• Chương 2 •

2.2K 191 6
                                    

Taeguk giống như ở nhà, vô cùng tự nhiên kéo tay Jimin ngồi xuống ghế sofa trong phòng, anh đưa tay ý chỉ cậu quan sát người phụ nữ giao nộp gương đầu tiên lúc nãy.


Cô ta đằng hắng giọng và khi mọi người đều đã bắt đầu chú ý đến mình thì cất tiếng: "Ở nơi này là một trò chơi gọi là "Sinh Tử Lộ", ai khi tiến vào thì đều nên chuẩn bị sẵn một tinh thần muốn sống sót vì đây là một trò chơi sinh tồn, khắp nơi khắp chốn ngập tràn ma quỷ. Người vừa rồi là NPC của màn chơi này, mọi điều mà NPC nhắc nhở thì phải ghi nhớ thật kĩ để không phạm phải, nếu không sẽ kích hoạt điều kiện tử vong và phán quyết chỉ có chết thôi. Tôi là Ryu, là một người chơi cũ, đây chỉ là một nhắc nhở nho nhỏ cho những kẻ lần đầu tới đây, mong các người đừng ngu ngốc đi tìm chỗ chết."

Sau đó Ryu quay đầu tính đi lên tầng tìm phòng ở thì bị một người kéo lại, người kéo là một cô bé hình như mới chỉ học cấp ba, đối phương buộc túm tóc hai bên, gương mặt vừa mới khóc xong nên hai mắt đỏ ửng, môi run rẩy:
"Chị Ryu... nếu nơi này thật sự như chị nói là nơi ma quỷ tồn tại vậy chẳng phải chúng ta ở cùng nhau sẽ tốt hơn sao."


Ryu nhìn cô gái sợ hãi lại ngây thơ trước mắt cười lạnh: "Nếu cô muốn chết có thể tự mình đi tìm chết, một điều kiện tử vong bắt buộc mỗi màn chơi này chính là nếu tất cả người chơi ở cùng nhau sẽ đồng loạt rơi vào giấc ngủ sâu không tỉnh, lúc đó chết như nào cũng không biết. Lát nữa phòng ở cũng chỉ có thể ở tối đa bốn người mà thôi.", nói xong bèn xoay người đi lên tầng.

Ngay sau đó cũng có hai người lẽo đẽo đi theo, một người là gã Minsik mặt sẹo nói chuyện với cậu và người còn lại là một cô gái thoại nhìn bằng tuổi cậu, qua cặp kính thấy ánh mắt của cô ta thì có thể cũng là người chơi cũ. Rời đi nhanh như vậy chắc chắn muốn ghép cặp với chị gái Ryu kia rồi.


Cô bé vừa hỏi Ryu lúc này lại bắt đầu khóc nức nở, bạn của cô bé đang ra sức dỗ dành và Jimin thấy được thanh niên đứng dựa lưng ở góc tường đi tới nói gì đó với cả hai khiến họ trở nên bình tĩnh hơn. Cậu quan sát thanh niên tóc vàng choé trông như lưu manh kia mà cảm thấy không ổn cho hai cô gái nhỏ chút nào.


"Hắn ta tiếp cận bọn họ chắc không có ý tốt." Cậu quay sang phát hiện Taeguk cũng đang nhìn chăm chú gã tóc vàng kia mà nói với cậu.


"Tôi với cậu cùng phòng nhé, dù sao người tôi gặp đầu tiên cũng là cậu, gà con mở mắt nhận mẹ nên tôi thấy hai chúng ta nhất định là có duyên rồi." Dứt lời còn khẽ nháy mắt tinh nghịch với Jimin. Cậu có chút rùng mình vì hành động của anh chàng này nhưng cũng không thể phủ nhận đối phương cũng đẹp trai, không phải kiểu đẹp nổi bật lên nhưng cũng rất dễ gây thiện cảm. Các đường nét trên khuôn mặt đều thanh mảnh, lông mi như lớp rèm phủ nhưng cũng không che được đôi mắt to của anh ta, đặc biệt lại còn nốt ruồi nhỏ ngay dưới mắt nữa. Cái tên này đúng là có đôi mắt hút hồn ghê.


"Sao rồi, cảm thấy được ở cùng phòng với người đẹp như tôi khiến cậu xúc động quá hả." Taeguk thấy cậu cứ đần mặt ra nhìn mình bèn tiếp tục trêu ghẹo.

"Anh có thể thôi tự luyến như vậy đi được không?" Jimin thật bất đắc dĩ khi anh chàng này cứ khiến người khác cạn lời nhưng cũng không từ chối việc ở chung phòng.

[VMin] Sinh Tử LộWhere stories live. Discover now