Chương 42: Daichi

243 27 4
                                    

Chương 42:

Ngày hôm sau, Kyouka tạm biệt ông Urokodaki Sakonji rồi đi cùng chú chim sẻ mới tới của mình làm nhiệm vụ.

Nghe nói do quạ truyền tin của cô đã mang thai nên nó quyết định về nhà tĩnh dưỡng, chú chim sẻ được cử đến vào khuya hôm qua. Đáng lẽ những kiếm sĩ vừa nhận được kiếm phải lên đường ngay nhưng do rắc rối của cô quạ nên Kyouka có chậm hơn một chút.

Khoác vào bộ đồng phục của đội diệt quỷ, trước khi đi ông Urokodaki Sakonji còn dặn dò cô nhiều điều cần chú ý và đưa cho cô một chiếc haori với họa tiết lá phong đỏ rất đẹp.

Đích đến của cô là một ngôi làng nhỏ ven thành thị. Từ bên ngoài nhìn vào cũng thấy đây là một nơi rất yên bình, vì nằm ven thành thị thường có khách đi ngang qua nên nơi đây có rất nhiều nhà nghỉ

Nhìn thấy một căn nhà có dấu hiệu hoa tử đằng nhỏ bên dưới, Kyouka không chút do dự mà bước vào. Thấy bộ đồng phục của cô, bà chủ nơi đây mở miệng hỏi :’’Cháu là đội diệt quỷ phải không ?’’

‘’Vâng’’

Bà chủ mời cô vào phòng, rót một tách trà nóng đưa cho Kyouka rồi nói :’’Gần đây ở trong làng có rất nhiều trẻ con mất tích, thậm chí những đứa trẻ đi cùng ba mẹ từ nơi khác đến chỗ này cũng biến mất một cách bí ẩn. Nó làm cho người trong làng rất hoảng sợ, mấy ngày nay liên tục có người dọn đi nơi khác sinh sống. Bác cũng chẳng biết làm thế nào, mong cháu mau tìm được con quỷ đó…’’

Ánh mắt bà chủ đượm buồn mà nhìn về phía cửa sổ, có vài gia đình đang lục đục sửa soạn để lên đường chạy trốn tới nơi khác. Nhà nào cũng dắt theo hai ba đứa trẻ cùng bọc hành lí nặng trịch lên đường.

Tổ tiên của họ đã sinh sống ở ngôi làng này từ lâu, nếu không phải bất đắc dĩ thì chẳng ai muốn đi xứ khác cả. Những nhà có trẻ con đã dọn đi gần hết, chỉ còn lại người lớn và người già ở trong làng.

Chồng của bà chủ là thôn trưởng của làng, nhìn thấy mọi người dọn đi họ cũng rất đau buồn. Thời buổi khó khăn, muốn có được công việc làm ăn không dễ tí nào huống chi đây lại là một ngôi làng có lượng khách đi qua đông, chỉ cần buôn bán đồ ăn thức uống thôi cũng đủ cho họ sống an bình đến già. Để vứt bỏ nơi mình đã sinh ra đã khó, bỏ cả sự nghiệp càng khó hơn nhưng vì con trẻ họ sẵn sàng vứt bỏ hết tất cả. Vậy mới thấy được tấm lòng của ba mẹ thiêng liêng cỡ nào.

‘’Cháu sẽ cố gắng hết sức !’’ Kyouka cúi đầu nói với bà chủ

Nghỉ ngơi lấy lại sức, khi trời đã vào khuya Kyouka mang theo cây dù của mình bước ra cửa. Đường phố lúc này chẳng có ai cả, màn đêm tĩnh mịch mang không khí lạnh sau mưa làm nổi bật tiếng kêu của những con ếch nhái.

Tiếng bước chân vang lên, là tiếng chân của con người…?

Theo tiếng bước chân, Kyouka thấy một đứa trẻ đang đi ra phía cổng làng. Đôi mắt của đứa trẻ nhắm nghiền lại nhưng chân vẫn bước đều, dường như nó muốn ra khỏi ngôi làng. Huyết quỷ thuật sao…?

Đi càng xa ngôi làng thì Kyouka càng nghe được nhịp tim của con quỷ rõ hơn, cô cũng hiểu ra đôi chút. Xung quanh ngôi làng đều trồng hoa tử đằng nên quỷ không vào được, nó đã dùng huyết quỷ thuật để dụ dỗ bọn trẻ ra khỏi ngôi làng rồi ăn thịt.

[ Tống chủ BSD] Trọng sinh thành Izumi KyoukaWhere stories live. Discover now