09

2.9K 291 21
                                    

Evangeline Virgo

Tôi chưa từng nghĩ là mình lại có lý do gì đó để dính dáng đến hội bạn thân vừa hot vừa tai tiếng đầy mình gồm Anthony Capricorn, Julian Libra với Oscar Leo nhưng mà yeah, đằng nào thì ta cũng đang ở đây rồi. Thú thật thì cả cái vụ đua xe lẫn việc ngồi ăn trong một nhà hàng kiểu thập niên tám mươi nằm ngay giữa khu phố ăn chơi thác loạn nức tiếng của thành phố đều vô cùng lạ lẫm với tôi, nhưng cũng không đến nỗi tệ. Thậm chí, tôi còn thấy thích là đằng khác. Tối nay quả thật rất vui. Đã lâu lắm rồi, tôi mới có cái cảm giác quên đi bản thân mình thực sự là ai để làm bất cứ thứ gì mình muốn.

Giờ đây, trước một bàn đầy đồ ăn nhanh, lý trí đã trở lại. Tôi nghĩ ngợi một lát, quyết định chỉ gọi một phần salad cùng ly nước ép hoa quả. Mẹ tôi bắt tôi phải kiểm tra cân nặng hàng tuần, và nếu có dấu hiệu gì bất thường thì tôi chết chắc với bà.

"Sau đó tôi đã kiểu như, 'Thằng cha này là đứa đ*o nào mà lại chơi bài giỏi hơn mình được?' trước khi nhận ra rằng anh ta là con trai ông chủ cái sòng bài đấy và đã chơi bài từ khi biết nói rồi." Hình như Anthony Capricorn đang kể về lần đầu hắn gặp Oliver Aries, và câu chuyện ấy đã khiến cả bàn phải bật cười. Tôi cũng mỉm cười. Tôi nghĩ là mình thích nhìn các quý ông đóng bộ vest bảnh bao ngồi chơi bài trong các sòng bạc. Trông họ thật ngầu và quyến rũ khi tính toán lối chơi, chưa kể việc mỗi ván bài như thế thường đi kèm với cả một đống tiền nặng trịch nữa.

"À quên, chưa nói với mọi người." Khi tràng cười đã lắng xuống, Oliver Aries mới lên tiếng. "Tôi đã gọi thêm một người bạn của mình tới. Cậu ta tên là Levi Sagittarius, cũng là dân nghệ thuật và khá dị. Chúng tôi gọi cậu ta là 'ma cà rồng'."

"Vì sao ạ?" Elsie nghiêng đầu. "Vì anh ấy da trắng, mắt đỏ?"

"Không, vì cậu ta gần như chẳng bao giờ ra ngoài vào ban ngày." Thấy chúng tôi cười, Oliver xua tay. "Thật lòng đấy, Levi thường ngại ra khỏi nhà lắm. Nếu không phải vì chết mê chết mệt Oscar đây theo đúng nghĩa đen, còn lâu cậu ta mới chịu đến ngồi với chúng ta."

Tôi nhìn sang Oscar Leo và nhận ra cả Elsie, Charlotte lẫn Celia cũng đều đang làm thế.

"Sao nào, chỉ là tôi tốt tính quá nên được yêu quý thôi mà." Cậu ta thản nhiên nhún vai, những lọn tóc xoăn xoăn như nhún nhảy và lấp lánh dưới ánh đèn. Ở Oscar dường như luôn có một vầng hào quang đặc biệt nào đó tỏa ra từ sự vui vẻ, yêu đời của cậu.

Đồ ăn được dọn ra rất nhanh, và Levi Sagittarius tới sau đó khoảng năm phút. Đúng như dự đoán của tôi, đó là một anh chàng cao và hơi gầy, da rất trắng, gương mặt sắc nét tỏa ra vẻ bất cần và mái tóc nâu dài vừa chấm vai được thả xõa, vài lọn xòa ra che một phần khuôn mặt. Thấy chúng tôi, anh ta mỉm cười theo cái kiểu khiến tôi tin chắc rằng suy nghĩ duy nhất trong đầu anh ta lúc này là "What the f*ck tại sao mình lại đồng ý đến đây nhỉ ôi tôi muốn về nhà". Thật lòng nhé, okay, tôi nghĩ là mình sẽ thích anh ta.

Trong suốt bữa ăn, Oscar Leo và Elsie Gemini là hai người nói nhiều nhất. Chẳng trách gì vì cả hai đều hướng ngoại và khá vui tính. Đám chúng tôi trầm hơn một chút nhưng ai cũng vui. Chỉ có Julian Libra và Celia Cancer là cư xử như thể cả thế giới này chỉ còn có mình họ. Dù tôi hơi lo cho Celia một chút, tôi vẫn nghĩ rằng mọi chuyện rồi sẽ ổn. Cách Julian nhìn con bé trong suốt thời gian diễn ra cuộc đua cho tôi cảm giác rằng hắn ta coi nó là đối tượng nghiên cứu thú vị nhất trên đời vậy.

(12 chòm sao) FlippedWhere stories live. Discover now