• Chương 18 •

1.1K 154 13
                                    

Sáng hôm sau Jimin bị Taehyung lay tỉnh, cậu lơ mơ mở mắt thì thấy gương mặt của anh trông rất căng thẳng. Như cảm giác được gì đó, con sâu ngủ trong người cậu cũng lập tức biến mất.


"Hai người bọn họ chết rồi?" Cậu ngờ vực hỏi.


"Mất tích rồi... nhưng không biết lúc chúng ta tìm thấy bọn họ thì có còn sống hay không?"


Dưới nhà mọi người lại tập trung quanh chiếc bàn dài ở phòng khách, ai cũng cảm thấy lo lắng trước sự mất tích của Chaeyoung và Somin. Sohyun đưa ngón tay lên miệng cắn trong vô thức, sáng nay cô là người đầu tiên phát hiện hai người bọn họ không thấy đâu nữa. Taehyung cùng Jimin vừa tới, Kihyun đã ngay lập tức chồm lên hỏi:


"Bây giờ phải làm thế nào? Taeguk cậu làm chủ đi, hôm qua mọi người thoát được là nhờ cậu nên hôm nay đều nghe cậu chỉ huy."


"Mọi người đã tìm quanh nhà chưa? Có thấy Kami hay bà chủ không... chúng ta có thể hỏi họ xem sáng có thấy hai người kia ra ngoài hay không?"


"Cả con bé lẫn bà chủ đều không thấy, sáng nay tôi đã tới chỗ bà ta nhưng bà ta không ở trong phòng." Bomi nghiêm túc nói.


"Tôi nghĩ chúng ta nên chia nhau đi hỏi người trong thị trấn. Hôm qua chúng tôi thấy họ được cô bé Kami nhờ đi tìm em gái nên biết đâu nay bọn họ đi cùng nhau." Jimin đưa ra ý kiến, giờ phút này mối liên hệ duy nhất cho sự mất tích này chỉ có thể là lời nhờ vả tối qua của đứa trẻ.


Ai nấy đều gật đầu đồng ý, hôm nay bọn họ cũng không phải đi đâu cả nên sẽ có nhiều thời gian để tìm kiếm hơn. Tất cả cũng chỉ còn ba ngày, không thể sơ sẩy để chết thêm ai nữa.


Khi mọi người đều rời khỏi khách sạn thì Jimin lại quay ra nói với Taehyung "Giờ tới phòng bà ta?"


Anh nhướn mày có chút ngoài ý muốn "Ai nha~ Jimin nhà chúng ta đột nhiên thông minh lên rồi này!"


Cậu lườm anh, hất hàm nói "Bình thường tôi vẫn rất thông minh, chẳng qua chưa hoà nhập được với trò chơi thôi... giờ quen rồi tất nhiên anh nghĩ được thì tôi cũng nghĩ được. Đừng rề rà nữa, mau đi thôi không bà ta trở lại lúc nào không biết."


Vị trí phòng của Houtaru cùng cô con gái là một phòng riêng ở sân sau khách sạn. Ban đầu khi tới nhìn qua cửa sổ trên tầng bọn cậu cũng đã phát hiện ra. Cả hai nhẹ nhàng kéo cánh cửa, bên trong hơi tối, trên bàn trà ở giữa phòng khách có một chiếc đèn dầu. Rõ là khách sạn tiện nghi vậy nhưng sao bà ta vẫn thích sống theo kiểu cổ xưa thế này là sao. Jimin tính thắp đèn lên thì bị Taehyung ngăn cản, anh chìa hai chiếc đèn pin cho cậu. Nếu như đốt đèn dầu khi trở về bà ta nhất định sẽ phát hiện ra có người tìm tới đây.


Hai người lần mò khắp căn phòng, hi vọng có thể tìm được chút thông tin gì đó. Khi Jimin đến gần tủ sách cạnh bàn học của Kami thì cậu phát hiện ra có một cuốn sách rất đặc biệt trên giá sách. Thực ra không phải do nó có có cái tên nổi bật hay bề ngoài như nào đó mà do cảm giác kì quặc của nó, cuốn sách này quá mức lạc loài trên giá sách học tập của một đứa trẻ, vị trí lại khá cao để cô bé tuỳ tiện với nên phải là của bà chủ nhà. Cậu với tay lên cuốn sách muốn kéo nó ra để xem có phải sổ tay hay nhật kí gì không thì một tiếng cạch vang lên.

[VMin] Sinh Tử LộNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ