"Ngươi thật là, ở bên cạnh ta ở đâu đều có thể ngủ, bị chụp ảnh cũng không biết." Nàng nói ta.

Kia nguyên lai là khi ta cùng nàng nằm ở trên bãi cỏ nhìn mây nói chuyện phiếm, cho tới lúc ta ngủ quên, nàng nhân cơ hội thì chụp.

"Khi ta chụp cũng không nghĩ sẽ đẹp như vậy." Nàng ôm ta nói.

"Vì sao ta chưa từng thấy qua?" Ta hiếu kỳ hỏi.

"Bởi vì ta lấy đi!" Nàng bướng bỉnh nói.

Ta lẳng lặng nhìn ảnh chụp, một lúc lâu cũng không nói gì.

"Đang suy nghĩ cái gì?" Nàng hỏi ta.

"Ngươi khi đó, đã quyết định phải làm như vậy sao?" Ta nhìn nàng hỏi.

Nàng ôm ta nhẹ nhàng gật đầu.

"Khoảng cách 16 tuổi, thực sự cho ngươi bất an như thế sao?" Ta lại hỏi.

"Khi đó đúng là như vậy." Nàng tựa ở trong lòng ta, nhìn ảnh chụp nói.

"Là bởi vì năng lực của ta sao?" Ta hỏi.

Nàng lắc đầu.

"Ta chưa bao giờ hoài nghi năng lực của ngươi." Nàng nhìn vào đôi mắt ta.

"Vậy thì vi sao?" Ta nghi hoặc.

"Tình yêu, luôn luôn sẽ che khuất mắt người ta, làm cho người ta trở nên ngây thơ..." Nàng nhẹ giọng nói.

Ta đợi nàng tiếp tục nói.

"Với ta mà nói, khoảng cách 16 tuổi khiến ta bất an, là đối với tương lai. Tựa như ta nói, thời gian khi ngươi vừa muốn bắt đầu thì ta đã năm mươi tuổi, hiện tại, không phải không sai biệt lắm sao? Ngươi mới vừa học xong về nước, ta đã sắp đến lúc về hưu, ngươi còn có thể cố gắng phát triển sự nghiệp, nhưng ta cũng đã cảm giác mệt mỏi... Ngươi là học tâm lý, hẳn là hiểu ý ta muốn biểu đạt." Nàng nhìn vào mắt ta, có một chút bất an.

Ta gật đầu, yêu thương hôn lên trán của nàng.

Ta hiểu, loại tâm tình này, thật giống như hai người vĩnh viễn không có cách nào đi đến cùng một độ cao, khi ta tiến lên một tầng, nàng cũng lên một tầng, trong giai đoạn của sinh mệnh, dường như vĩnh viễn cũng sẽ không hội ngộ.

Ta nghĩ chúng ta may mắn hơn so với người bình thường, là ngay từ đầu chúng ta không cần lo lắng sinh hoạt, bằng không lấy khoảng cách 16 tuổi, đây sẽ là vấn đề rất lớn.

"Khổ cực cho ngươi." Ta ôm nàng nói.

"Khổ cực cái gì?" Nàng nghi hoặc hỏi.

"Ta nghĩ ngạo mạn có thể hiểu là, dũng khí của ngươi để ở bên cạnh ta." Ta cười nói.

Nàng vẫn đang nghi hoặc.

"Ngay từ đầu, ta cho rằng ta cố gắng theo ngươi không tha, cho nên ta nắm được tay của ngươi, như một tiểu hài tử vậy, khi ngươi cho ta ở trong thế giới hạnh phúc vui vẻ sinh hoạt, ta hầu như không cần lo lắng cái gì, bởi vì ngươi đều giúp ta chuẩn bị rồi, ta muốn làm chỉ là hảo hảo yêu ngươi, cùng đơn thuần được ngươi yêu, ngươi thực sự cho ta một tòa thành hạnh phúc vui sướng giống như trong cổ tích vậy. Đây là ngươi cố ý sao?" Ta nói đến đây, nhìn nàng hỏi.

[BHTT] Edit - PS 143,7  - StruggledogOpowieści tętniące życiem. Odkryj je teraz