Chương 128: Hung hăng

2 0 0
                                    

Ở quán cà phê, Diệp Mạc đã nói cho Lạc Tần Thiên biết hết tất cả, bao gồm tất cả mọi chuyện đã xảy ra sau khi cậu đã sống lại. Diệp Mạc không dám hy vọng xa vời Lạc Tần Thiên sẽ lập tức tin tưởng, nhưng ít ra, anh ấy sẽ không lại vì tìm kiếm chính mình mà dính vào bẫy của Tiếu Tẫn Nghiêm.

Tiếu Tẫn Nghiêm nếu đã đoạt lấy sự nghiệp của Diệp Trọng Quang, tự nhiên cũng sẽ mơ ước đến tài sản của Lạc gia tộc. Mà Lạc Tần Thiên lại là đứa con trai độc nhất của Lạc gia tộc, tự nhiên sẽ là mục tiêu ra tay tốt nhất.

Một khắc khi Diệp Mạc nói ra thân phận thực sự của chính mình, Lạc Tần Thiên vẫn còn ở trong trạng thái kinh ngạc, sau đó khi Diệp Mạc kể rõ nội tình bên trong, ánh mắt Lạc Tần Thiên vẫn không e dè nhìn chằm chằm vào khuôn mặt Diệp Mạc, tựa hồ như muốn nhìn thấu ra được điều gì đó từ bên trong khuôn mặt xa lạ này.

Lạc Tần Thiên không tin vào quỷ thần, tự nhiên cũng sẽ không tin vào chuyện người chết sống lại, thế nhưng khi Diệp Mạc nói ra những chuyện chỉ có hai người bọn họ mới biết, Lạc Tần Thiên mới triệt để kinh sợ. Cuối cùng bình tĩnh nói một tiếng "Có thể đưa tôi đến chỗ ở của cậu nhìn một chút được không?"

Cũng không phải là Lạc Tần Thiên không tin, chỉ là sự tình quá mức quỷ dị, anh không thể không phòng bị, chuyện nam nhân này biết được có thể là do Diệp Mạc đã nói cho cậu ta nghe.

Nhưng hoài nghi vẫn là hoài nghi, khi biết nam nhân trước mắt này có khả năng là người con trai chính mình nhung nhớ suốt hai năm qua, Lạc Tần Thiên vẫn là từ đáy lòng nảy sinh một luồng kích động mà ôm lấy Diệp Mạc, càng nhìn cậu, loại kích động này càng trở nên mãnh liệt, hai năm khát vọng, tích tụ ở trong lòng giống như muốn vỡ đê tràn ra.

Cuối cùng khi chuẩn bị rời khỏi quán cà phê, Lạc Tần Thiên vẫn ôm chặt lấy Diệp Mạc, không nói lời nào, đem đầu Diệp Mạc nhẹ nhàng đặt ở trên vai mình, gò má tựa trên mái tóc mềm mại của Diệp Mạc, nhắm mắt lại, giống như đang cảm thụ cái gì đấy, say sưa, kích động, vui mừng, trong nháy mắt, nhiều loại tâm tình lướt qua trên gương mặt tuấn tú của anh.

Diệp Mạc không có phản kháng, ở thời điểm Lạc Tần Thiên ôm cậu, rốt cuộc không nhịn được mà hoe mắt rơi lệ, căn môi, giống hài tử tính tình trẻ con dễ xúc động, khẽ nức nở.

Đi tới chỗ nhà trọ Diệp Mạc ở, cảm giác ấm áp thư thích thoáng như đưa hắn quay trở lại khoảng thời gian hai năm trước, cách bày trí trong gian phòng đều là phong cách Diệp Mạc yêu thích, dưới những chi tiết nhỏ nhặt cũng ẩn giấu hồi ức chỉ có Diệp Mạc cùng Lạc Tần Thiên mới biết.

Mặc dù hiện tại nhìn trước mắt vẫn là một khuôn mặt xa lạ, nhưng ở trong lòng Lạc Tần Thiên, Diệp Tuyền đã thực sự trở thành Diệp Mạc!

Lạc Tần Thiên đột nhiên cảm thấy nghĩ mà sợ, nếu như vừa nãy ở Thiên Đường không có đem Mạc Mạc giả mạo kia mang đi, vậy cả đời này của hắn chẳng phải đều sẽ bởi vì một lần bỏ qua mà vĩnh viễn sống ở bên trong vô tri.

Càng cảm thấy may mắn hơn nữa là! Tiếu Tẫn Nghiêm cái gì cũng không biết!

"Mạc Mạc" Lạc Tần Thiên nâng mặt Diệp Mạc lên, thâm tình chân thành ôn nhu nhìn cậu "Anh thề rằng, sẽ không bao giờ để em phải chịu bất kỳ tổn thương nào nữa!"

恶魔的牢笼(LTAM)Where stories live. Discover now