Đoản 27: [BillDip] Ván cờ

Zacznij od początku
                                    

Mái tóc mềm mại rủ xuống hai bên vai khẽ uốn lượn như dòng nước, nắng đầu hạ xuyên qua tán lá dày của gốc đại thụ mà vương lên hàng mi cong cong xinh đẹp. Mason nâng bàn tay thon dài tinh xảo đến từng đốt miết nhẹ lên mặt giấy, miệng thoáng lẩm bẩm, người ta chẳng thể nào biết y đang nói những gì.

Là kinh Thánh hay lời nguyền rủa ?

Bill Cipher không rõ.

Hắn chỉ chắc chắn một điều rằng người đàn ông năm xưa đã dự liệu chính xác về thiếu niên này, y quả thực quá đủ để Quỷ vương như hắn phải hao tâm tổn trí. Trước mặt, y đứng trên tất thảy những tín đồ của Chúa nơi đây, nhưng phía sau, y rõ ràng là kẻ tàn nhẫn nhất.

Người nào cản trở ? Giết đi.

Người nào nuôi dã ý ? Cứ giết.

Người nào nhòm ngó đồ vật của y ? Càng phải giết.

Chướng tai, gai mắt, phiền hà, bẩn thỉu... Phàm là thứ khiến Mason khó chịu thì dù chỉ là thoảng qua, y đều sẽ thay Tử thần chấm dứt sinh mạng thứ đó. Vì y muốn được an nhàn.

Y mang cả vai sứ giả của Chúa lẫn vai đao phủ từ Địa ngục.

Đó cũng là một phần lý do vì sao hắn - một Quỷ vương - lại được triệu hồi ngay trong thánh điện. 

Xiết bao nực cười. Mọi thứ đều mâu thuẫn, và theo sự trưởng thành của Mason, mâu thuẫn ấy được đẩy lên đến cực thịnh. Đối nghịch tận cùng khiến y trở nên tuyệt đẹp, một cái đẹp đau đớn, cái đẹp xa xỉ và mục nát như thể đoá hoa phô mình hết mức trước khi tàn.

Bill Cipher đã từng rất thưởng thức vẻ đẹp ấy, cho tới khi hắn giật mình phát hiện bản thân đã động tâm với người kia.

Bàn cờ, nghiêng về phía người đàn ông đó.

Hắn trăm nghìn lần cũng không ngờ được, một Chúa Quỷ vốn quen đùa giỡn tình cảm trên tay, một kẻ luôn ngắm nhìn thân xác như những bức tranh vô hồn, lại bởi loài người ấy mà có khi biết rung động. Không còn coi y là đồ vật trang trí, không còn coi mỗi ngày phục vụ y là một ngày nuôi dưỡng đoá hoa chỉ vì đợi đến dịp được ngắt, cũng chẳng còn xem nhẹ nhịp tim từng khô khan suốt bao kiếp người giờ đây lại mạnh mẽ đập.

Nhưng đâu thể trách hắn.

Nhân loại kia, quyến rũ tới nhường nào.

Lúc ngươi tưởng như đang được y để mắt, lại hoá ra y chỉ tính xem nên giết ngươi bằng cách gì; lúc ngươi đinh ninh linh hồn y đã bởi máu tươi mà vẩn đục, lại hoá ra tâm tư y sạch sẽ hơn chính những nguỵ tín đồ ngoài kia.

Y không có dục vọng, không có bất cứ một dục vọng phàm tục gì.

Hắn khẳng định khắp đại lục, sâu trong đáy lòng mà tuyệt nhiên chẳng hề vướng bận, chỉ có một người duy nhất.

Mason.

Một kẻ lạnh lẽo cực độ, cũng là một kẻ giản đơn xuất chúng.

Như thể thánh nhân rơi xuống phàm. Nhưng lại dùng tư cách của kẻ đứng trên cao mà coi thường mọi thứ.

[Gravity Falls] ShortFicOpowieści tętniące życiem. Odkryj je teraz