theo đuổi nữa. Yêu thương một kiếp đã đủ rồi, hãy buôn bỏ đi, dù trong tôi có là linh hồn Lan đi chăng nữa thì liệu có chắc khuôn mặt, tính cách , hay khí chất này có thuộc về người con gái mà anh thương không?".

Nhưng tên này căn bản không hiểu tiếng người, nghe tôi nói xong hắn còn điên máu hơn nữa. Rút từ trong túi đâu ra một tấm khăn bịt vào mũi tôi. Nó được tẫm thuốc mê! Tôi vùng vẫy phản kháng kịch liệt nhưng đầu óc mơ mang dần, không thể thấy rõ trước mắt có gì. Tầm nhìn đóng lại.

14/6/2022

Continue Reading

You'll Also Like

1K 184 7
Thể loại : Tâm linh, hiện đại, chuyển kiếp. Văn Án. Giản Nhật Ánh là sinh viên năm hai, của trường Đại học khoa học xã hội và nhân văn ở Thành Phố...
2K 284 14
Cre: 夏枯草Amy Có nhiều fic nói về 50 năm cô độc của Lăng Lăng nhưng khá ít fic nói về Lan Chúc đã ở đâu làm gì cảm thấy thế nào tron...
8.7K 710 16
Nhân vật chính : Cung Thượng Giác x Cung Viễn Chuỷ Thể loại : Cổ trang, Cung đình Tình trạng : Đang tiến hành
7.3K 385 41
Thể loại: Đam mỹ, H, cổ đại, sủng, ngược nhẹ, cường thủ đoạt hào, biến thái quỷ súc trung khuyển công x tạc mao manh manh mỹ nhân thụ. CP: Ôn Khách H...