Chương 45 cầu hôn

Start from the beginning
                                    

Thời Quân Tranh nói: "Làm sao vậy Tiểu Bạch?"

Diệp Bạch hầm hừ nói: "Có người hồng hạnh xuất tường."

"A?" Thời Quân Tranh sửng sốt, như thế nào đang gọi xe cứu thương lại nhảy ra vấn đề hồng hạnh xuất tường đấy.

Diệp Bạch đưa di động của Hoàng Như Mẫn cho Thời Quân Tranh nói: "Anh gọi điện thoại nói cho người nhà Hoàng Như Mẫn đi, tôi có chuyện quan trọng hơn."

Thời Quân Tranh gật gật đầu tiếp nhận, bên cạnh Triệu Đằng Liêm lại nửa đường cắm một đòn, nói: "Chi bằng để tôi gọi điện thoại đi. Trước kia tôi cũng có được gặp qua Hoàng lão bản vài lần."

Diệp Bạch vẫy vẫy tay, ý bảo hai bọn họ cứ tùy tiện gọi. Sau đó liền móc di động của bản thân ra, gọi điện thoại cho Lý Sùng Duyên, bên kia tiếp nhận thực nhanh, chỉ vang một tiếng liền nhận máy.

Hiện tại đã là hơn phân nửa đêm, Lý Sùng Duyên vốn dĩ cho rằng Diệp Bạch đã ngủ rồi, từ khi Diệp Bạch mang thai thì chưa từng ngủ muộn bao giờ, rất chú ý đến thân thể. Lý Sùng Duyên vừa muốn mở miệng dạy dỗ cái người vừa đi ra ngoài liền tham vui không nghe lời kia, kết quả Diệp Bạch so với anh còn nhanh hơn.

Diệp Bạch vừa nhận máy liền nói: "Lý Sùng Duyên, anh cư nhiên hồng hạnh xuất tường, anh là cái đồ Jack Sue! Tom Sue! Mary Sue!"

Sau đó, "Bíp" một tiếng liền tắt điện thoại.

Thời Quân Tranh: "......"

Triệu Đằng Liêm gọi điện thoại được một nửa, đã quên khuấy mất mình muốn nói gì rồi.

Lý Sùng Duyên trợn tròn mắt, khi kịp phản ứng lại thì đối phương đã tắt điện thoại mất rồi, lại gọi qua thì Diệp Bạch không tiếp, thật là làm cho anh đau đầu vạn phần. Lý Sùng Duyên lập tức nhớ tới cái nữ nhân mấy ngày này luôn âm hồn không tan Hoàng Như Mẫn kia, tiệc mừng thọ lần trước có gặp qua một lần, anh cũng không để ở trong lòng, ai biết ngày hôm sau lại có người gọi điện thoại tới. Hoàng Như Mẫn đặc biệt ân cần chủ động, mời Lý Sùng Duyên đi ra ngoài ăn cơm, Lý Sùng Duyên đương nhiên không đáp ứng, kết quả nữ nhân kia liền ba ngày liên tục gọi điện thoại cho anh, Lý Sùng Duyên phiền không chịu nổi liền dứt khoát kéo đen cô ta, điện thoại nữ nhân kia gọi mấy chục cuộc cũng không kết nối được.

Hoàng Như Mẫn một lòng muốn làm đại thiếu nãi nãi của Lý gia, không muốn từ bỏ, liền chạy đến công ty của Lý Sùng Duyên, xách theo đồ ăn mà bản thân làm, trước mặt tiếp tân nói mình là bạn gái của Lý Sùng Duyên, tới đưa cơm trưa cho Lý Sùng Duyên.

Tiểu cô nương trước tiền sảnh giật mình, quan hệ của Diệp Bạch cùng Lý Sùng Duyên cũng coi như là nửa cái bí mật. Lý lão bản thường xuyên mang theo Diệp Bạch tới đây, mấy người trước tiền sảnh đương nhiên sẽ biết xem mặt đoán ý, quan hệ của hai người kia đặc biệt tốt, sao lại đột nhiên nhảy đâu ra một cô bạn gái rồi, lại nói hiện tại Lý lão bản cũng đâu có ở công ty đâu.

Phương pháp đưa cơm lấy lòng của Hoàng Như Mẫn không có tác dụng, trong lòng cô ta không phục, cảm thấy Diệp Bạch có chỗ nào mà bằng được cô ta đâu, Lý Sùng Duyên cư nhiên lại không thèm liếc mắt đến cô ta một cái.

Nhân ngư ảnh đế [ tàng kiếm ]Where stories live. Discover now