CHAP 21: Em gái Minh!!!!!!!!!!!

6.1K 9 0
                                    

CHAP 21: Em gái Minh!!!!!!!!!!!

Ngày hôm sau.

Tâm vừa thấy Anh đến lớp đã chạy đến, lăn xăn hỏi:

-Sao rồi?

-Cái gì sao?

-Tặng Minh chưa?

-Rồi.

-Cậu ta bảo gì không? -Tâm hớn hở.

-Hôm qua đi chơi vui không?- Anh lảng chuyện.

Tâm như bắt được người chia sẻ, lập tức tuôn một tràng:

-Thì hôm qua, lúc cùng nhau đi đó, mình có xin lỗi cậu ấy về việc chiếc áo, cậu ấy nói không sao, nhưng lại bảo là: "Lần sau mua khăn nhé, khăn không có mác đâu!" Hu hu, xấu hổ chết đi được...-Tâm ngửa mặt lên trời than thở.

-Ha ha. -Tên Minh không biết đã đến từ bao giờ, ngồi nghe thấy vô cùng thông cảm cho Tâm nhưng lại không thể nhịn được cười.

Thấy Minh cười, Tâm nghiến răng, tóm cổ áo cậu, lôi sợi dây trong áo ra:

-Đừng có tự sướng, đàn ông là sinh vật thật khó chiều.

-Khó chiều? Sinh vật?-Minh ngơ ngác.

-Đúng, họ chỉ là sinh vật biết mặc đồ thôi, hơn nữa tính cách quái đản hơn cả con gái. Hứ- Tâm tuôn thẳng vào mặt Minh.

-Tớ tưởng, con gái đẹp mới khó chiều? -Minh ngơ ngác.

-...Cũng đúng...-Sau một hồi suy nghĩ, Tâm thả tay đang túm cổ áo Minh ra. -Hồng nhan thường bạc mệnh, sống được lúc nào phải tranh thủ lúc đó...-Tâm gật gù.

-Giờ làm gì còn hồng nhan bạc mệnh nữa..-Minh cười.

-Đúng đúng -Tâm gật gù- Giờ thì hồng nhan bạc triệu, haha...

Hai người bật cười ré lên mà không nhận ra cái volume vô cùng to của mình. Anh nhíu mày nhìn sang họ, hỏi:

-Chủ đề của câu truyện là gì?

Tâm ngừng cười, quay sang nói:

-À, hôm qua lúc Khánh đưa tớ về, có tặng tớ một món quà, cho cả cậu nữa này. - Tâm đi về chỗ, lấy ra một món quà nhỏ, đưa cho Anh- Hình như là của anh Nam thì phải!

-Nam?- Minh ngừng cười, nhìn món quà, lại nhìn Anh, cô không hề biểu hiện gì ra khuôn mặt.

Đón lấy món quà trong tâm trạng không hào hứng, xong Anh hỏi Tâm:

-Cậu giữ nó giùm tôi nhé?

-Hả? Không đâu!- Tâm lấy tay xùy xùy- thế không được hay cho lắm.

-Vậy để tớ giữ giùm cho- Minh cướp món quà, ngắm lên ngắm xuống, xong khẽ kéo cái nơ ra.

-Ê, sao lại làm vậy? -Tâm vội lấy lại.

-Cậu ấy đâu có thích.-Minh càu nhàu.

-Nhưng cậu vẫn không có quyền.

-Cậu vẫn còn lưu luyến cậu ta hả?

Minh đưa món quà ra sau không cho Tâm với, lúc đó Anh với lấy món quà, nhíu mày nói:

-Ồn ào...

Anh Nhất Định Làm Em Yêu AnhNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ