Chap 22: Văn nghệ mừng 20/11 (2)

95 11 0
                                    

Sau sự việc đó xảy ra, Bình Nhất Tâm hơi gượng gạo khi đối mặt với Dịch Dao, mỗi lần nhớ tới cảnh thất thố đó là đầu cô như rối tung lên, không thể suy nghĩ được gì. Ngược lại thì bên Dịch Dao, cô nàng cũng ko còn để ý tới sự việc đó, vẫn là tươi cười chào hỏi khi chạm mặt với cô.

Dù sao cũng ko thể tránh mặt mãi được. Đến ngày diễn ra buổi lễ, Bình Nhất Tâm quyết định bỏ qua mặt xấu hổ kia, cô cố gắng kìm lại cảm xúc của mình, chưng ra bộ mặt lạnh nhạt thường ngày. Hôm nay, ngoài đường có vẻ náo nhiệt hơn hẳng, 2 bên lề tràn đầy các quầy lớn nhỏ buôn bán những bó hoa tươi xinh dành cho ngày lễ.

Bình Nhất Tâm trên đường đến trường, vừa đi vừa nhìn đến những quầy hoa kia. Lòng cô nghĩ nghĩ gì đó, sau vài bước đi thì cô dừng lại. Đi tới 1 quầy hoa gần đó, quyết định đi đến.

* Dù sao cũng là vì mình..* cô nghĩ nghĩ trong lòng. Mắt đảo liên tục trên những bó hoa được sắp xếp ngay ngắn trên mặt bàn. Đắn đo 1 chút, cô cầm lấy 1 bó hoa baby nhỏ nhắn, được bao lại hết sức tinh tế. Mà màu sắc này lại rất hợp ý cô, đó chính là màu xanh của biển, của trời. 1 màu xanh của sự tự do và bình yên mà cô luôn khao khát, nay cô muốn dành lấy sự bình yên đó đến cho người bạn của mình. Phải, người đó không ai khác ngoài cô bạn xinh xắn kia, Dịch Dao.

' Này chắc là được rồi' , vừa quan sát vừa lẩm bẩm.

- Bà chủ: cháu mua tặng thầy cô à?

- Bình Nhất Tâm hơi ấp úng: dạ..là 1ng bạn.

- Bà chủ cười: vậy sao, loài hoa này rất hợp với những cô bé như cháu đó.

- C-cảm ơn cô..

         Cô vui vẻ tính tiền rồi cầm lấy bó hoa mà mình đã tỉ mỉ lựa chọn, nhẹ nhàng nâng niu bằng 2 tay, cười thầm tiếp tục đến trường.

         Cô vui vẻ tính tiền rồi cầm lấy bó hoa mà mình đã tỉ mỉ lựa chọn, nhẹ nhàng nâng niu bằng 2 tay, cười thầm tiếp tục đến trường

Rất tiếc! Hình ảnh này không tuân theo hướng dẫn nội dung. Để tiếp tục đăng tải, vui lòng xóa hoặc tải lên một hình ảnh khác.

Ảnh minh hoạ


Vừa tới cổng trường thôi là đã nghe thấy những âm thanh ồn ào náo nhiệt ở bên trong. Bình Nhất Tâm lặng lẽ đi đến hội trường, nơi tổ chức những tiết mục văn nghệ dành cho ngày lễ. Các ghế ngồi đã được sắp xếp sẵn ở đó, bên trên sân khấu đc trang trí vô cùng bắt mắt với những trùm bóng bay, dây ruy băng, nhiều loại hoa tươi, và 1 màn hình lớn có tiêu đề: Mừng ngày 20/11

Cô đi tới chọn 1 chỗ ngồi ở vị trí của lớp mình. Tỉ mỉ cất đi bó hoa kia, cẩn thận đặt ở chỗ an toàn khỏi những bước chân nguy hiểm của những ng xung quanh đang đi đi lại đi. Chờ đợi 1 lúc lâu, thì chương trình cũng bắt đầu.

Sau màn 'lời mở đầu' của các giáo viên, thì cũng tới lúc bắt đầu các tiết mục. Đầu tiên sẽ là tiết mục diễn kịch, rồi tới nhảy múa, cuối cùng là tới tiết mục ca hát.

Hôm nay, Bình Nhất Tâm đã cố ý tới sớm hơn bình thường 1 chút, vì cô muốn dành chỗ ngồi đầu tiên để quan sát.. cũng là để cô nàng dễ tìm thấy mình ở dưới đây. Thấy mình nghiêm túc hưởng thức giọng hát của nàng như thế nào, thấy mình có lòng đến thế nào.

.......

Sau cả giờ đồng hồ, cuối cùng cũng đã tới phần mà cô mong chờ nhất, cũng là phần đã khiến cô có mặt ngày hôm nay.

- Giáo viên: tiếp theo sẽ là 1 tiết mục đơn ca của bạn Dịch Dao đến từ lớp 3-A. Mời em bước ra sân khấu!

Khi giáo viên vừa dứt lời, dưới khán đài tạo ra 1 tràn vỗ tay chào đón, náo nhiệt nhất chính là lớp 3-A đang hô hào cỗ vũ cho thành viên lớp mình kia. Tiếng nhạc nền vang lên, bên trong cánh gà, 1 cô bé từ từ bước ra.

        Từ lúc cô nàng bước ra, đến khi cất giọng, 1 khắc cô cũng chưa từng bỏ qua. Hôm nay có lẻ trông Dịch Dao có phần hơi khác với mọi ngày, mái tóc ngắn kia có phần chỉnh chu hơn dù chỉ là kiểu thắt bím thường ngày, trên mặt có phần makup nhẹ nhàng, làm khuôn mặt nàng thêm vài phần tự tin và xinh xắn hơn hẵn. Đặc biệt là bộ váy kia, 1 màu trắng tinh khôi trong nàng như 1 tiểu tiên bé nhỏ dáng trần.

        Điều khiến cô ấm lòng nhất chính là lúc vừa đi ra, sau cái cúi chào khán giả, người đầu tiên mà cô nàng nhìn đến chính cô đây, vào khoảng khắc đó những suy nghĩ trong cô dường như cô đọng lại tại khoảng khắc đón nhận ánh mắt, nụ cười kia..

* Cậu ấy luôn theo dõi mình sao?* câu hỏi thoáng sức hiện ngay trong đầu Bình Nhất Tâm lúc này.

 

Dịch Dao - ảnh minh hoạ

Rất tiếc! Hình ảnh này không tuân theo hướng dẫn nội dung. Để tiếp tục đăng tải, vui lòng xóa hoặc tải lên một hình ảnh khác.

Dịch Dao - ảnh minh hoạ

        Ngay từ lúc Bình Nhất Tâm sức hiện trong hội trường, rồi tới lúc cô đi đến chọn vị trí ngồi đầu tiên, và cả sự thận trọng khi cất giữ bó hoa trên tay, đúng vậy, tất cả đều được lọt vào tầm mắt của Dịch Dao. Lúc đó cô nàng vẫn đang bận rộn chuẩn bị trong cánh gà, nhưng ánh nhìn vẫn luôn theo dõi trên người ở phía ngoài kia.

        Sở dĩ, ngày lễ hôm nay được trường tổ chức vào ngày t7, ngày mà các học sinh ở trường đều đc nghỉ, chỉ là ai muốn thì đến tham chung vui cùng nhau thôi. Và cô nàng biết, những chuyện thế này người kia chắc chắn sẽ ko bao giờ quan tâm đến. Nhưng hôm nay, vì nàng, cô ấy lại đến, và còn đến rất sớm, chỉ để dành lấy vị trí ngồi đầu tiên..

        Và khi mình bước ra, ai cũng hô hào cỗ vũ, chỉ riêng Bình Nhất Tâm là im lặng nhìn ngắm nàng trên sân khấu. Tới khi các học sinh yên lặng để lắng nghe tiết mục, thì cô lại dùng khẩu ngữ hướng người phía trên, từ từ mở miệng: hôm..nay..cậu..đẹp..lắm!

[BHtt] Bi thương ngược dòng thành sông - Đối nhân hộ người {by LụcThi}Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ