Chương 21: Cứ điểm của Đại Minh (3)

3.1K 149 2
                                    

Bên ngoài vọng đến tiếng mõ sang canh. Giờ đã sang giờ tí. Trừ một vài cung nhân đi tuần đêm, không gian bốn phía vô cùng vắng vẻ.

"Khanh không làm gì hắn đó chứ?"

Bùi Tri Sở nhăn nhó cười khổ:

"Thần tất nhiên không dám đắc tội với sứ thần ngoại quốc đâu ạ."

"Vậy cũng tốt, thả hắn về sứ quán đi." Tư Thành chán ghét phất tay.

Bùi Tri Sở mở tròn mắt, miệng lúng búng muốn phản đối mà không thành lời.

"Bệ hạ..."

Việc Thạch Bưu có mưu đồ bất chính với Đại Việt đã khiến Bùi Tri Sở vô cùng phẫn nộ. Hiểu được vì sao Bùi Tri Sở lại phản ứng như vậy, Tư Thành ôn tồn nói:

"Dù gì Thạch Bưu cũng là sứ thần của nhà Minh. Chúng ta có thể ngăn cản hành động của hắn ở Đại Việt, nhưng không thể nặng tay xử trí hắn. Dã tâm xâm lấn Đại Việt của người phương bắc chưa bao giờ tắt. Thứ bọn chúng cần chỉ là một cái cớ để phát động chiến tranh. Người xưa vẫn nói đánh chó phải ngó mặt chủ. Chúng ta đối phó với Thạch Bưu, triệt phá cứ điểm gián điệp là để tự vệ, không phải để gây chiến. Đại Việt không sợ bất cứ kẻ thù nào, nhưng tránh được chiến tranh thì sẽ giúp con dân Đại Việt tránh được nạn kiếp lầm than. Hơn nữa, nhược điểm của Thạch Bưu đã hoàn toàn nằm trong tay chúng ta, cho dù có thả hắn ra, hắn cũng không dám tùy tiện gây chuyện nữa đâu."

Tư Thành giải thích xong, trong lòng Bùi Tri Sở nhẹ đi được đôi chút. Chính sự là chuyện nhạy cảm, nếu hành động sai một bước, hoàn toàn có thể đẩy một đất nước vào họa binh đao.

"Thần suy nghĩ thiển cận, suýt nữa đã làm hỏng chuyện lớn." Bùi Tri Sở cúi mình thật thấp. "Thần sẽ tuân theo ý của bệ hạ, lập tức thả sứ thần nhà Minh về."

"Cử người giám sát cho đến khi chúng về qua biên giới." Tư Thành căn dặn thêm. Không thể không đề phòng trường hợp Thạch Bưu phản trắc.

Bùi Tri Sở là người tận tụy. Hắn chỉ có một tật xấu duy nhất là thiếu kiềm chế. Thạch Bưu từng diễn trò ở cung Vạn Thọ, cho nên chắc chắn, Bùi Tri Sở sẽ khiến hắn phải bò bằng bốn chân mà về sứ quán!

Biết không còn việc của mình nữa, Bùi Tri Sở lễ phép cúi chào rồi lui xuống.

Nhìn theo bóng dáng Bùi Tri Sở rời khỏi điện Bảo Quang, Hoàng Lan mới dám rón rén bước ra. Biết dụng ý của Tư Thành khi cho phép mình đứng sau bình phong, nên nàng cũng mạnh dạn hỏi một câu:

"Bệ hạ, Mạc Viên Nhiên và Phạm Anh Vũ là ai vậy? Bệ hạ quen họ à?"

Nụ cười trên môi Tư Thành kém tươi hơn.

"Trẫm từng gặp họ lúc xuất cung vi hành. Cũng vì bọn họ, trẫm còn tìm đến Thưởng Nguyệt lâu."

Hoàng thượng đích thân đặt chân đến cứ điểm gián điệp của Đại Minh, chỉ nghĩ đến đây thôi, Hoàng Lan đã thấy cực kỳ không ổn.

Đây cũng chính là điểm Tư Thành nghi ngờ. Trong chuyện tương ngộ này có gì đó kỳ quái, nhưng kỳ quái ở đâu, ngài lại chưa giải thích được.

Thiên hạ kỳ duyên [Cảm hứng lịch sử, cung đấu, báo thù] -Ánh Tuyết Triều DươngNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ