《CHIẾM ĐOẠT》- JUNG HOSEOK

By Eunji182

17.6K 976 71

Eun Hye dừng lại trước một studio chụp ảnh cưới, ngắm nhìn những tấm ảnh cưới được chụp rất tỉ mỉ lòng lại dâ... More

Chap 1. Bán .
Chap 2. Kết hôn trên giấy tờ.
Chap 4. Xin phép.
Chap 5. Trừng phạt.
Chap 6. Cảm xúc thật.
Chap 7. Chờ đợi.
Chap 8. Tự ý
Chap 9. Buổi tiệc.
Chap 10. Vợ của tôi.
Chap 11. Choi Ha Young.
Chap 12. Con người thật của Jung Hoseok.
Chap 13. Bạn cũ.
Chap 14. Không nghe lời.
Chap 15. Ốm.
Chap 16. Có thai?.
Chap 17. Kẻ sát nhân.
Chap 18. Nữ phụ.
Chap 19. Bạn học
Chap 20. Mẹ nuôi.
Chap 21. Xảy ra chuyện.
Chap 22. Không còn.
Chap 23. Là anh không muốn cứu con.
Chap 24. Khoa tâm thần.
Chap 25. Không bỏ rơi.
Chap 26. Họp báo.
Chap 27. Xảy ra chuyện.
Chap 28. Tâm bệnh.
Chap 29. Mất tích.
Chap 30. Trở về.
Chap 31. Con sẽ giống anh.
Chap 32. Không rảnh tiếp khách.
Chap 33. Hủy hoại danh tiếng.
Chap 34. Họa.
Chap 35. Mất.
Ngoại truyện 1
Ngoại truyện 2
Ngoại truyện 3

Chap 3. Lần đầu?.

1.1K 54 0
By Eunji182

Thấy biểu cảm chịu khuất phục của cô gái nhỏ dưới thân mình thì lại vô cùng hài lòng, anh nhanh chóng đổi tư thế tiếp tục hôn mạnh từ vùng ngực sau đó sà xuống nơi rốn.

Bàn tay anh đang nắm chặt lấy eo của Eun Hye bắt đầu trượt xuống đùi cô, nhẹ nhàng vuốt ve dần dần tách hẳn đùi cô ra. Ngón tay anh mang theo hơi ấm bắt đầu mê man rồi từ từ tiến sâu vào bên trong nơi tư mật của cô.

Động tác này như đang chạm vào chỗ nhạy cảm, phản ứng của cô là dãy dụa, khép chặt chân lại không cho anh tiến sâu hơn được nữa.

"Nghe lời!"

Giọng nói mang theo vài phần uy hiếp gián tiếp tránh đòn vào đầu của cô. Khí áp của người đàn ông kia lại giống như đang đè nén Eun Hye khiến cô dần dần biểu hiện rõ sự sợ hãi trên cơ thể. Eun Hye bắt đầu run rẩy kịch liệt phản đối đôi tay gian tà đang từ từ tiến sâu vào trong cô bé non nớt kia.

"A...!"

Eun Hye lần đầu bị người khác chạm vào chỗ ấy quả thật rất xấu hổ, như có dòng điện nhỏ chạy qua, vừa tê dại vừa nhồn nhột khó chịu khiến cô phải bật ra tiếng rên khe khẽ.

Thấy người phụ nữ dưới thân mình như đang sợ hãi, động tác lại có chút khự lại. Anh rụt tay về mang theo đó là một chút dính dấp hòa lẫn.

Eun Hye sợ hãi đến mức nức lên, cô tủi thân lấy chăn che đi khuôn mặt xấu hổ tủi nhục của mình. Đối với anh mà nói có lẽ chuyện giường chiếu này quá đỗi quen thuộc nhưng với cô thì lại khác. Anh bắt đầu hết kiên nhẫn, nhanh tay kéo mạnh người của Eun Hye, tiếp tục đưa hai ngón tay thâm nhập vào nơi sâu nhất trong hoa nguyệt của cô. Anh dùng hai ngón giữa cọ xát mở rộng lối vào của cô, tốc độ ngón tay ra vào càng ngày càng nhanh kéo theo là một ít chất lỏng trơn ướt.

Người đàn ông trước mặt Eun Hye kéo dương vật to lớn đã sớm cương cứng ra rồi đặt vào trong cô bé. Anh mạnh bạo tiến tới không muốn dừng động tác lại một chút nào.

"A... đau quá... hic. Dừng... dừng lại được không?"

Cô gái dưới thân không ngừng kêu la thảm thiết, giọng nói nghẹn ngào, cảm giác đau đớn như rách từng vùng da thịt, nước mắt ứa tràn ra hai bên gò má nóng ran.

"Thả lỏng" Giọng nói anh vừa quyến rũ lại vừa dụ dỗ rất dễ nghe, lần này khi anh nói ra hai từ đó cô lại có thể cảm nhận được anh như muốn an ủi. Eun Hye sụt sịt, cố gắng giữ cơ thể được thả lỏng, cả thân mình nhẹ nhàng nương theo mỗi động tác của anh và tránh làm đối phương mất hứng.

Anh cũng chẳng may mảy màng đến chỉ tập trung vào dương vật thô to kia đang từng lúc thúc mạnh vào trong vách tường thịt. Lần này với một lực rất mạnh, dị vật thô to kia sớm đã được bôi trơn nay lại hung hăng đâm sâu vào bên trong. Không được chuẩn bị từ trước Eun Hye lần này kêu to, hoa nguyệt như bị lấp đầy bởi dịch nhầy anh tạo ra khiến cả người cô co lại ôm chặt lấy cổ của anh.

"Xin anh... dừng... dừng la... ưm.!"

"Cô phiền thật đấy!"
Anh nói xong thì áp sát môi mình lên môi cô không cho Eun Hye nói câu nào nữa.
Nghe những lời đó cô lại có chút tổn thương rồi nhận ra mình chỉ là một món đồ được bán đi với giá là 10 tỷ won. Eun Hye đành im lặng không nói một lời nào nữa. Tưởng anh sẽ buông tha nhưng lại vô tình chọc giận ác thú, tốc độ của anh càng ngày càng nhanh. Âm thanh da thịt cứ tiếp tục ma sát vào nhau trong đêm tối. Tuy rất đau nhưng Eun Hye lại cắn răng chịu đựng không muốn mình phát ra một âm thanh rên rỉ nào nữa.

Một lúc sau, động tác của anh đột nhiên ngừng lại, rút dương vật thô to kia ra bàn tay lại dính phải một thứ gì đó ươn ướt khác.

"Máu? Lần đầu của cô?"

Căn phòng giờ đây có thêm một chút ánh sáng mờ mờ, vì khóc rất nhiều nên bây giờ mắt của cô nhìn không được cho rõ lắm chỉ có thể gật đầu trong vô thức.

Đúng vậy! Là lần đầu của cô bị anh làm cho không nhận ra ai nữa rồi.

Nhưng dù vậy đối phương vẫn không quan tâm quay lại tiếp tục dày vò trên cơ thể non nớt đầy mệt nhọc của Eun Hye.

Cả ngày hôm nay thực sự cô rất mệt, đối mặt với tình huống này cô như cá mắc cạn chẳng biết làm gì, dù có chống cự cũng chẳng ăn thua. Eun Hye mệt mỏi nhắm mắt lại và cũng chỉ biết thả lỏng cơ thể mặc cho người đàn ông kia phát tiết.

___♡___

Sáng sớm hôm sau, tỉnh dậy trong cơn đau ê ẩm khắp cơ thể. Eun Hye phát hiện trên người mình đều đã được thay bộ đồ mới, ga gường cũng đã thay hoàn toàn. Không còn máu cùng với mấy thứ ươn ướt dơ bẩn kia.

Cô hướng mắt nhìn ra bên ngoài cửa sổ, thiết nghĩ chỉ cần mình chết đi chắc cũng chẳng ai khóc đâu nhỉ?

Ngay cả chồng mình cũng không biết tên, mặt mũi như thế nào cũng không thể hình dung được, cảm giác tủi thân lại bắt đầu dâng tràn. Eun Hye xuống giường, cô cố gắng bước đi trong cơn đau ở phần thân dưới lết đến chỗ bàn trang điểm, nhìn rất lâu. Khắp cơ thể đều là những vết hôn đỏ thẫm không cách nào xóa được.

Vừa ngồi xuống thì cửa phòng bỗng nhiên mở ra, người bước vào là dì Kim. Bà cầm trên tay mình một khay đựng toàn là thức ăn sáng cùng với một ly sữa và còn một viên thuốc lạ nữa.

Dì Kim đặt khay lên trên bàn sau đó đưa lại cho cô một viên thuốc đặt ngay ngắn lên tay Eun Hye.

"Là ông chủ Jung bảo tôi đưa cho bà chủ uống, mỗi sáng cô phải uống thứ thuốc này."

"Thuốc? Thuốc gì vậy?"

"Tôi cũng không biết..."

Eun Hye nhìn viên thuốc trong lòng bàn tay của mình. Muôn vàn câu hỏi được đặt ra trên đầu của cô, là thuốc độc sao? Không thể như thế được, nếu là thuốc độc muốn cô chết đi thì tại sao lại mất nhiều tiền như thế để mua cô về rồi chỉ phát tiết trong một đêm chứ.

Eun Hye lại nhìn lên dì Kim. Có vẻ như là nếu cô chưa uống thuốc thì dì Kim sẽ không đi. Đã vậy cô cũng không hỏi nhiều nhanh chóng bỏ thuốc vào miệng nuốt ực một cái.

Sau khi đã xác định được cô đã uống xong thì cơ mặt của dì Kim mới giãn nở ra, vui vẻ trở lại đưa cho cô khay thức ăn và không quên dặn dò.

"Đây là bữa sáng của bà chủ, nếu thấy đói có thể bảo nhà bếp làm thêm. Tôi xin phép đi xuống dưới làm việc ạ."

Dì Kim nói xong thì rời đi. Eun Hye cũng dứng dậy ngay sau đó, việc đầu tiên cô làm chính là tắm. Cô khó khăn lết cả cơ thể đi vào rồi cẩn thận ngâm mình trong bồn tắm lớn suốt hơn mười lăm phút đồng hồ mới xua đi được mùi vị tình dục khó ngửi kia.

Khi tắm xong, cô khó khăn bước ra đã vừa nhìn thấy bàn đầy thức ăn thì lại chán nản trong lòng, tuy bụng đang keu sục sục nhưng miệng lại không muốn ăn chút nào. Eun Hye liếc nhìn điện thoại, cô đã nhỡ hơn cả chục cuộc từ bà chủ Han ở quán ăn cô đang làm.

Eun Hye cầm lấy điện thoại bấm gọi. Vừa nhấc máy đầu dây bên kia đã hỏi han đủ kiểu, trong âm điệu hiện lên vài phần lo lắng.

"Cái con bé này làm gì mà từ sáng đến giờ cô gọi mà con không trả lời hả?"

Lúc trước đến giờ khi làm việc gì Eun Hye đều đến đúng giờ, nếu có nghỉ thì cũng sẽ gọi điện báo với cô Han một câu. Nhưng lần này cô lại quên gọi, để mặc chiếc điện thoại nhỡ hơn cả chục cuộc gọi.

"Cháu xin lỗi! Tại..."

"Con có chuyện gì sao? Bị ốm hả?"

"À không đâu cô. Con... xin phép được nghỉ vài ngày ạ!"

"Sao thế?"

"Chuyện gia đình có chút trục trặc, cô Han thông cảm cho cháu."

Đầu dây bên kia thở dài vì đã lo lắng thái quá: "Cũng được nhưng mà nhớ giữ gìn sức khỏe, đừng để bản thân làm quá sức, khi nào quay lại làm việc cứ báo cô!"

"Vâng! Cảm ơn cô Han."





Continue Reading

You'll Also Like

6.5K 709 15
summary: cũng là chào chú nhưng là chào tạm biệt. taehyung đã buông lời chia tay. rồi câu chuyện của cả hai sẽ đi đến đâu?
235K 29K 149
FANFICTION jungjihun có một anh ngiu sơ hở là block có lúc chữa lành, có lúc không thật sự luôn đấy? lsh cảm thấy bất lực nhưng lsh không thể làm gì...
49.3K 6K 16
"Với anh, như thế nào là yêu?" "Là khi em bắt đầu xuất hiện trong tầm mắt tôi, tất cả mọi thứ đều trở nên vô nghĩa."
255K 38.7K 105
Couple: PondPhuwin, JoongDunk, GeminiFourth Thể loại: Tâm linh, điều tra, mafia, sinh tử văn Câu chuyện về một đôi mắt có thể nhìn thấy linh hồn ngườ...