• Chương 17 •

1.1K 148 1
                                    

Bọn họ ăn uống chóng vánh rồi nhanh chóng giải tán, Kihyun cùng với Choseok rủ theo gã băm trợn đi tắm suối nước nóng, nay bọn họ leo núi cả buổi chiều nên cần phải tắm nước nóng thư giãn gân cốt. Thật ra do Choseok rủ hai bọn cậu không được nên mới phải rủ hai người kia, anh ta chết nhát đâu có dám đi tắm một mình.

Chaeyoung dắt theo Somin muốn trở về phòng, cả hai trông đều mệt mỏi và lo lắng. Khi hai người bọn cậu đi ra, thấy cuối hành lang lối lên cầu thang, Chaeyoung đang nửa quỳ nửa ngồi trò chuyện với ai đó đứng trước mặt Somin, Jimin ngó nghiêng và nhận ra người bọn họ đang nói chuyện cùng là Kami. Sau đó Chaeyoung gật đầu gì đó với cô bé rồi chào tạm biệt đi lên tầng, Kami chỉ nhìn theo bóng dáng bọn họ, gương mặt không chút biểu cảm rồi cũng chạy đi mất.


"Bọn họ nói chuyện gì với cô bé thế?"


"Không biết nữa, cậu tò mò à?" Jimin gật đầu khi Taehyung hỏi lại. Cậu cứ nghĩ bọn họ sẽ kết thúc câu chuyện như này nhưng ngay sau đó anh lại kéo cậu đi lên tầng hướng về phòng hai cô nàng kia: "Vậy thì trực tiếp đi hỏi thôi~"


Jimin: "Ể? Đùa à!"


Taehyung lịch sự gõ ba lần lên cánh cửa, nghe thấy tiếng người đi ra mở thì Jimin nhanh chóng lùi về phía sau lưng anh. Dù sao tìm đến phòng con gái hỏi chuyện thế này thật sự không phải thói quen của cậu. Chaeyoung ra mở cửa thấy hai người bọn họ đứng trước cửa phòng mình thì có chút ngơ ngác: "Hai anh... hai anh tới phòng bọn em làm gì vậy?"


Taehyung giữ vai Jimin đẩy lên phía trước, lại thuận tiện nhéo nhéo má bánh bao của cậu giống như trách móc nói: "Xin lỗi vì làm phiền tụi em nhé, Jihyun nhà anh không cẩn thận làm vỡ mất cốc uống nước trong phòng nên bọn anh sang đây mượn tạm, sẽ trả lại nhanh thôi."


"Lại đem cậu ra làm lá chắn!" Jimin khinh bỉ trong lòng, gạt cái tay đang nhéo má cậu xuống, ánh mắt lên án bắn thẳng về phía Taehyung nhưng đối phương da mặt quá dày, hoàn toàn làm lơ cậu.


Chaeyoung thấy bầu không khí giữa hai người có chút kì cục thì cười gượng một cái: "Hai anh chờ một chút để em lấy cho." cô trở vào trong và nhanh chóng quay lại với chiếc cốc trên tay.


Taehyung đưa tay nhận lấy rồi nhét thẳng vào lòng Jimin, anh chợt à lên một tiếng hỏi: "Hình như vừa nãy anh có thấy hai em nói chuyện với cô bé Kami phải không? Là chuyện gì vậy?"


"Cũng không phải chuyện gì quan trọng, chỉ là con bé đến nhờ tụi em đi tìm em gái cùng nó. Thật đáng thương, đến tận giờ vẫn không tin rằng em mình đã chết. Tụi em cũng không nỡ nói sự thật khiến con bé buồn nên đã đồng ý rằng ngày mai sẽ đi tìm, chỉ nói để dỗ con bé thôi." Chaeyoung thoải mái trả lời anh, cô cũng không cảm thấy điều này sẽ có vấn đề gì to lớn cả. Chỉ là gương mặt của hai người Jimin và Taehyung trở nên nghiêm túc hơn sau khi nghe cô nói. Cả hai chào tạm biệt trở về phòng và nói rằng lát nữa sẽ nhờ Choseok mang cốc qua trả.


Jimin đặt mông ngồi trên giường, quay ra nhìn gương mặt của Taehyung vẫn chưa giãn ra một chút nào từ lúc trở về. "Anh cũng thấy việc này có vấn đề phải không? Chúng ta đều biết được rằng Kami vẫn luôn tìm kiếm Tomino, đột nhiên cô bé lại nhờ vả hai người họ nhất định là dấu hiệu báo trước cho sự nguy hiểm."

[VMin] Sinh Tử LộDonde viven las historias. Descúbrelo ahora