• Chương 33: Bệnh viện tâm thần Beechworth •

1.2K 160 16
                                    

💜 M : chắc mọi người cũng nhìn thấy bìa truyện mới của Sinh Tử Lộ rồi phải không :3 lúc viết bộ này cũng hơi xuề xoà về bìa truyện nên bạn mình bảo nên thay một chiếc bìa sẽ dễ thu hút bạn đọc hơn

------------------------------

Ba hôm nữa là ngày sinh nhật Jungkook, vì muốn tất cả thành viên trong gia đình có thể tụ họp và ai cũng tâm trạng thoải mái chào đón sinh nhật đứa em út trong nhà nên Jimin cùng Taehyung đã quyết định vào trò chơi sớm. Dù sao trước sau gì cũng phải vào, vào sớm ra sớm ăn sinh nhật sẽ ngon hơn.

Nói là làm liền nên nay trời còn chưa sáng các cậu đã vào trò chơi rồi. Vừa mở mắt ra Jimin đã thấy mình đứng ở hành lang bệnh viện, mặc dù đang là ban ngày nhưng chất lượng bóng đèn của bệnh viện có vẻ không tốt, cả hành lang đều trông âm u giống như mấy bộ phim kinh dị. Jimin xoa hai cánh tay có dấu hiệu muốn nổi da gà của mình, miệng lầm bầm chửi một câu rồi cất bước đi theo lối tới sảnh chính.

Mới đi được ba bước cậu đã nghe thấy đằng sau vang lên tiếng giày gõ lộp cộp xuống sàn, mỗi một tiếng bước chân là một lần tim Jimin nảy lên một cái. Cậu căng chặt cơ thể chuẩn bị bất cứ lúc nào cũng có thể chạy, hai mắt nhìn về phía sau chờ đợi người hay thứ gì đó đang đi tới. Khi phát hiện là một người đàn ông cao lớn thì cậu mới thả lỏng bản thân.

Người đi tới này là một anh trai cao khoảng một mét tám, vóc dáng hơi gầy, nhìn gương mặt thì chắc cũng sắp tới đầu ba rồi. Mái tóc của anh ta trông rất dài, loà xoà như mấy người theo đuổi nghệ thuật vậy. Anh ta vừa nhìn thấy cậu đã vui mừng bước nhanh hơn, sau đó khi Jimin còn chưa kịp phản ứng thì bị túm lấy tay: "May quá cuối cùng cũng gặp người khác, tôi cứ nghĩ chỉ có mình tôi bị đưa tới nơi này cơ. Xin chào, tôi tên là Kang Jaesung, giáo viên mỹ thuật của Trung học nghệ thuật Daegu."

Nghe cách anh ta giới thiệu Jimin đoán được đây là người chơi mới, nếu đã chơi qua nhiều màn rồi thì không thể nói chuyện kiểu này. Cậu cũng rất nhanh rút lại bàn tay đang bị Jaesung nắm lấy, mỉm cười lịch sự nói: "Chào anh, tôi là Park Jihyun. Anh đừng lo lắng về việc bị đưa tới nơi này, giờ chúng ta qua sảnh chính sẽ gặp những người khác thôi."

Jaesung có vẻ ngạc nhiên về lời cậu nói, anh ta còn ngượng ngùng hỏi lại cậu đã từng đến nơi này phải không và xin được đi cùng cậu. Jimin là một người rất thân thiện nên cậu cũng không hề từ chối, trên đường đi còn tranh thủ nói sơ qua cho anh ta về trò chơi khiến anh ta cứ nhất định nói phải đi theo cậu cho yên tâm.

Trong sảnh chính bây giờ tụ tập cũng khá đông người, cậu đếm qua có mười hai người tất cả, bảy nam năm nữ. Bỗng nhiên cơ thể Jimin đánh cái rùng mình, cậu cảm thấy có ai đó đang nhìn về phía mình chằm chằm. Quay qua ngó nghiêng thì nhận ra người đang nhìn là Taehyung, anh thấy cậu quay sang, gương mặt đang từ lạnh lẽo trở về hiền hoà như gió mùa xuân. Một tay đút túi quần, thân hình tiêu chuẩn như người mẫu đi tới chỗ cậu. Vừa tới nơi đã kéo Jimin đang đứng cạnh nhào vào lòng mình, ánh mắt lo lắng lại mừng rỡ:

"Jihyun em không sao chứ? Em đã đi đâu vậy, đã dặn khi vào trò chơi phải tìm anh cơ mà."

Jimin trước tốc độ vào vai của Taehyung vẫn là có chút chưa quen nổi, mặt cậu đơ ra rồi nhanh chóng đáp lời: "Em vừa vào đã bị tách ra với anh rồi, cũng muốn đi nhanh để tìm thì lại vô tình gặp anh ấy. Anh ấy là người mới nên em đã chỉ dẫn anh ta trên đường đến đây."

[VMin] Sinh Tử LộNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ